Thời gian gần đây cái tên trò chơi "Thử thách Cá voi xanh" (Blue Whale Challenge) đang gieo rắc nỗi lo vô hình trên các mạng xã hội. Trò chơi này yêu cầu người chơi phải thực hiện hàng loạt thử thách trong vòng 50 ngày, và vào ngày cuối cùng người chơi sẽ được công nhận chiến thắng bằng cách... tự sát.
Đó là lý do vì sao trò chơi này còn được gọi là trò chơi tự sát, vì đó là ý nghĩa của trò chơi - làm theo những chú cá voi xanh tự nguyện lao lên bãi biển như thể để tự sát, một điều khó giải thích đối với cả các nhà khoa học.
Việc làm cách nào để tham gia "Thử thách Cá voi xanh" giống như một ẩn số. Nhiều người chia sẻ rằng, muốn tham gia trò chơi này thì người chơi phải mất công tìm những "chú cá voi", nghĩa là người đang chơi, họ sẽ giới thiệu bạn với chủ nhân của trò chơi này.
Sau khi cài phần mềm bí mật, mỗi ngày những người chơi sẽ được gửi một thử thách, phải hoàn thành xong trong ngày. Thử thách thường là những trò quái gở như tự rạch tay, tự dùng kim châm mình, xem phim kinh dị, nghe nhạc kinh dị cả ngày, đi dạo ngoài nghĩa địa lúc đêm tối, hay trèo ra mép nóc nhà cao tầng...
![]() |
![]() |
Những thử thách này thường yêu cầu người chơi thực hiện lúc 4 giờ 20 sáng. Và vì sao lại là 4 giờ 20 sáng thì đến nay người ta cũng chưa có giải thích rõ ràng, cũng có thể đó là khoảng thời gian thường người ta ngủ sâu nhất, và một số người đặt giả thuyết rằng vì lúc đó cả 2 kim đồng hồ đều chỉ số 4...
Nhìn chung các thử thách thường bắt đầu một cách nhẹ nhàng, nhưng chỉ sau vài ngày các thử thách bắt đầu được tăng mức độ lên. Quá trình này giống như "liệu pháp" tâm lý để dần dần "tẩy não" người chơi và dẫn dắt người chơi không còn e ngại đến với cái chết.
Ghê rợn hơn nữa là chủ trò còn tổ chức các hoạt động mang tính tâm linh tập thể, thường sau một vài thử thách tự hành hạ bản thân là một thử thách trò chuyện với những "chú cá voi" cùng chí hướng để chia sẻ suy nghĩ, niềm tin vào những điều mình đang làm.
Hãy thử hình dung dữ liệu được truyền trong mạng không dây như xe cộ chạy trên đường cao tốc. Đường càng rộng càng cho phép nhiều xe lưu thông. Tuy nhiên càng có nhiều xe trên cùng một con đường thì tỉ lệ tai nạn càng cao. Cơ chế hoạt động của việc điều chỉnh độ rộng băng tần cũng tương tự. Thay đổi độ rộng băng tần là thay đổi số lượng băng tần có thể sử dụng cho việc truyền dữ liệu. Độ rộng băng tần có thể được thay đổi cho cả dải 2,4 và 5GHz, với các tùy chọn 20MHz, 40MHz và thậm chí lên tới 60MHz trên các router hỗ trợ chuẩn 802.11ac mới nhất.
Với cấu hình mặc định, nhiều router sử dụng độ rộng băng tần 20MHz cho dải 2,4GHz. Truyền tải dữ liệu trong mạng không dây sử dụng cấu hình này dĩ nhiên là không hiệu quả bằng việc sử dụng cấu hình 40 hay 60MHz, nhưng chế độ 20MHz hoạt động tốt với các thiết bị không dây đời cũ và thường có tầm phủ sóng rộng hơn.
Thực tế phần lớn router Wi-Fi có cấu hình mặc định là “Auto (20 hoặc 40MHz)” : cho phép thiết bị tự quyết định độ rộng tùy theo trạng thái sử dụng. Nếu người dùng muốn cải thiện chất lượng kết nối phục vụ những nhu cầu như gaming hay stream videos, đồng thời sở hữu router hỗ trợ chuẩn 802.11n với khả năng làm việc với 2 dải tần đồng thời (dual band), phương án tối ưu sẽ là cấu hình để dải 5GHz chỉ sử dụng độ rộng băng tần 40MHz. Đồng thời cũng cần bảo đảm rằng tất cả các thiết bị sử dụng cho việc stream video hay gaming có hỗ trợ chuẩn 802.11n, dải 5GHz, độ rộng băng tần 40MHz và quan trọng nhất là các thiết bị đó chỉ giao tiếp với dải 5GHz.
Cấu hình này cho độ phủ sóng kèm hơn một chút, nhưng dù sao thì cũng ít ai muốn stream video ra những nơi quá xa như tận... ngoài sân hay trên sân thượng cả. Dĩ nhiên trong trường hợp cần thiết và điều kiện kinh tế cho phép, chỉ một “chú” repeater là quá đủ để giải quyết yếu điểm nho nhỏ này.
Bài viết này chúng ta sẽ tham khảo cách thay đổi độ rộng băng tần nhằm tránh trường hợp cùng kênh gây hiện tượng kết nối Wi-Fi chậm hoặc “chấm than”, mời bạn đọc cùng tham khảo.
Trước tiên, chúng ta cần xác định xem kênh mà thiết bị Wi-Fi của “anh hàng xóm” đang sử dụng ở băng tần bằng công cụ Acrylic Wi-Fi Home được cung cấp miễn phí tại đây.
Rất đơn giản phải không? Hi vọng bài viết này sẽ có ích cho bạn.
Theo GenK
" alt=""/>Chắc bạn không biết đôi khi WiCụ thể: Google đã có một bước nhảy vọt trong việc phát triển một công cụ máy tính có khả năng hoàn thành các tác vụ mà mỗi chúng ta đều thường xuyên làm – đặt chỗ tại một nhà hàng, lên lịch hẹn cắt tóc – với cách giao tiếp quá giống với con người, đến nỗi bạn khó có thể nhận ra được sự khác biệt.
"Đợi tôi một giây nhé", một tiếp tân của một salon tóc nói, sau khi nhận ra Duplex – thứ mà cô nghĩ rằng là con người ở đầu dây bên kia – muốn đặt lịch.
"Mmm-hmm",Duplex trả lời, khiến khán giả ồ lên trong sự kinh ngạc và phấn khích.
Nhưng chúng ta hãy tạm dừng và xem xét nhé. Google đã thêm vào tất cả những chi tiết tưởng chừng nhỏ bé ấy để khiến bạn tin rằng đó thực sựlà con người ở đầu dây bên kia. Duplex muốn bạn nghĩ như vậy, muốn bạn hạ sự cảnh giác của mình xuống và nói chuyện một cách bình thường, như những con người với nhau. Nhưng có phải làm như vậy, Google đã vượt qua ranh giới hay không? Một đường ranh giới phân chia giữa những sự tương tác bình thường và sự kỳ vọng giữa các bên đối với tương tác đó?
Sau khi chứng kiến màn trình diễn của Duplex tại I/O, phóng viên công nghệ Steven Levy đã đưa ra nhận định của mình về một vấn đề lớn cần phải giải quyết: "Việc một robot có khả năng nói giống như con người tương tác với người khác mà không thông báo cho họ biết rằng anh ấy hay cô ấy đang trò chuyện với robot có vi phạm các chuẩn mực đạo đức không?"
Khách quan mà nói, trong những trường hợp như thế này, khi các tác vụ "nhàm chán" như hẹn lịch cắt tóc hay đặt chỗ tại nhà hàng được thực hiện, sẽ không có quá nhiều sự khác biệt nếu những người ở phía đầu dây bên kia nhận ra rằng họ đang nói chuyện với máy tính. Cuộc hẹn vẫn phải được thực hiện. Con người vẫn cần phải đưa ra những thông tin cần thiết như ngày, giờ, địa điểm, số người,... Nhưng, ngay cả khi các tranh cãi còn chưa ngã ngũ, chúng ta vẫn phải hiểu rõ mình đang đối mặt với điều gì.
Có một số dấu hiệu cho thấy rằng Google hoàn toàn hiểu điều này, và đánh lừa con người để họ tin rằng họ đang trò chuyện với người chứ không phải máy tính hoàn toàn không phải là mục đích cuối cùng của công ty. Hai kỹ sư của Google đã viết trên trang blog của công ty rằng Duplex là một công nghệ "được xây dựng để nói một cách tự nhiên, để khiến trải nghiệm giao tiếp trở nên thoải mái hơn. Việc người dùng và các doanh nghiệp có một trải nghiệm tốt với dịch vụ là rất quan trọng đối với chúng tôi, và sự minh bạch chính là điểm then chốt để chúng tôi có thể làm điều đó. Chúng tôi muốn trở nên thẳng thắn về mục đích của cuộc gọi để các doanh nghiệp có thể nắm rõ. Chúng tôi sẽ thử nghiệm các cách tiếp cận khác trong những tháng tới".
Không thể phủ nhận, công nghệ này là một thứ rất tuyệt vời và có nhiều tiềm năng, nhưng "đáng sợ" cũng là một cụm từ được sử dụng nhiều lần để mô tả Duplex, ngay cả cựu nhân viên Google Chris Messina: "Google Duplex là thứ tuyệt vời nhất nhưng cũng đáng sợ nhất tại #IO18 cho đến nay".
Duplex còn "đáng sợ" hơn nữa ở điểm này: Theo các kỹ sư của Google, Duplex có đủ khả năng tự nhận thức để biết rằng khi nào có tác vụ nó không thể tự hoàn thành, như lên lịch một cuộc hẹn với những chi tiết phức tạp hơn. Trong các trường hợp đó, nó sẽ có thể "thông báo" tới người phụ trách để yêu cầu giúp đỡ.
Màn trình diễn của CEO Sundar Pichai đã cho thấy chúng ta đã tiến gần hơn với thế giới của bộ phim "Her", với một Duplex không khác gì cô nàng Samantha mà anh chàng của chúng ta đã đem lòng yêu mến. Công nghệ mới, đặc biệt là những công nghệ "nhạy cảm" như thế này cần phải được xem xét kỹ lưỡng, và nếu robot một ngày nào đó trở thành "Quyền lực thứ năm", có lẽ chúng cũng cần phải tự giới thiệu bản thân mình như vậy.
" alt=""/>Có phải Google đang vượt qua ranh giới với AI có khả năng “giả vờ” là con người?