Dày công thuyết phục ba mẹTrong căn phòng trọ cộng đồng, Phan Ánh Tuyết (26 tuổi, ngụ TP.Thủ Đức, TP.HCM) tranh thủ ít phút nhàn rỗi hiếm hoi để xếp cho gọn lại mấy trái dừa tươi vừa được người dân gửi tặng. Phía góc phòng, cô em gái của Tuyết chăm chú học online.
Tuyết cho biết, gần một tháng nay, hai chị em “trốn” gia đình lên quận Tân Phú (TP.HCM) để làm tình nguyện viên chống dịch. Và, đó là cả một quá trình cả hai dày công thuyết phục ba mẹ.
Tuyết nói, giữa tháng 5, khi dịch bệnh bùng phát tại TP.HCM, chị và cô em gái ruột Phan Tuyết Hương (19 tuổi) cùng nhau đăng ký làm tình nguyện viên hỗ trợ chống dịch. Thời điểm này, hai chị em làm công việc nhập liệu thông tin lấy mẫu xét nghiệm tại quận Tân Bình và Quận 7.
 |
Hai chị em Ánh Tuyết, Tuyết Hương cùng nhau thuyết phục cha mẹ để được đi làm tình nguyện viên chống dịch. |
Khoảng giữa tháng 6, cả hai muốn chuyển sang hỗ trợ điểm tiêm vắc xin ở Quận 7. Cha mẹ Tuyết lo hai con gái vất vả, gặp nguy hiểm vì dịch bệnh đang hết sức phức tạp.
“Mỗi tối, khi cả nhà ăn cơm, gia đình tôi thường bật tivi để xem tin tức. Tôi đợi đến đoạn tivi phát tin tức về sự vất vả trong công tác chống dịch để nói: “Mẹ thấy đó, phải chi có thêm 2 chị em con đi nữa sẽ giúp được cho biết bao nhiêu người”.
 |
Cả hai thực hiện nhiều công việc trong đó có hoạt động hỗ trợ lấy mẫu xét nghiệm. |
Sau đó, Tuyết và Hương lên kế hoạch thuyết phục mẹ bằng cách cho bà tiếp cận nhiều hơn với công việc ý nghĩa của các tình nguyện viên. Cả hai sử dụng tài khoản mạng xã hội của mẹ tham gia vào nhóm tình nguyện viên mà hai chị em đang hoạt động.
Hương nói, trên những nhóm này, các tình nguyện viên chia sẻ rất nhiều kỷ niệm vui, buồn, công việc nhân văn, xúc động trong quá trình tham gia hỗ trợ tuyến đầu chống dịch. Cả hai cố gắng sử dụng tài khoản cá nhân của mẹ để thích, tương tác với những bài viết cảm động.
Ánh Tuyết chia sẻ, mục đích của việc này là để các câu chuyện cảm động hiện lên trang cá nhân của mẹ. Khi bà đọc được sẽ thay đổi cách suy nghĩ, có thể sẽ đồng ý cho hai chị em Tuyết tiếp tục làm tình nguyện viên chống dịch.
 |
Cả hai đã làm tình nguyện viên từ tháng 5 và chưa biết khi nào sẽ trở về nhà... |
“Sáng hôm sau, tôi thấy mẹ có vẻ khác lạ. Bà không còn quá gay gắt với ý định cho tôi đi tham gia chống dịch nữa. Thấy vậy, chúng tôi lập tức trấn an ba mẹ: “Không sao đâu. Con cũng đi rồi và đến bây giờ vẫn bình an. Chúng con được tập huấn hết rồi. Sau đó, tôi xuống bếp nấu cơm rồi sau đó lấy xe, ba lô quần áo đi luôn”, Tuyết kể.
Những cuộc gọi ám ảnh
Lần đi này của Tuyết rơi vào thời điểm dịch bệnh tại TP.HCM đang bùng phát dữ dội nên cô quyết định không trở về nhà. Tuyết ở trọ rồi được hỗ trợ vào ở trong phòng trọ cộng đồng khang trang, thoải mái.
Lúc này, ở nhà, Hương cũng bắt đầu nhớ những ngày cùng chị hỗ trợ tiêm vắc xin, lấy mẫu xét nghiệm… Cô sinh viên năm nhất quyết định rời nhà, đến ở với chị để tham gia chống dịch. Tuy nhiên, nhà chỉ có chị em, Ánh Tuyết đã “bỏ nhà” đi chống dịch, ba mẹ Hương không muốn cô cũng theo chân chị.
 |
Ánh Tuyết cho biết, cô bị ám ảnh khi thực hiện những cuộc gọi mà ở đầu dây bên kia vang lên câu trả lời: “Cô, chú ấy mất rồi”. |
“Tôi phải thuyết phục rồi đợi lúc mẹ đi vắng, xin phép ba để mang sách vở, quần áo lên ở với chị. Hơn một tháng nay, tôi vừa học online, vừa làm tình nguyện viên chống dịch”, Hương chia sẻ.
Biết ba mẹ lo lắng, mỗi ngày, hai chị em đều gọi điện, quay video gửi về gia đình. Cả hai cố gắng cho ba mẹ thấy hai chị em vẫn khỏe, được chăm lo chu đáo, an toàn. Tuy vậy, họ không bao giờ cho ba mẹ thấy hình ảnh mình tham gia lấy mẫu xét nghiệm cộng đồng.
Tuyết nói: “Tôi sợ ba mẹ lo lắng rồi gọi cả hai về. So với những công việc khác, việc lấy mẫu xét nghiệm ban đầu khiến chúng tôi khá lo lắng. Bởi, nhiều lúc chúng tôi phải lấy mẫu cho các F0 nên nguy cơ lây nhiễm rất cao”.
 |
Trong khi đó, Tuyết Hương phải tự cân bằng giữa việc học đại học và việc tham gia chống dịch. |
“Tuy vậy, từ những ngày đầu, khi đi làm tình nguyện viên, chúng tôi đã xác định sẽ gặp những trường hợp như vậy nên không nao núng. Điều khiến chúng tôi sợ và ám ảnh hơn cả là khi thực hiện những cuộc gọi mà ở đầu dây bên kia vang lên câu trả lời: “Cô, chú ấy mất rồi”, Tuyết nói thêm.
Tuyết kể, đó là khi cô thực hiện các cuộc gọi mời người cao tuổi đi tiêm vắc xin. Cầm danh sách trên tay, Tuyết lần lượt bấm máy gọi. Đầu dây bên kia vang lên tiếng nhạc chờ hoặc những tiếng “tút tút” kéo dài.
 |
Hiện, hai chị em đang được hỗ trợ vào lưu trú trong nhà trọ cộng đồng để yên tâm chống dịch. |
Sau vài giây, Tuyết nhận được câu trả lời: “Cô, chú ấy mất rồi” khiến cô sửng sốt, xót xa. Tuyết nói: “Đó là sự khốc liệt của đại dịch. Có lần, tôi gọi một loạt số điện thoại trong danh sách và đều lần lượt nhận những câu trả lời là người tôi gọi đã qua đời vì dịch bệnh”.
“Sau những cuộc gọi nặng nề ấy, mỗi khi cầm danh sách số điện thoại trên tay, tôi lại sợ. Tôi sợ những câu trả lời ấy và những tiếng “tút” kéo dài không ai trả lời. Đến bây giờ, khi nhắc lại, tôi vẫn cảm thấy rất xót xa”, cô gái nói thêm.
Nguyễn Sơn
Ảnh: Nhân vật cung cấp

Phía sau quyết định chuyển nhà trong đêm của hai cô gái trẻ
"Di chuyển ngay trong đêm, dưới cơn mưa tầm tã và nỗi lo qua chốt có lẽ là cảm giác mà chúng tôi không thể nào quên được”, Trang kể.
" alt=""/>Cuộc gọi ám ảnh hai chị em ruột: 'Cô, chú ấy mất rồi'

 |
Một góc trang trại hoa hồng của Việt Anh. |
Những gốc hồng tặng mẹ
Những ngày giãn cách, Nguyễn Việt Anh (SN 1992, ngụ tỉnh Đắk Lắk) có nhiều thời gian hơn để đắm chìm trong sắc hoa rực rỡ của trang trại hoa hồng rộng lớn. Trong không gian sực nức hương hoa, Việt Anh nhớ về những ngày đầu “vật lộn” với 300 gốc hồng được anh mua về từ các nơi.
Việt Anh nói, anh thích trồng cây, trồng hoa từ nhỏ nhưng chẳng có đủ thời gian để chăm. Những năm xa nhà làm ăn, anh vẫn hay gửi tặng mẹ những gốc hoa hồng vào mỗi dịp lễ, Tết. Mỗi lần được con trai tặng hoa, mẹ Việt Anh lại đem trồng, chăm sóc.
 |
Trang trại có khoảng 10.000 gốc với 300 giống, loài hoa hồng khác nhau. |
Năm tháng trôi qua, những gốc hoa Việt Anh tặng ngày nào đã trở thành vườn hồng rực rỡ sắc màu. “Nhìn vườn hồng của mẹ tôi, ai cũng mê mẩn, xuýt xoa. Nhiều người còn đến hỏi mua hoa. Thấy vậy, tôi nảy ra ý định trồng hoa hồng để bán”, Việt Anh chia sẻ.
Giữa năm 2018, sau khi “lận lưng” ít kinh nghiệm trồng hoa từ những lần rong ruổi khắp các vườn hoa hồng Nam, Bắc, Việt Anh quyết định mua 300 gốc hoa về trồng trên 3000m2 đất đi thuê. Việt Anh chủ yếu mua các giống hồng từ các tỉnh phía Bắc vì cây cho hoa to, đẹp và đã thích nghi với khí hậu Việt Nam.
 |
Hoa hồng được Việt Anh mua từ khắp các tỉnh thành trong nước và nhập về từ nước ngoài. |
Dẫu vậy, những ngày đầu lập nghiệp, Việt Anh vẫn vấp phải nhiều chướng ngại. Hồng ốm yếu, còi cọc, cho hoa bé tí, nhạt màu, sâu bệnh thậm chí chết cây. Giai đoạn ấy, chàng trai trẻ gần như chỉ ở ngoài vườn.
Anh vùi mình trong những bụi hoa, loay hoay, mê mải với vô số thử nghiệm mới của mình. Việt Anh kể: “Lúc nào tôi cũng ở ngoài vườn. Nắng thì đội nón lá, mưa thì choàng áo mưa, bất chấp thời tiết mà ra chăm cây”.
 |
Với diện tích 18.000m2 nơi đây được nhận định là một trong những trang trại hoa hồng lớn nhất tỉnh Đắk Lắk. |
“Tôi cứ loay hoay ngoài vườn thử nghiệm các công thức, phun các loại thuốc rồi bỏ thời gian theo dõi xem sau khi sử dụng các loại thuốc cây có thay đổi gì hay không. Rồi tôi lặn lội đến các vườn khác để học tập, tự mày mò, xin kinh nghiệm trên các hội nhóm yêu thích hoa hồng”, Việt Anh kể thêm.
Từ bỏ công việc văn phòng để về làm vườn, Việt Anh chưa quen mưa nắng, công việc nặng nhọc của nhà nông. Thế nên, nhiều hôm anh mệt lả, ngồi nghỉ dưới gốc hoa cũng có thể ngủ ngon lành.
 |
Nơi đây có những gốc hồng cổ thụ, thân to, giá trị lớn. |
Việt Anh nói, công việc tuy nặng nhọc nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy nản lòng. Thay vào đó, anh nhận về niềm hạnh phúc khi được tự tay chăm loài hoa mình say mê từ thuở bé.
Cuối cùng, những tháng ngày quên ăn, quên ngủ tại vườn cũng đem về cho anh những "trái ngọt" đầu tiên. Những bụi hồng của Việt Anh không còn sâu bệnh, cho hoa to, đều, đậm màu. Anh cũng cải tạo được đất vườn tơi xốp, khuất phục hầu hết các loại nấm bệnh hại cây.
 |
Loài hoa hồng trắng hiếm gặp có mặt tại trang trại của Việt Anh. |
Trang trại 10.000 gốc hồng
Tuy vậy, khi Việt Anh tự tin có thể bán hoa, cây trong vườn để thu về lợi nhuận cũng là lúc anh phát hiện mình thua lỗ.
Việt Anh kể, do vườn nằm ở vị trí ít người biết đến nên việc bán hồng không hiệu quả. Trong khi đó, hàng tháng, anh đều phải trả tiền nhân công chăm sóc vườn, tiền phân, thuốc, điện nước…
 |
Hầu như quanh năm, trang trại ngập tràn hương, sắc hoa hồng. |
Không chịu thua, Việt Anh mở rộng vườn, nhập thêm nhiều giống hồng ngoại, hồng cổ quý, hiếm gặp về thuần dưỡng, chăm sóc. Tự tin có thể sống được nhờ nghề trồng hoa hồng, Việt Anh vay vốn thuê thêm mảnh đất, lập vườn hoa với 300 giống hồng nội, ngoại nhập khác nhau.
Những gốc hồng hiếm gặp cho hoa to, rực rỡ, sực nức mùi hương khiến khu vườn sớm thu hút được một lượng khách hàng nhất định. Việc kinh doanh hoa của chàng trai trẻ bắt đầu có sự chuyển biến. Từ đây, mỗi tháng Việt Anh thu về từ 50-60 triệu đồng từ vườn hoa hồng của mình.
 |
Trang trại trở thành nơi ngắm hoa, check-in ưa thích của giới trẻ. |
Đầu năm 2021, Việt Anh lại thuê thêm đất, biến vườn hồng của mình thành trang trại hoa hồng rộng 18.000m2 với trên 10.000 gốc dạng thân gỗ, cây bụi và dây leo. Anh cũng lên ý tưởng và tự tay thiết kế trang trại hoa của mình thật bắt mắt với những tiểu cảnh, đường hoa, mái vòm hoa hồng… rực rỡ sắc màu.
Đặc biệt, nơi đây có những cây hoa hồng đào cổ, tuổi đời từ 30-40 năm. Những gốc hồng này thân to, hoa sai, màu đẹp, hiếm gặp nên có giá từ vài chục triệu đến trên 100 triệu đồng. Sau khi được mở rộng, trang trại hoa hồng của Việt Anh trở thành nơi ngắm hoa, chụp ảnh miễn phí của người dân phố núi.
 |
Tuy nhiên, do dịch bệnh, trang trại đang đóng cửa. Mỗi ngày, Việt Anh đều ra trang trại chụp ảnh, lưu giữ lại những chùm hoa hồng đẹp nhất. |
Vài tháng nay, dịch bệnh phức tạp, hoạt động kinh doanh hoa hồng của Việt Anh đình trệ. Tuy vậy, Việt Anh vẫn bình tĩnh và sống chậm trên chính trang trại bát ngát hoa hồng của mình. Mỗi sáng thức dậy, anh chìm đắm vào hương hoa quyện trong sương sớm.
Xong bữa sáng, Việt Anh ra vườn tưới nước, nhổ cỏ, trồng hoa. Chiều, anh cuốc đất, bón phân, trị sâu bệnh… Những ngày này, thời gian của anh cứ nhẹ nhàng trôi qua với những cánh hồng.
 |
Một ngày của Việt Anh nhẹ nhàng trôi qua cùng những cánh hồng. |
“Tôi yêu hoa hồng kiêu sa và cho hoa mỗi tháng. Trồng và chăm sóc hoa hồng đã trở thành đam mê của tôi. Và, tôi luôn cảm thấy hạnh phúc khi được sống trọn với đam mê của mình”, Việt Anh chia sẻ.
Bài: Nguyễn Sơn
Ảnh: Nhân vật cung cấp

Vườn hồng ở hàng rào tuyệt đẹp của vợ chồng Việt tại Nhật
Ở trong khu dân cư nhà xây sát nhau, chị Thủy tận dụng hàng rào để trồng đủ các loại hoa hồng. Một năm sau, cây nào cũng cho hoa trĩu cành.
" alt=""/>Trang trại hoa hồng rộng 18.000m2, đẹp mê mẩn của chàng trai phố núi