31% trẻ em gái và thanh niên bị quấy rối tình dục
Bà Lê Quỳnh Lan, quản lý Plan vùng Hà Nội, Tổ chức Plan tại Việt Nam cho biết, đây là số liệu của cuộc khảo sát thông qua bảng hỏi với 1.195 em gái và nữ thanh niên trong độ tuổi từ 12 – 25 sử dụng xe buýt tại Hà Nội của Tổ chức Plan Quốc tế tại Việt Nam, tổ chức ActionAid Việt Nam và Trung tâm Nghiên cứu Giới, Gia đình và Môi trường thực hiện năm 2014.
![]() |
Các loại quấy rối tình dục các em gặp phải ở nơi công cộng. Số liệu Plan cung cấp |
Theo bà Lê Quỳnh Lan, kết quả chỉ ra rằng nguy cơ các em gái trong độ tuổi vị thành niên bị quấy rối ở nơi công cộng là có thật với tần suất khá cao. Chỉ có 13% em gái và 8% em trai cho rằng các em gái luôn luôn cảm thấy an toàn nơi công cộng.
Kết quả khảo sát cũng cho thấy 31,2% trong số 1128 các em gái được hỏi đã từng bị quấy rối tình dục khi đi xe buýt.
Quấy rối tình dục làm cho em gái cảm thấy không được an toàn khi đi lại và bị mất tự tin. Điều này có thể sẽ hạn chế các cơ hội học tập, tiếp cận thông tin bên ngoài của các em gái và nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến cơ hội phát triển hết tiềm năng của các em.
“Đây là con số đó nói lên rằng, em gái và phụ nữ là nhóm dễ bị tổn thương ở nơi công cộng và trên các phương tiện giao thông công cộng.
Tuy nhiên, con số này không phải là cao so với khu vực và trên thế giới. Theo một khảo sát của tổ chức Stop Harassment (Chấm dứt quấy rối) thực hiện tại Mỹ vào đầu năm 2014 thì có đến 65% phụ nữ tham gia khảo sát đã từng bị quấy rối tình dục trên đường phố.
Ở London thì con số là 4/10 phụ nữ đã từng bị quấy rối trên đường phố. Ở Brazil, có khoảng 44% phụ nữ đã từng bị quấy rối tình dục khi sử dụng phương tiện giao thông công cộng.
Tỷ lệ 20% người chứng kiến không có thái độ hỗ trợ khi chứng kiến các hành vi sàm sỡ, quấy rối trên xe buýt cho thấy nhận thức về vấn đề quấy rối, sự tổn thương của các em gái vẫn còn chưa cao và thái độ thờ ơ với khó khăn của người khác của một bộ phận người dân”, bà Lan cho biết.
Nạn nhân bị quấy rối tình dục không nên im lặng
Theo bà Lan, trong số 70% người trả lời đã từng chứng kiến các vụ quấy rối, chỉ có 35% người đã giúp đỡ nạn nhân. Đáng báo động là 45% trong số người đã chứng kiến không giúp đỡ. Lý do không giúp đỡ là do sợ bị trả thù hoặc bị đánh hoặc "không phải việc của tôi".
![]() |
Bảng mô tả khảo sát hành động của người chứng kiến khi gặp em gái bị quấy rối tình dục nới công cộng. |
Quấy rối tình dục trên xe buýt hay tại những nơi công cộng là tình trạng khá phổ biến hiện nay. Thậm chí có lúc các cơ quan chức năng tại Hà Nội và Tp HCM từng nghĩ tới việc phải xây dựng tuyến xe buýt dành riêng cho giới nữ. Tuy nhiên, để phòng ngừa và hạn chế tình trạng này vẫn còn nhiều thách thức, khó khăn.
Bà Lan kể: “Tôi từng chứng kiến một em gái kể rằng không ai giúp em khi em bị quấy rối tình dục bằng cách sờ mó và bằng lời nói trên phố. Không ai nói hoặc làm một điều gì để giúp em.
Bên cạnh đó, đa số các nạn nhân khi bị lạm dụng thường giữ im lặng, lảng tránh ra chỗ khác hoặc xuống xe ở bến tiếp theo để thoát khỏi hành vi quấy rối. Các em rất sợ hãi, xấu hổ nên không dám lên tiếng phản ứng trước những hành vi đó.
Điều này thực ra không giúp chấm dứt hành vi quấy rối mà vô hình chung khiến cho kẻ quấy rối không sợ hãi, tiếp tục thực hiện hành vi đó với nạn nhân khác”.
![]() |
Bà Lê Quỳnh Lan, quản lý Plan vùng Hà Nội, Tổ chức Plan tại Việt Nam |
“Do vậy các em gái cần lên tiếng, hô to để người xung quanh chú ý đến, kẻ quấy rối sẽ phải dừng hành vi bắt chúng phải xuống xe ngay lập tức”.
Các em cũng có thể báo với lái/phụ xe buýt hoặc gọi điện thoại cho đường dây nóng của công ty xe buýt hoặc của công an (có dán ngay trên kính xe hoặc thân xe). Chỉ khi các em nữ hiểu được các hành vi quấy rối là sai trái, vi phạm pháp luật, làm tổn thương các em gái và sẵn sàng hành động khi chứng kiến thì vấn đề sẽ được giải quyết”.
Vai trò của gia đình cũng rất quan trọng. Trong khảo sát 24 em gái về lý do tại sao không chia sẻ. Nhiều em cho biết chính bố mẹ, người thân khi biết câu chuyện không chia sẻ hoặc khi nghe chia sẻ bố mẹ em hay đổ lỗi, không tin con cái mình. Ngày trong gia đình các em còn không tìm thấy sự đồng cảm, hỗ trợ thì làm sao các em có thể tự tin ở nơi công cộng có sự bảo vệ, giúp đỡ”, bà Lan nói.
Hạnh Thúy
Tin liên quan:
Hồi ức đau đớn của cậu bé từng bị lạm dụng tình dục ở bờ hồ" alt=""/>31% trẻ em gái bị lạm dụng tình dục
Học viện Nhi khoa Hoa Kỳ cảnh báo rằng sử dụng quá nhiều thiết bị điện tử, kĩ thuật số có thể làm trẻ em và thanh thiếu niên có nguy cơ béo phì, các vấn đề về giấc ngủ, nguy cơ đe doạ trực tuyến và hoạt động tiêu cực ở trường.
Học viện khuyến khích phụ huynh nên nói chuyện với con cái về an toàn trực tuyến và bảo mật riêng tư, yêu cầu chúng tránh các hành vi nguy hiểm trên mạng như chat sex và cảnh giác với những lời mời trực tuyến.
Vậy trẻ tiêu tốn bao nhiêu thời gian để giải trí qua màn hình?
Một báo cá o phát hành năm nay bởi Common Sense Media cho biết trẻ em từ 8 tuổi tiêu tốn trung bình 2 giờ 19 phút mỗi ngày trên màn hình. Thời gian đó phần lớn để xem TV và video một mình; chiếm 72% thời gian giải trí trên màn hình.
Tăng trưởng diễn ra từ năm 2011, khi một nhóm tuổi cùng dành ra thời lượng trung bình 1 giờ 55 phút mỗi ngày cho việc giải trí qua màn hình.
Hầu hết thời gian dành cho các thiết bị điện tử bao gồm TV, máy tính, trò chơi điện tử và đĩa DVD. Dù các hoạt động này đã giảm từ năm 2011, nhưng thời gian dành cho điện thoại di động lại tăng lên đáng kể (các kết quả gần đây đã đạt được thông qua khảo sát 1.454 cha mẹ có con từ 8 tuổi trở lên, thực hiện vào tháng Giêng và tháng Hai).
Đối với trẻ từ 8 đến 12 tuổi, thời gian giải trí qua màn hình trung bình là 4 giờ 36 phút mỗi ngày, theo báo cáo năm 2015 của Common Sense Media. Trẻ vị thành niên đã dành trung bình 4 tiếng rưỡi mỗi ngày với các thiết bị cảm ứng và 6 giờ với tất cả các thiết bị điện tử, bao gồm đọc và nghe nhạc.
Báo cáo cho biết hoạt động hàng đầu của trẻ vị thành niên là xem TV: Gần 62% trẻ được khảo sát cho biết chúng xem TV hàng ngày.
Cũng theo báo cáo năm 2015, có sự khác biệt về giới trong các hoạt động giải trí qua màn hình. Các chàng trai dành nhiều thời gian hơn để chơi game, trong khi các cô gái dành nhiều thời gian hơn cho âm nhạc và mạng xã hội. Thiết bị di động chiếm 41% tổng thời gian sử dụng phương tiện có màn hình của lứa tuổi này.
Học viện Nhi khoa Hoa Kỳ khuyến cáo nên hạn chế dùng thiết bị có màn hình với trẻ em dưới 18 tháng tuổi để trò chuyện video. Đối với trẻ lớn hơn, cha mẹ cần chọn những nội dung chất lượng cao và xem cùng với con để giúp chúng hiểu những gì mình đang nhìn thấy.
Mặt khác, Học viện cho rằng không nên để các thiết bị có màn hình quấy rầy giấc ngủ và thói quen tập luyện của trẻ.
Cơ quan này kêu gọi các bậc cha mẹ đảm bảo rằng con cái của họ có khoảng thời gian không-thiết-bị để dành cho gia đình và chỉ định các khu vực không được sử dụng trong nhà.
Mặc dù đứa trẻ được thắt dây bảo vệ, thế nhưng việc vừa di chuyển trên xe máy vừa bấm điện thoại là vô cùng nguy hiểm.
" alt=""/>Cách kiểm soát thời gian xem ti vi của trẻ