2025-05-03 18:59:07 Nguồn:NEWS Tác Giả:Kinh doanh View:305lượt xem
- Đám cưới bằng xe Mink của đôi bạn trẻ Phan Thanh Tâm - Vũ Thị Út Thìn (cùng SN 1989) diễn ra ngày ngày 5/4 ở huyện Krông Pắk,úrểrướcdâubằngdànsiêphim 18 + Đắk Lắk khiến nhiều người thấy thích thú.
Để tạo ra sự độc đáo, chú rể đã lên ý tưởng trang trí những chiếc xe Minsk bằng những chùm bóng bay, lẵng hoa tươi. Đặc biệt, chiếc xe chở cô dâu được “độ” thêm thùng và bánh (giống xe mô tô 3 bánh Xít-đờ-ca) làm chỗ để cô dâu ngồi.
Chú rể đích thân cầm lái đi đón dâu, theo sau là đoàn xe Minsk cổ với gần 40 chiếc của CLB xe Minsk mà chú rể tham gia sinh hoạt.
Đoàn xe chầm chậm dọc các con đường quê chở cô dâu từ xã Tân Tiến về nhà trai ở xã Ea Hiu trên chặng đường hơn 10km. Sự kiện này đã thu hút sự chú ý, cổ vũ của đông đảo người dân xứ Cao Nguyên.
Chú rể Thanh Tâm chia sẻ, cả hai yêu nhau từ thời cấp 3, khi lớn lên thì cùng vào Bình Dương lập nghiệp. Trải qua hơn 9 năm yêu nhau, cả hai đã quyết định đi tới đám cưới.
Tâm cho biết, trước khi tổ chức đám cưới, cả hai đã thuyết phục hai bên gia đình xin được rước dâu bằng xe Minsk. Mục đích tạo sự khác lạ, đồng thời cũng muốn tiết kiệm chi phí vì thấy đời sống bố mẹ ở quê còn khó khăn.
Chùm ảnh lễ rước dâu độc đáo bằng “siêu xe Minsk” của đôi bạn trẻ. (Ảnh do nhân vật cung cấp)
Lý do anh mãi lưỡng lự phần lớn do mẹ anh chưa ưng tôi lắm. Anh không bao giờ nói thẳng ra với tôi điều đó nhưng từ những cử chỉ, thái độ, lời ăn tiếng nói của bác gái, tôi biết muốn có một cô con dâu hoàn hảo hơn tôi.
Người yêu tôi thì rất yêu và nghe lời mẹ, anh ít khi mạnh mẽ, dứt khoát đứng ra bênh vực tôi. Mẹ anh bảo tôi nhỏ người, sinh con chắc khó lắm. Bác khó chịu cả việc quê tôi ở tận miền trong. Bác thường bóng gió kể chuyện những cặp vợ chồng nội Bắc, ngoại Nam, Tết nhất, lễ lạt khổ sợ thế nào khi cứ phải chạy đi chạy lại giữa hai quê.
Thỉnh thoảng anh vẫn đưa tôi đến nhà ăn cơm. Nhưng mỗi khi từ nhà anh về, lòng tôi lại nặng trĩu. Nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của mẹ anh, tôi không khỏi chạnh lòng.
Có một thời gian, anh thất nghiệp gần năm trời, phải làm những công việc tạm bợ. Mẹ anh bỗng dưng thân thiết với tôi hẳn. Vài ngày bác lại gọi điện hỏi thăm tôi một lần, nhờ tôi động viên anh cố gắng.
Tất nhiên, không có lời nhờ của bác, tôi vẫn sát cánh cùng anh. Thấy tôi luôn an ủi, ân cần với anh, còn vận dụng các mối quan hệ, tìm việc cho anh, mẹ anh đã có lúc vui vẻ gọi tôi là con dâu. Nhưng rồi khi anh tìm được công việc tốt, thu nhập ổn, được sếp quý nên nhanh chóng thăng chức, bác lại quay ngoắt thái độ, trở về với vẻ lạnh lùng, dửng dưng.
Tôi nhiều lần nghĩ đến chuyện chia tay, để tìm cho mình một khởi đầu mới, thoát ra khỏi cuộc tình không rõ ràng hồi kết này. Chúng tôi đã có lúc im lặng với nhau cả tháng.
Nhưng rồi vì còn tình cảm và không quên nổi những yêu thương mặn nồng đã có với nhau, tôi lại quay về với anh. Cứ thế, gần 30 tuổi, tôi vẫn dùng dằng mãi với người không chắc sẽ cưới tôi dù đã yêu nhau 9 năm trời.