![]() |
Leigh Hopkinson làm nghề vũ nữ thoát y 24 năm, vốn là sinh viên ngành nghệ thuật |
Tôi ghét thứ niềm tin phổ biến rằng gái mại dâm đang bị áp bức và không có cơ quan nào bảo vệ, rằng họ cần được giải cứu. Tôi không thích nghĩ rằng bản thân là kẻ đang bị đàn áp.
Khi bắt đầu làm công việc vũ nữ thoát y cho quán bar phía sau một nhà thổ vào năm 18 tuổi, tôi đã tự kiểm soát được quyết định của mình - hoặc có thể là tôi nghĩ vậy.
Là một sinh viên chuyên ngành nghệ thuật, tôi không thiếu tiền - một lý do thường được đưa ra cho những người gia nhập ngành công nghiệp tình dục. Bố mẹ trả tiền thuê nhà và sinh hoạt phí cho tôi.
Tôi tự tìm đến công việc này với mong muốn phá bỏ những rào cản. Tôi theo học ở trường nội trú dành cho nữ sinh trong 5 năm - nơi mà nền văn hoá bảo thủ của giới thượng lưu khiến tôi trở nên khao khát một lối thoát để thể hiện sự sáng tạo cũng như có được những trải nghiệm đa dạng và được tương tác nhiều hơn với người khác giới. Tôi cũng muốn được tự do đưa ra quyết định của mình.
Vì thế, tôi đã chọn nghề vũ nữ thoát y. Tôi tin rằng mình đã tìm được một công việc hoàn hảo: được trả tiền để nhảy, được giữ dáng, được mặc những trang phục tuyệt vời và giải trí cho mọi người. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn tự do nắm quyền.
Từ khi dậy thì, tôi đã nhận thức được việc những người đàn ông nhìn chằm chằm vào mình ở nơi công cộng. Bất chấp việc tôi thể hiện thái độ khó chịu, họ vẫn không hề dừng lại. Sau đó, tôi bị hãm hiếp bởi người quen. Thoát y là công việc giúp tôi có cơ hội đưa mình vào một thế giới rộng lớn, và nó cũng là cơ hội để tôi biến cảm giác bất lực của mình thành tiền.
Đưa mình lên sân khấu và đề nghị được trả tiền để xem tôi trình diễn, tôi nghĩ rằng mình đang giữ quyền kiểm soát. Tại sao lại không chứ? Nó mang lại cho tôi sự độc lập về tài chính, sự tự do và linh hoạt. Tôi chẳng biết công việc nào mà phụ nữ được trả nhiều tiền hơn nam giới đến vậy. Tôi có thể chọn giờ làm việc, giờ nghỉ ngơi mà vẫn không bị mất việc khi muốn quay lại.
Làm vũ nữ thoát y, tôi được đi khắp nơi trên thế giới. Tôi làm việc cho cả những quán bar ở Melbourne và London. Tôi làm việc cùng những người phụ nữ mạnh mẽ, quyết tâm trả hết các món nợ học phí cao học, các khoản thế chấp, tiền nuôi con, thậm chí còn bắt đầu đi làm từ thiện.
Không giống như những vũ công khác xuất thân từ đói nghèo và khó khăn, tôi không bị đẩy vào đường cùng để phải làm công việc này.
Lúc bắt đầu, tôi thấy mình đang tạo ra một cách sống mới. Tôi không muốn bị bó buộc trong một công việc 8 tiếng mỗi ngày hay phải trở thành phụ nữ trung lưu với những vai trò làm vợ, làm mẹ, một bảo mẫu, một gia sư. Tôi coi công việc này như một lối thoát cho bản thân.
Gia đình, bạn bè và xã hội thấy quan điểm đó thật gây ‘sốc’.
Những người hành nghề mại dâm thường bị kỳ thị về mặt đạo đức, bị cho là thiếu sự tôn trọng bản thân và vì thế mà cũng không đáng nhận được sự tôn trọng từ người khác. Theo đó, tôi không thể vừa đưa ra một cái giá cho khả năng tình dục của mình mà vẫn được coi là một con người có giá trị.
Mặc dù đàn ông thì hoàn toàn được chấp nhận khi ghé thăm các câu lạc bộ thoát y, nhưng phụ nữ làm việc trong đó thì không được chấp nhận. Tôi đã từng đấu tranh để chứng minh một điều khác đi. Tuy nhiên, sau một thời gian, tôi không còn muốn đấu tranh trước những định kiến của xã hội nữa. Thường thì nó còn tệ hơn cả chính bản thân công việc đó, nơi mà tôi có thể kiểm soát, duy trì các ranh giới và giá trị bản thân.
Sự phán xét thường tới từ những người chưa bao giờ bước chân vào một câu lạc bộ thoát y. Nó khiến tôi bị loại ra khỏi cuộc sống bình thường. Xã hội đang phân loại phụ nữ thành 2 nhóm, một là nhóm trinh nữ, phần còn lại là gái bán dâm. Bởi vì họ cần một sự biện minh cho những ánh mắt của đám đàn ông, cho việc biến phụ nữ thành một dịch vụ tình dục.
Tôi vẫn không muốn coi mình là một nạn nhân, và nhìn theo nhiều cách thì tôi không phải là một nạn nhân. Tôi là một phụ nữ da trắng, trung lưu, có học thức và nghĩ rằng mình đang kiểm soát lựa chọn của mình. Nhờ có công việc này mà tôi có những trải nghiệm tuyệt vời, được gặp những người thú vị và được trả công xứng đáng để đắm mình trong thú vui ấy.
Giờ đây, khi đã từ bỏ công việc này, tôi không lên án công việc thoát y hay bất cứ hình thái mại dâm nào khác, tuy nhiên tôi không còn nghĩ rằng đó là một công việc mà phụ nữ được nắm quyền khi mà nó đặt sự giải trí của đàn ông lên trên quyền bình đẳng của phụ nữ.
Bài viết của Leigh Hopkinson – một vũ nữ thoát y đã làm việc trong ngành công nghiệp tình dục 24 năm – đăng trên tờ The Guardian. Cô cũng là tác giả cuốn sách ‘Two Decades Naked’ (Hai thập kỷ thoát y).
Không chỉ chìm đắm trong những bữa tiệc sôi động mùa World Cup, du khách đến Nga còn được thư giãn trong câu lạc bộ thoát y nổi tiếng. Địa điểm này được cho là rất hút các cổ động viên bóng đá.
" alt=""/>Tâm sự của vũ nữ thoát y làm nghề không phải vì thiếu tiềnVợ tôi là người phụ nữ đẹp. Đẹp nhất trong mắt của tôi kể từ khi tôi gặp em. Vì thế, tôi nâng niu, trân trọng lắm.
Tôi sẵn sàng làm mọi việc, từ phụ hồ, chạy xe ôm hay đi cày thuê cuốc mướn để có tiền lo cho em. Nhưng khi vợ tôi sinh đôi hai đứa con trai, nhu cầu tiêu pha tăng gấp bội. Tiền kiếm được ở quê chẳng đủ để lo cho gia đình, tôi quyết định vay mượn rồi đi xuất khẩu lao động.
![]() |
Ảnh: M.Anh |
3 năm bên xứ người, tôi làm ngày làm đêm và tích cóp từng đồng. Người tôi quắt lại. Ai nhìn thấy cũng cười chê nhưng tôi không quan tâm. Trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc làm sao gửi được nhiều tiền về cho gia đình, vợ con.
Ngày tôi về nước, vợ thuê một chuyến xe, cùng bố mẹ và 2 con nhỏ lên tận sân bay Nội Bài để đón tôi. Nước mắt tôi đã nhòe đi. Tôi tự dặn lòng phải cố gắng nhiều hơn nữa vì những người thân của mình.
Nhưng về được một tuần, tôi nghe hàng xóm láng giềng xì xào, vợ tôi có bồ.Tuần nào gã đàn ông ấy cũng đến nhà tôi ăn cơm, đưa các con tôi đi mua kẹo, ăn kem.
Bố mẹ tôi ở xa (tôi và vợ xây nhà ở quê vợ) nên không hề biết. Gia đình bên vợ thì cố che giấu cho con em mình nên cũng không có động thái nhắc nhở gì.
Tôi giận tím mặt nhưng trước hàng xóm láng giềng, tôi vẫn ra sức bênh vực vợ, tin tưởng vợ hoàn toàn.
Về nhà, tôi gọi vợ vào phòng riêng, nói với vợ rằng tôi đã biết hết chuyện vợ tôi ngoại tình.
Vợ tôi ban đầu chối bay chối biến. Mặt tôi đanh lại nhưng trong lòng thì khấp khởi mừng thầm. Không ngờ thấy gương mặt như đang muốn 'ăn tươi nuốt sống' của tôi, vợ bắt đầu thú nhận mọi chuyện.
Cô ấy nói, đó là người yêu cũ, đã bỏ cô ấy đi lấy vợ. Nhưng cuộc hôn nhân không hạnh phúc nên anh ta quay lại tìm.
Vợ tôi lúc này đang cô đơn vì chồng vắng nhà, một mình phải chăm sóc 2 con nhỏ vất vả nên đã mủi lòng, ngã vào vòng tay của gã.
'Vậy là cô đã rước thằng đó về nhà của tôi, làm chuyện đồi bại trên chiếc giường của tôi?', tôi gằn giọng với vợ nhưng không hy vọng cô ấy thừa nhận.
Nào ngờ, cô ấy quỳ sụp xuống chân tôi, xin tôi tha thứ và hứa không bao giờ lặp lại sai lầm.
Tim tôi như tan nát. Tôi muốn tung hê hết mọi thứ và thực sự tôi còn muốn băm vằm người đàn bà mà tôi hết lòng kia. Nhưng đúng lúc đó, con trai tôi gõ cửa, đòi tôi chơi đồ chơi cùng.
Tôi bước ra với con và bất chợt nhìn vào khuôn mặt của thằng bé. Tự nhiên tôi thấy bất an trong lòng.
Tôi phải làm gì nếu hai đứa trẻ này không phải giọt máu của tôi.
Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Mấy chục năm làm gà trống nuôi con nhưng ở tuổi xế chiều bố lại lạc bước để phải chịu cảnh ở thuê.
" alt=""/>Vợ thú nhận ngoại tình, thường xuyên làm điều cay đắng trong phòng ngủPhó Tổng thống Mỹ Kamala Harris (Ảnh: Reuters).
Trong 74 ngày tới, Phó Tổng thống Mỹ Kamala Harris sẽ rời nhiệm sở mà chưa có kế hoạch cụ thể nào về những bước đi tiếp theo.
Trong những giờ đầu tiên sau khi bà Harris bị bỏ lại phía sau trong cuộc đua vào Nhà Trắng với cựu Tổng thống Donald Trump, các bạn bè, trợ lý và đồng minh chính trị của bà Harris đã nói rằng hiện còn quá sớm để xem xét, chứ chưa nói đến việc lập kế hoạch, cho giai đoạn tiếp theo.
Tuy nhiên họ nói rằng bà Harris, 60 tuổi, sẽ có rất nhiều lựa chọn sau khi rời nhiệm sở.
Chờ thời cơ và trở lại đường đua
Đảng Dân chủ thường không muốn những ứng cử viên tổng thống đã thất bại quay trở lại cuộc đua.
Sau thất bại trong cuộc bầu cử năm 2016, bà Hillary Clinton đã bị coi là một ứng cử viên có nhiều khuyết điểm. Ông John Kerry đã trở lại Thượng viện và cuối cùng trở thành ngoại trưởng. Ông Al Gore đã cân nhắc việc tranh cử tổng thống một lần nữa vào năm 2004, nhưng sau đó đã ủng hộ ông Howard Dean trong cuộc bầu cử sơ bộ của đảng Dân chủ.
Không có lý do gì để tin rằng đảng Dân chủ sẵn sàng đề cử bà Harris làm ứng cử viên trong cuộc bầu cử vào năm 2028, đặc biệt là khi ông Trump dễ dàng giành được phiếu đại cử tri. Bà Harris nhận được đề cử trong cuộc bầu cử năm 2024 một phần vì Tổng thống Joe Biden đã bỏ cuộc đua và đảng Dân chủ không có đủ thời gian để tổ chức một cuộc bầu cử sơ bộ đúng nghĩa.
Tuy nhiên, 4 năm là một khoảng thời gian dài trong chính trị. Bà Harris có thể tiếp cận mạng lưới các nhà tài trợ lớn nhất của đảng và có thể trông cậy vào sự "hối hận" của các cử tri trên toàn quốc nếu nhiệm kỳ thứ hai của ông Trump hỗn loạn như bà dự đoán.
Tranh cử vào chức vụ thấp hơn
Về mặt lý thuyết, việc trở lại Thượng viện là một lựa chọn, nhưng điều này không khả thi. Vào năm 2025, California sẽ có 2 thượng nghị sĩ trong nhiệm kỳ đầu tiên và họ khó có khả năng từ chức trong thời gian tới.
California sẽ có một ghế trống cho chức thống đốc vào năm 2026. Tuy nhiên, bà Harris nhiều khả năng không muốn vận động tranh cử với những thành viên khác của đảng Dân chủ.
Nhưng nếu làm như vậy, bà Harris sẽ không phải là phó tổng thống đầu tiên tranh cử thống đốc California sau khi thua trong cuộc bầu cử tổng thống.
Ông Richard M. Nixon từng thua cả cuộc bầu cử tổng thống năm 1960 và cuộc đua giành chức thống đốc California năm 1962. 6 năm sau, ông Nixon cuối cùng đã giành được Nhà Trắng, mặc dù mọi thứ không hoàn toàn suôn sẻ với ông sau đó.
Tham gia khu vực tư nhân
Trong chiến dịch tranh cử tổng thống, bà Harris từng nhiều lần tuyên bố bà chỉ có một "khách hàng" trong suốt sự nghiệp của mình: người dân.
Rất nhiều nhân vật giàu có và giới kinh doanh ở Washington và California sẽ rất vui khi bà nhận họ làm "khách hàng", nếu bà quyết định đầu quân cho một công ty luật hoặc tổ chức vận động hành lang.
Kiếm tiền sau những năm tháng cống hiến cho sự nghiệp chính trường ở Washington là con đường quen thuộc đến mức việc săn đón các thành viên Quốc hội đã nghỉ hưu và không thành công đã được thực hiện từ rất lâu trước khi họ rời nhiệm sở.
Mặc dù sẽ kiếm được khoản thu nhập tốt, nhưng bà Harris có lẽ sẽ tránh tham gia vào hoạt động vận động hành lang hoặc luật doanh nghiệp nếu bà có ý định tái tranh cử tổng thống.
Làm công tác vận động hoặc tham gia nhóm chuyên gia
Trong trường hợp đảng Cộng hòa nắm quyền ở Nhà Trắng, Trung tâm Tiến bộ Mỹ tại Washington đã trở thành nơi tạm trú cho các nhân viên trong chính quyền đảng Dân chủ tương lai và các ứng cử viên tiềm năng.
Tuy nhiên, việc tham gia một nhóm chuyên gia hiện có thể là một động thái quá "tầm thường" đối với một người từng đứng trước ngưỡng cửa Phòng Bầu Dục ở Nhà Trắng.
Việc thành lập một tổ chức mới cũng là một nhiệm vụ khó khăn, có khả năng đòi hỏi phải huy động vốn đáng kể từ các nhà tài trợ Dân chủ, vốn đang kiệt sức và bất mãn về thất bại của đảng trong cuộc bầu cử năm nay.
Trước khi tham gia công tác vận động hoặc nhóm chuyên gia, bà Harris sẽ cần quyết định chính xác bà muốn ủng hộ điều gì. Chiến dịch tranh cử tổng thống của bà chủ yếu thúc đẩy các chính sách của chính quyền Biden. Vào năm 2025, bà sẽ thoát khỏi sự bó buộc chính trị đó và có thể ưu tiên bất kỳ vấn đề nào bà muốn.
"Bà ấy mang lại giá trị to lớn cho đảng. Nền tảng, sự hiểu biết của bà về hoạch định chính sách và khả năng xây dựng liên minh là những điểm mạnh lớn nhất của bà. Bà là một chiến binh vì nhân dân. Bà đã và sẽ tiếp tục giúp cuộc sống của mọi người tốt đẹp hơn, bất kể xuất thân của họ. Bất kể bà làm gì tiếp theo, tôi biết bà sẽ tiếp tục truyền cảm hứng", nghị sĩ bang California Barbara Lee nhận định.
Viết một cuốn sách
Sẽ không thiếu các nhà xuất bản sẵn sàng tung ra những cuốn sách viết về những trải nghiệm của bà Harris trong chính quyền Tổng thống Biden cũng như cuộc đua tranh cử của bà với ông Trump.
Bà Hillary Clinton từng viết một cuốn sách có tựa đề What Happened (Chuyện gì đã xảy ra) sau khi ông Trump đánh bại bà trong cuộc bầu cử vào năm 2016. Ông Gore từng tập trung vào các hoạt động bảo vệ môi trường và sản xuất bộ phim tài liệu An Inconvenient Truth (Sự thật khó chịu).
Công chúng thực sự quan tâm đến những suy nghĩ của bà Harris về việc phục vụ trong chính quyền Tổng thống Biden và chấp nhận thua trước một người mà bà từng chỉ trích mạnh mẽ.
Tự chăm sóc bản thân
Gợi ý duy nhất về kế hoạch hậu bầu cử của bà Harris là mong muốn dành nhiều thời gian hơn để thưởng thức những món ăn không có trên máy bay trong hành trình vận động tranh cử.
"Tôi dự tính sẽ tăng thêm vài cân sau khi chuyện này kết thúc", bà Harris nói vào ngày 27/10 tại một hiệu sách ở Pennsylvania.
Bà Harris cũng có thể "noi gương" bà Clinton.
Vài ngày sau khi thua ông Trump vào năm 2016, cựu Ngoại trưởng Clinton đã được nhìn thấy đi bộ trên một con đường mòn bên ngoài ngôi nhà của bà ở Chappaqua, New York.
Bà Harris vẫn còn 10 tuần nữa sống tại Đài quan sát Hải quân, nơi không phải là tuyến đường đi bộ đường dài lý tưởng. Nhưng Công viên Rock Creek ở Washington nằm gần đó, nơi có nhiều con đường tuyệt đẹp để phó tổng thống hoặc những người ủng hộ bà đi bộ và giải tỏa căng thẳng sau những ngày bầu cử.
" alt=""/>Các lựa chọn của bà Harris sau khi dừng chân trước ngưỡng cửa Nhà Trắng