Người đàn ông đi xe đạp thoát chết trong gang tấc khi chiếc ô tô mất lái cuộn tròn sượt qua như một cơn lốc xoáy.

Người đàn ông đi xe đạp thoát chết trong gang tấc khi chiếc ô tô mất lái cuộn tròn sượt qua như một cơn lốc xoáy.
Marianne Williamson - một chính trị gia tài năng người Mỹ. Cô từng trải qua một quá khứ bi thương khi cả cha, mẹ, em gái và người bạn thân nhất ra đi chỉ trong vài năm liên tiếp. Thế nhưng, thay vì đau khổ để chịu sự chi phối của căn bệnh trầm cảm, cô vực dậy và tìm cách "trị liệu" cho chính mình.
![]() |
Trong cuốn sách Từ nước mắt đến nụ cười (tựa gốc: Tears to Triumph), Marianne Williamson đưa ra nhiều lập luận, chứng minh việc sử dụng thuốc chống trầm cảm đã tăng vọt trong những năm gần đây là điều đáng báo động. Marianne gọi đó là hành trình mà chúng ta tự hành hạ thể xác bản thân.
"Bạn không thể nào chữa lành một cái chân bị gãy nếu chỉ uống mỗi thuốc giảm đau mà không xếp đặt lại xương", Marianne cho biết. Điều này giống như nỗi đau khổ về tình cảm sâu sắc đang lan tràn sẽ không thể chữa lành trên cấp độ vật chất, và "nó sẽ chỉ lành lặn khi được giải quyết ở góc độ tinh thần", chính xác hơn là việc "điều chỉnh chính suy nghĩ của mình" để thoát ly bản thân ra khỏi bể khổ.
"Tâm trí là nguồn gốc nỗi buồn, cũng là cội nguồn của hạnh phúc. Lựa chọn sử dụng tâm trí mình ra sao sẽ quyết định liệu ta đang trên đường đến với nỗi đau hay sự yên bình", Marianne đưa ra quan điểm này dựa trên kinh nghiệm nhiều năm giúp bệnh nhân trầm cảm chữa lành nỗi đau.
Cô cho rằng cách con người sử dụng tâm trí mới là nguyên căn lớn nhất đằng sau mọi thảm họa và giọt nước mắt, đồng thời là nơi giải pháp bắt đầu. Vì vậy, thay vì chán nản, đau khổ và tìm đến các loại thuốc chống trầm cảm, theo Marianne Williamson, chúng ta nên thực hiện cuộc cách mạng tình yêu cho tâm trí.
Điều này đồng nghĩa với việc khi đứng bên bờ vực của nỗi đau, sự mất mát, hãy tìm đến lòng tốt, tình yêu thương của người với người, tìm đến những lời cầu nguyện, những liệu pháp thiền định để bão hòa nỗi đau.
Marianne đặc biệt nhấn mạnh, tha thứ chính là liều thuốc an thần tuyệt vời giúp chúng ta thoát khỏi vòng quay của đau khổ. Sự tha thứ bao gồm tha thứ cho người khác lẫn chính bản thân mình. Theo cô, tha thứ không có nghĩa để chối bỏ những gì ta đã chịu đựng, mà để thay đổi trải nghiệm của chính mình với những gì đã xảy ra. Nó cũng không phải là phủ nhận, mà là để vượt qua.
Ngoài ra, trong Từ nước mắt đến nụ cười, tác giả thường xuyên nhắc nhở bạn đọc rằng, điều quan trọng trong hành trình chữa lành là học cách chấp nhận nỗi đau thay vì né tránh. Trải qua những nỗi đau giày xéo về mặt tinh thần là cả một quá trình chứ không phải là một sự kiện và trong quá trình đó, những giọt nước mắt có thể chữa lành đau đớn, giúp trái tim nguôi ngoai.
Bóng tối sẽ chẳng có chút sức mạnh nào trước ánh sáng trong trái tim bạn, ta chỉ cần kiên nhẫn và cho thời gian để vết thương tự lành.
Hoàng Long
Cây bút trẻ Du Phong cho biết những bài thơ thất tình, sầu thảm là chất gây nghiện, khiến tâm hồn người đọc bị tổn hại từ từ.
" alt=""/>Bí kíp chữa lành tổn thương ai cũng cần biết trong đờiKhi thấy chủ xe trách mắng me mình quá gay gắt, cô bé 7 tuổi đã vòng ra bên cạnh xe và khăng khẳng bắt người này xuống xe xin lỗi. Mặc dù hai tay bấu chặt vào áo tỏ vẻ căng thẳng và sợ hãi nhưng cô bé vẫn rất kiên quyết với hành động của mình. Cuối cùng, nam thanh niên đã phải xuống xe và xin lỗi hai mẹ con cô bé trước sự chứng kiến của cảnh sát giao thông và mọi người xung quanh.
Hành động dũng cảm đứng ra bảo vệ mẹ của cô bé 7 tuổi này đang nhận được nhiều lời tán dương từ phía cộng đồng mạng. Nhiều ý kiến cho rằng, dù còn nhỏ tuổi nhưng cô bé đã hiểu rõ được việc làm sai thì phải xin lỗi. Bên cạnh đó, cũng có nhiều người dành lời khen ngợi cho sự dũng cảm của cô bé này.
Minh Nhật(Theo Weibo)
Bạn có góc nhìn (hoặc có trải nghiệm) nào về vấn đề trên? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
" alt=""/>Thấy mẹ suýt bị tông trúng, mắng mỏ, bé gái khăng khăng đòi chủ xe phải xin lỗiThực tế triển khai 4 năm qua, tôi cho rằng, dự án đầu tư xe buýt nhanh-BRT ở Hà Nội, thực chất là một dự án “ép duyên”, hấp tấp, “học đòi” mấy nước phát triển. Các nước có nhiều các đường phố rộng từ 8 đến 12 làn xe trở lên, mới có thể dành riêng ra 2 làn xe (1 làn của chiều đi, 1 làn của chiều về) cho xe buýt nhanh-BRT. Đằng này, Hà Nội có đường Giảng Võ… rộng 6 làn xe, thậm chí có phố chỉ rộng 4 làn xe, mà cũng duy ý chí-dành ra 2 làn xe BRT. Thế nên, công luận đã phải “lên tiếng”… Và dẫn đến việc đề xuất này, cũng là một “nhân, quả”.
Tuy nhiên tôi cho rằng, nếu cho xe buýt thường được đi vào làn xe buýt nhanh-BRT, sẽ bất hợp lý, hay có thể nói là thất sách. Lý do là làn xe BRT thiết kế ở trong cùng (sát dải phân cách giữa, hoặc sát tim đường); kèm theo những điểm dừng xe (BRT) ở bên trái, áp sát những “nhà ga” tọa lạc giữa đường, thuận theo thiết kế; trong khi đó, những điểm dừng đón trả khách xe buýt thường, lại ở bên phải, sát vỉa hè đường phố.
Do đó, nếu cho xe buýt thường đi vào làn xe BRT thì mỗi khi đến các điểm dừng xe buýt thường, sẽ phải thực hiện chuyển từ làn trong cùng ra làn ngoài cùng dẫn đến những điểm nhập làn xe, gây cản trở dòng xe vào các giờ cao điểm. Hậu quả sẽ gây ra tắc đường kéo dài (giờ cao điểm). Có người đưa ra giải pháp: nếu thế các tài xế (xe buýt thường), sẽ chủ động chuyển làn xe từ xa các điểm dừng đón trả khách…
Nhưng như vậy thì việc cho xe buýt thường được đi vào làn xe BRT là vô nghĩa. Vì xe buýt thường sẽ phải mau mau, chóng chóng chuyển dần làn rất sớm ra khỏi làn BRT, để hạn chế tắc đường, “cập bến” dừng xe đón trả khách ở làn ngoài cùng…
Điều này cũng đồng nghĩa với việc nếu cho loại phương tiện như xe buýt thường được đi vào làn xe BRT ở trong cùng, là thất sách.
Độc giả Nguyễn Thành Lập (Hà Nội)
Bạn có góc nhìn (hoặc có trải nghiệm) nào về vấn đề trên? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Ảnh:
" alt=""/>Hà Nội cho xe buýt thường đi vào làn BRT là thất sách