Showbiz Việt và châu Á có nhiều vụ mất tích một cách có chủ đích. Đương nhiên,ựthậtvềnhữngngôisaomấttíyemen chủ đích nào thì tùy vào mỗi người, mỗi hoàn cảnh.
Hình ảnh lạnh gáy bên trong căn nhà ca sĩ Ngọc SơnShowbiz Việt và châu Á có nhiều vụ mất tích một cách có chủ đích. Đương nhiên,ựthậtvềnhữngngôisaomấttíyemen chủ đích nào thì tùy vào mỗi người, mỗi hoàn cảnh.
Hình ảnh lạnh gáy bên trong căn nhà ca sĩ Ngọc SơnNgười vợ thứ 5 của ông là nữ diễn viên Katharine McPhee 38 tuổi. Họ có với nhau 1 con chung Rennie 23 tháng tuổi và hiện tại cặp đôi vẫn muốn sinh thêm con.
TheoDaily mail, Katharine McPhee chia sẻ về mong muốn có thêm con khi làm khách mời tại chương trình The Jennifer Hudson Show.
Cô chia sẻ: "Tôi rất muốn có thêm những đứa trẻ nhưng cũng không vội vàng". David Foster đã có 5 người con từ các mối quan hệ trước gồm Allison 52 tuổi, Amy 49 tuổi, Sara 41 tuổi, Erin 40 tuổi và Jordan 36 tuổi.
Hai người từng chia sẻ rằng họ yêu nhau, không quan tâm đến khoảng cách tuổi tác. "Một số người cho rằng tuổi tác là vấn đề nhưng chúng tôi không quan tâm. Đấy là chuyện của cư dân mạng. Bạn hiểu rằng họ đưa ra bình luận đó và có thể 5 giây sau họ không nghĩ về chuyện đó nữa", Katharine McPhee nói.
David Foster cho biết anh vẫn đang tập thích nghi với thử thách nuôi dạy trẻ tập đi ở độ tuổi của mình. Người đàn ông 73 tuổi thừa nhận đó là kiểu thử thách khác so với những gì bản thân đã trải qua từ trước đến nay.
"Mặc dù tôi không thể ở bên Rennie đến khi con 50 tuổi, thậm chí là 40 tuổi hoặc sớm hơn là 30 tuổi, nhưng tôi quyết tâm truyền trí tuệ của mình cho con trai. Tôi sẽ truyền cho con kinh nghiệm về những gì mình có sau hàng chục năm sinh sống trên hành tinh này", David Foster nói.
Hai người gặp nhau vào năm 2006, khi David Foster là nhà sản xuất âm nhạc hướng dẫn Katharine McPhee trong chương trình American Idol. Họ kết hôn vào ngày 28/6/2019. Đầu năm 2021, họ chào đón quý tử đầu lòng.
Trải qua 8 năm dài, sau những ngày tháng nỗ lực tập luyện, cuối cùng nhà thần kinh học cũng hồi phục lại được mọi chức năng trong bộ não. Và cũng nhờ biến cố khó quên, tiến sĩ Taylor đã khám phá được thêm những bí mật khác của não bộ, vẽ nên một tấm bản đồ chỉ đường dẫn tới sự bình an nội tại thông qua cuốn sách Sống trọn não bộ - Giải phẫu sự lựa chọn và bốn nhân vật thúc đẩy cuộc đời chúng ta.
Theo tác giả, trong mỗi con người luôn tồn tại 4 nhân vật xuất phát từ các nhóm tế bào cụ thể độc nhất đại diện cho những kỹ năng, cảm xúc cùng suy nghĩ riêng. Bà phân tích điều đó thông qua 13 chương sách, chia làm 3 phần: Cú liếc vào bên trong bộ não, Bốn nhân vật của bạn, Bốn nhân vật ngoài hoang dã.
Không chỉ bật mí về biến cố cuộc đời của tác giả, cách kết nối và tái kết nối của não bộ, tác động của công nghệ tới bộ não con người, qua từng chương chắc chắn độc giả sẽ tìm hiểu được những kiến thức bổ ích về não bộ cũng như sự kết nối của bộ não với con người, để rồi tìm được sự bình yên về nội tại.
Bí ẩn về khoa học thần kinh não bộ luôn là đề tài hấp dẫn, khơi dậy trí tò mò và khám phá của những nhà khoa học nói riêng và nhân loại nói chung. Suốt nửa thế kỷ qua, chúng ta đều tin rằng bán cầu não phải chi phối cảm xúc còn bán cầu não trái chi phối tư duy lý luận. Nhưng hiện nay, khoa học thần kinh đã chỉ ra rằng thực tế không đơn giản như vậy: cả hai bán cầu não trái và phải đều chia sẻ các tế bào cảm xúc như nhau. Theo đó, mỗi bán cầu não chi phối cảm xúc, chi phối tư duy.
Thông qua tác phẩm này, người viết muốn liên hệ sâu xa hơn tới bộ não của con người, cách kết nối với chính mình và người khác, sự mất kết nối và tái kết nối của não bộ, tác động của công nghệ tới bộ não…
Đáng chú ý nhất, tác giả đã giới thiệu cụ thể, chi tiết bốn mô-đun tế bào riêng biệt là bốn nhân vật tạo nên con người: Tư duy não trái, Cảm xúc não trái, Cảm xúc não phải, Tư duy não phải.
Mọi thứ chúng ta suy nghĩ, cảm nhận hoặc thực hiện đều phụ thuộc vào các tế bào não thực hiện chức năng đó. Do bốn nhân vật này xuất phát từ các nhóm tế bào cụ thể độc nhất trong cơ thể nên chúng thể hiện những kỹ năng riêng, cảm xúc riêng hoặc suy nghĩ riêng. Và khi bốn nhân vật kết hợp với nhau và cân bằng thành một bộ não trọn vẹn, mỗi người sẽ có cơ hội mở ra một lộ trình mới...
Thuộc thể loại hồi ký kết hợp khoa học thần kinh, Sống trọn não bộ - Giải phẫu sự lựa chọn và bốn nhân vật thúc đẩy cuộc đời của chúng taphù hợp với đối tượng độc giả là những nhà khoa học về thần kinh và não bộ, những sinh viên theo học chuyên ngành liên quan và những người mong muốn tìm hiểu về não bộ cũng như muốn kết nối với chính mình và người khác.
Tiến sĩ Jill Bolte Taylor là một chuyên gia giải phẫu thần kinh nổi tiếng xuất thân từ Đại học Harvard. Năm 1996, bà từng trải qua một đợt xuất huyết nghiêm trọng ở bán cầu não trái làm mất khả năng đi lại, nói chuyện, đọc, viết hoặc nhớ lại bất kỳ điều gì trong cuộc sống.
Dahlia Wong đang từ từ nhích lên trên bức tường đá đỏ rộng lớn có một vết núi lởm chởm giống như tia sét kéo dài.
Tay và chân của cô kẹt chặt giữa vết nứt có chiều rộng 7-30cm. Cô dựa vào lực để bám vào mặt đá trơ trọi. Cứ vài mét, cô dừng lại để đẩy một thiết bị kim loại vào vết nứt, kẹp dây và tiếp tục leo lên, theo Sixthtone.
Vết nứt mà Dahlia Wong đi vào là một tuyến đường leo núi cổ điển có tên Scarface II. Ngoài ra, những tuyến đường khác như Air China, Ding Dong's Crack và Japanese Cowboy, đang thu hút những người leo núi truyền thống từ khắp nơi trên thế giới đến ngôi làng Liming xa xôi để tham gia môn thể thao mạo hiểm.
Ngôi làng đặc biệt
Ẩn mình giữa những ngọn núi, giữa sông Dương Tử và sông Mê Kông, làng Liming, tỉnh Vân Nam chỉ là một dãy nhà nằm giữa một con sông nhỏ và những bức tường đá sa thạch đỏ khổng lồ.
Địa hình nơi này được gọi là Danxia, độc nhất vô nhị ở Trung Quốc. Phải mất 3 giờ đi xe buýt từ thành phố Lệ Giang, trên một con đường uốn lượn dọc theo những bãi cát trắng của Thượng Dương Tử, để đến được ngôi làng.
Ở đây, hầu hết người dân địa phương sinh kế phụ thuộc vào săn bắn, nông nghiệp tự cung tự cấp và thu hoạch mật ong rừng tìm thấy trên cùng những vách đá.
Năm 2004, các thung lũng núi ngoạn mục và các thành tạo đá sa thạch xung quanh Liming bắt đầu được gọi là "khu du lịch". Nỗ lực để thu hút khách tham quan, chính quyền địa phương đã xây dựng lại ngôi làng bằng đá sa thạch đỏ và đồ gỗ trang trí công phu.
Các biển chỉ dẫn bằng tiếng Trung và tiếng Anh được dựng khắp làng, một cáp treo và cầu thang được xây dựng để giúp khách du lịch có thể lên đỉnh núi.
Chính quyền Liming hy vọng sẽ thu hút khách du lịch đến thăm địa phương, đặc biệt là phố cổ Lệ Giang, một di sản được UNESCO công nhận. Nhưng dù chi hàng trăm triệu nhân dân tệ, khách du lịch đã không tìm tới nhiều như cách họ hình dung.
Mãi đến năm 2010, bộ ba nhà leo núi, gồm một người Trung Quốc là Zhou Lei và 2 nhà leo núi người Mỹ là Mike Dobie và Austin Stringham, đã tìm tới đây rồi thay đổi Liming mãi mãi.
Thay da đổi thịt
Zhou Lei, cùng với 2 nhà leo núi người Mỹ, đã mạo hiểm đến Liming, tìm kiếm khả năng khám phá du lịch từ các vách đá. Vào thời điểm đó, du lịch leo núi hầu như chưa xuất hiện ở Trung Quốc, khiến cho việc khám phá của họ gần như là tiên phong.
Zhou nói: "Tư tưởng cốt lõi của leo núi là tự do. Và leo núi truyền thống mang lại cho bạn sự tự do nhất".
Trong vòng vài tháng, bộ ba bắt đầu thiết lập các tuyến đường leo núi thương mại, tìm kiếm các vết nứt phù hợp, sau đó leo lên và chỉ định mức độ khó cho mỗi người.
"Ban đầu, nhiều người ở Liming nghĩ rằng những người leo núi này đang tìm kiếm kho báu", Yu Hualong, chủ nhà khách ở Liming nói.
Tuy nhiên, 6 tháng sau, các cơ quan quản lý du lịch đã ngăn cản bộ ba với lý do leo núi rất nguy hiểm và họ không muốn chịu trách nhiệm về bất kỳ tai nạn nào. Những nỗ lực thay đổi, quảng bá, xin phép chính quyền kéo dài hàng năm trời. Giờ đây, cuộc sống ở Liming đã khác rất nhiều.
Trước đây, dân làng chỉ có thu nhập trung bình 4.000 USD/năm. Nhưng từ khi khách du lịch tới, những nhà leo núi từ khắp nơi trên thế giới đổ về, đã mang lại hàng triệu nhân dân tệ cho người dân.
Li Jinge, ngoài 50 tuổi, là chủ cửa hàng tiện lợi. Bà chuyển đến Liming hơn 20 năm trước. Bà gọi những người leo núi là "anh chị em" vì đã mang tiền đến. "Họ luôn được chào đón ở đây", bà nói.
Luo Yaoxing, một người đàn ông địa phương ngoài 50 tuổi, lái xe hàng ngày đến Lệ Giang, hầu như ngày nào cũng gặp những người leo núi. Anh đã đầu tư tiền tiết kiệm để mua một chiếc xe và mở cửa hàng tiện lợi phục vụ khách du lịch.
"Túi của những người leo núi rất nặng, có khi đến 40kg. Tôi giúp họ đưa lên xe. Tôi thích những người leo núi và chào đón họ ở đây. Họ giúp chúng tôi kiếm tiền, thúc đẩy nền kinh tế và họ sẽ nói với thế giới về Liming", ông nói.
Li, một thợ may địa phương, đồng ý. "Nhiều người leo núi đến nhờ tôi sửa quần leo núi. Miếng vá đầu gối tôi lấy khoảng 10.000 đồng; miếng vá lớn trên mông thì khoảng 26.000 đồng", cô nói.
Hầu hết mọi người ở Liming hiện đã quen thuộc với những người leo núi từ khắp nơi trên thế giới, trong đó, người được biết rõ hơn cả là Yu Hualong. Là người địa phương, anh mở nhà khách Far Away Inn được gần 10 năm.
Anh nói: "Nhiều khu du lịch ở Trung Quốc đều giống nhau. Chúng tôi phải phát triển khả năng leo núi vì điều đó tạo ra sự khác biệt với những khu vực khác".
Nhiều nhà leo núi mô tả Liming là độc nhất vô nhị, đã đến nơi này là muốn quay lại nhiều lần.