Gia đình ở mức trung thì cũng làm từ 100 đến 130 mâm, gia đình khá giả hơn thì từ 150 đến 180 mâm. Đám ma cũng có số mâm gần như vậy, nếu như gia đình nào mà không mời rộng và chất lượng mâm cỗ không theo món truyền thống của dân làng thì sẽ bị chỉ trích.
Vì số mâm nhiều như vậy nên việc mở rộng khách mời là lẽ đương nhiên. Đời thứ 5, đến đời thứ 6 ( thậm chí là 7) mà có họ trong nội tộc thì vẫn được coi là gần gũi, sẽ được mời cả gia đình, và mỗi gia đình đó buộc phải đến (ít nhất là 1 người).
Về phong bì, họ quy ước, đám cưới thì đi tùy tâm. Còn với đám ma hay đám bốc mộ, mỗi gia đình là phải bỏ đúng 200 ngàn để phúng viếng, khách ăn cỗ hay không thì tùy.
Nếu như nhà ai có đám, thì việc mời đầu tiên phải là trưởng họ. Trưởng họ sẽ là người quyết định đưa ra các món chính cho mâm cỗ, là người ‘đạo diễn’ mọi quy trình trước và sau khi kết thúc đám.
Nếu như chủ nhà không làm theo hoặc mời không đủ người trong họ thì sẽ bị mọi người nói ra nói vào. Với người được mời đến ăn cỗ, dù không có tiền cũng phải đi vay để nhanh đến mừng.
Ngồi mâm thì được chia ra 4 thành phần: mâm trẻ con, mâm khách quý (mâm đàn ông, mâm thanh niên), mâm phụ nữ (đã có gia đình) và mâm các bà già. Với mâm rượu hay thanh niên thì không có vẫn đề gì, tôi chú tâm nhất là mâm phụ nữ và mâm các bà già.
Mâm phụ nữ thì họ ăn nhanh và ăn ít thức ăn, sau khi ăn xong họ chia phần mang hết về, người nào đang còn ăn thì mặc kệ họ vẫn chia phần, ai mà ngồi với mâm này thì không ăn được gì (tôi đã bị như vậy).
Mừng phong bì 200 nghìn, cả nhà 6 người đến ăn cỗ
Bố chồng em bảo, lệ làng ai cưới xưa nay cũng chỉ mừng cưới 200 nghìn, chỉ có em là không biết tính toán để lỗ nặng lại còn để họ hàng, làng xóm cười chê.