rgbet
-
Nhận định
-
Giải trí
-
Bóng đá
-
Ngoại Hạng Anh
-
Thể thao
-
Công nghệ
-
Thế giới
-
Kinh doanh
-
Thời sự
[
Instagram
] [
twitter
]
Danh Mục Hiện Tại:
Danh Mục:
Trang Chủ
>
Thế giới
>
Soi kèo góc Arsenal vs Brighton, 18h30 ngày 31/8
Soi kèo góc Arsenal vs Brighton, 18h30 ngày 31/8
2025-04-23 12:39:57 Nguồn:
NEWS
Tác Giả:
Ngoại Hạng Anh
View:
723lượt xem
èogócArsenalvsBrightonhngà
lịch thi đấu aff 2023
Pha lê - 30/08/2024 21:48 Kèo phạt góc
Tác Giả:Công nghệ
Thời sự
Công nghệ
Bóng đá
Kinh doanh
Giải trí
Thế giới
Thể thao
Nhận định
Ngoại Hạng Anh
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Nhận định, soi kèo Young Boys vs Zurich, 21h30 ngày 21/4: Gia tăng khoảng cách
Nintendo cho phép người chơi tự thiết kế cấp độ trong Mario
Truyện Đặc Công Hoàng Phi
Truyện Dạ Yến
Kèo vàng bóng đá Barcelona vs Mallorca, 02h30 ngày 23/4: Khó tin Barca
Truyện Vạn Lần Muốn Nói
Mobiistar giới thiệu Touch BEAN 402c tại Bài Hát Yêu Thích
Truyện Đã Từng Bỏ Lỡ
Nhận định, soi kèo Saint
VTC vạch mặt chiêu lừa đảo game thủ qua điện thoại
Hình Ảnh
Siêu máy tính dự đoán Tottenham vs Nottingham, 2h00 ngày 22/4
Lại gần, anh phát hiện một người đàn ông đang nằm úp mặt xuống cát, toàn thân rướm máu. Lưng áo người đàn ông ướt thẫm vệt đỏ, loang rộng. Tay chân người đó gầy gò, có những vết mụn vỡ đỏ lở loét. Không hề lạ với hòn đảo này... Anh Lâm thầm nghĩ.
"Nước...nước..." Người đàn ông thều thào. Anh Lâm bên lấy chai nước trong túi, mở nắp dốc vào miệng người đàn ông.
"Tôi...biết hết rồi...rồi...Cứu...cứu..." Anh ta chỉ nói thế rồi ngất lịm. Anh Lâm và anh Lộc – người đi cùng vội đưa người đàn ông lên thuyền rồi lại nhẹ nhàng rút ra khỏi bờ biển. Cả ba người trên con thuyền đó đều mong tiếng gió rít sẽ che mờ đi tiếng động cơ máy thuyền, xóa dấu vết của việc có người mới tới hòn đảo này. Họ sẽ tiếp cận hòn đảo ở nơi kín đáo hơn. Đã có nhiều chuyện kinh khủng xảy ra.
[TRỞ LẠI 4 THÁNG TRƯỚC]
Ở trong một bệnh viện tỉnh.
Anh Đức cúi gằm mặt trong văn phòng của trưởng khoa, hai bàn tay run lên.
"Cậu phải đi thôi. Vụ lùm xùm lần này ảnh hưởng quá lớn tới bệnh viện!" Vị trưởng khoa rít lên. "Đến tôi còn chẳng có mặt mũi nào nhìn giám đốc nữa!!"
"Em xin lỗi. Em đã cố gắng hết sức rồi... Em nghĩ lúc đó cấp bách... nên đành cứu bệnh nhân trước... Nếu không, bệnh nhân bị bục nội tạng, mất máu nhiều..."
"Cậu thôi ngay đi! Bao nhiêu lần họp, cấp trên đã chỉ đạo như thế nào? Tất cả mọi thứ phải theo đúng quy trình. Có chuyện gì xảy ra thì người nhà bệnh nhân không thể trách mình được! Giờ họ làm ầm lên, chính bản thân cậu đi tù, rồi cả bệnh viện điêu đứng theo..."
"Lúc đó không cứu thì bệnh nhân sẽ chết...Chắc chắn là vậy, còn nếu cứu thì còn có hi vọng sống...Anh biết mà... Em đâu mong muốn như vậy..." Đức lắp bắp.
Vị trưởng khoa thở hắt ra bực dọc, xoay chiếc ghế sang ngang, cúi gằm mặt, thì thầm trong miệng.
"Thà để bệnh nhân chết còn hơn... Bao nhiêu vụ rồi cậu không rút ra được tí kinh nghiệm nào à? Người nhà bệnh nhân chẳng quan tâm cậu đã nỗ lực cứu bệnh nhân như thế nào. Họ chỉ quan tâm tới kết quả: là cậu, chính cậu sờ tay vào người nhà họ rồi làm chết người nhà họ thôi. Trước lúc đó bệnh nhân chỉ đau bụng, thần trí tỉnh táo, vào viện thì chết queo. Ai quan tâm có y biến gì chứ! Thà cậu làm đúng quy trình thì chỉ có một người chết! Cậu làm như thế thì cả cái bệnh viện này chết theo đấy!"
Đức đứng cúi gằm mặt, không nói thêm câu nào.
" alt=""/>
Truyện Độc Trùng Phong
"Không biết anh có vinh hạnh cùng em gái uống một chén hay không?" Giọng nói dịu dàng như ngọc vang lên, một người đàn ông diện mạo tuấn tú mỉm cười nâng chén đứng ở trước mặt cô gái trẻ tuổi.
Cô gái trẻ tuổi đem ly rượu trên tay chậm rãi để lên bàn, khoanh tay, nhếch môi cười nhìn hướng người đàn ông trước mặt. Đó là một nụ cười lạnh, thậm chí còn mang theo một loại cảm giác bức người. Người đàn ông thân thể lập tức cứng đờ, trên mặt vốn là nụ cười thong dong tự tin trong nháy mắt cũng biến thành lúng túng. Trời ạ, ánh mắt của cô gái này lại lạnh lùng làm hắn sợ?
"Thật xin lỗi, đã quấy rầy." Người đàn ông sau khi nuốt một ngụm nước miếng, không thể tiếp tục nghênh đón ánh mắt lạnh lùng bức người này, chỉ có thể xoay người bằng tốc độ nhanh nhất chạy trối chết.
"Nếu mình nhớ không lầm, đây đã là lần thứ chín có người đến gần, lại bị ánh mắt của cậu dọa chạy." Âm thanh hài hước từ tai nghe điện thoại truyền đến. Cô gái trẻ tuổi không đáp lại, bưng lên ly rượu trên bàn lần nữa khẽ nhấp một ngụm, tròng mắt thâm sâu không thấy đáy ngưng tụ ở một hướng khác.
Trung tâm sàn nhảy có thêm sáu người đàn ông, bọn họ giờ phút này chuẩn bị lướt qua sàn nhảy, tiến vào trong phòng đã đặt trước. Sáu gã này chính là những kẻ bị truy nã khẩn cấp toàn thế giới, một gã trong đó là người đứng đầu tổ chức khủng bố lớn nhất Đông Nam Á. Sáu người này giống như con thoi không ngừng chạy ở các quốc gia, tiến hành buôn lậu thuốc phiện, buôn người, buôn bán quân hỏa (súng ống đạn dược) với giao dịch khổng lồ. Bọn họ không chỉ có cách làm việc phách lối xảo trá, mà thủ đoạn càng thêm ác độc tàn nhẫn, vô số người được cục công an quốc tế phái đi nằm vùng sau khi bị phát hiện, cũng bị phanh thây và gửi về tổng cục.
"Con mồi đã lọt lưới, sau hai phút cắt tất cả các nguồn điện." Cô gái trẻ tuổi môi đỏ mọng hé mở, giọng nói nhàn nhạt lạnh lẽo ra lệnh. Sáu người này hành vi ác độc đã sớm truyền khắp thế giới, nhưng ngay cả liên minh các quốc gia, không ngừng phái ra cảnh sát tinh anh truy bắt bọn họ, vẫn chưa một lần thành công. Mà nhiệm vụ tối nay của nàng chính là —— tiêu diệt hết sáu gã phần tử khủng bố này.
"Dạ!" Trong tai nghe điện thoại truyền đến tiếng nói, vốn là giọng điệu hài hước trong nháy mắt chuyển thành mười phần cung kính. Cô gái trẻ tuổi ngửa đầu đem ly "Ác Ma Chi Hôn" uống cạn, môi đỏ mọng nâng lên nụ cười yếu ớt mê người. Sau đó nàng đem ly rượu đặt trên bàn, đứng dậy hướng trung tâm sân khấu, nàng tối nay sắp sửa tiêu diệt sáu gã kia.
Kèm theo tiếng bước chân cô gái trẻ tuổi chậm rãi tiến gần, một loại hơi thở lạnh lẽo tập kích vào đầu sáu gã. Bỗng dưng, trực giác bẩm sinh nhạy cảm gào thét, trong tròng mắt bọn họ ẩn giấu lo lắng liếc mắt nhìn nhau. Sáu gã ăn ý cùng dừng bước, cuối cùng bọn họ xác định mục tiêu nguy hiểm là cô gái trẻ tuổi kia. Rõ ràng là khuôn mặt bình thường vô hại, nhưng tại sao bọn họ lại có cảm giác sợ hãi đây? Đúng rồi, là ánh mắt nàng nhìn về phía bọn họ vô cùng lạnh lùng, giống như ác ma xem kỹ vật tế, làm bọn hắn cả người không tự chủ được lạnh run.
Âm nhạc vẫn nhộn nhạo như cũ , nam nữ tìm hoan kèm theo mị hoặc ma chú, trong sàn nhảy càng cuồng dã hơn. Giờ phút này ai cũng không chú ý tới, cô gái trẻ tuổi cùng sáu gã phần tử khủng bố đang đấu mắt với nhau.
Bỗng dưng, sáu gã nam tử đồng thời đưa tay vào trong áo, chuẩn bị móc ra súng lục đánh lại cô gái trẻ tuổi, bởi cô gái trẻ này làm cho bọn hắn cảm giác quá nguy hiểm. Mà cùng lúc đó, cả Mộng Huyễn Chi Thành bỗng chốc bị bóng tối bao trùm, tất cả ánh đèn trong nháy mắt dập tắt. Lạnh lẽo thấu xương vây quanh sáu gã, dự cảm chẳng lành cũng trong lúc này được nghiệm chứng.
"Mẹ nó, thế nào chợt bị mất điện, cái Mộng Huyễn Chi Thành này giở trò quỷ gì à?"
"Bà ngoại ơi, đây không phải là phá hư niềm vui của chúng ta sao? Mau gọi người phụ trách của các ngươi ra ngoài nói rõ ràng!" Đám người lâm vào bóng tối, tiếng chửi rủa bất mãn liên tiếp. Sáu gã phần tử khủng bố giờ phút này đã đem súng lục giữ trong tay, đang lúc bọn hắn chuẩn bị nổ súng bắn bừa thì một giọng nói âm lãnh vang lên.
" alt=""/>
Truyện Đặc Công Tà Phi
Đây là người làm tiểu tổ trưởng trong tiểu học của bạn, đến cấp hai là lớp trưởng của bạn, lên trung học vẫn dẫm nát trên đầu bạn như trước, ngay cả đến khi kết hôn sinh con vẫn bị đem ra so sánh với bạn như trước, để lại cho bạn bóng ma cả đời người may mắn đến không bình thường, chắc chắn nửa đêm nằm mơ nhớ đến đều căm căm vì tức giận.
Nhưng bây giờ, "kẻ thù" từ nhỏ đến lớn luôn tạo áp lực bất tận lên tinh thần và thể xác của Hàn Linh Hi, kể từ năm ấy, ngồi lên máy bay đi đến America, ngay lúc Hàn Linh Hi tự do tự tại sung sướng trải qua xuân hạ thu đông được bảy tám năm, bất thình lình quay về mà không hề báo trước.
"Nhiễm Nhiễm à, ngày mốt con gái dì Năm của con sẽ về nước đó, hôm đó chúng ta hẹn bạn bè tổ chức tiệc gia đình, giúp con bé đón gió tẩy trần, ban đầu việc đi sân bay đón là chú Năm của con đi, nhưng mà không may là ông ấy tan tầm muộn, mẹ nhớ đơn vị của con khá gần sân bay, vậy con đi đón Đình Vũ đi ha!"
"Cái gì? Sao lại để con đi chứ? Con có quen gì cô ta đâu?"
"Con ngốc à, là không quen mới để con đi, vừa vặn để các con tạo quan hệ luôn, để con bé giới thiệu cho con mấy người bạn trai đáng tin..."
"Nhưng mà mẹ, con..."
"Đừng có nhưng mà, mẹ là mẹ ruột con, con nghĩ gì mẹ còn không biết? Đừng nghĩ mượn cớ tăng ca, hôm đó con dám không đi thử xem, mẹ lột da con ra! Nhớ kỹ cho mẹ, đến lúc đó nhất định phải mặc đồ đẹp chút, con gái nhà họ Hàn chúng ta không có bằng tốt nghiệp nước ngoài hay chỉ số IQ cao, ít nhất phong cách cũng có chút thượng phong! Đừng làm mất mặt mẹ..."
Trương Phượng Lan còn đang bla bla nói không ngừng trong điện thoại, Hàn Linh Hi nhíu mày, dứt khoát để điện thoại ở chế độ loa ngoài đặt lên bàn mặc cho mẹ nói đông giảng tây.
Đình Vũ Đình Vũ, Chu Đình Vũ Chu Đình Vũ, không trực tiếp 'tu' xong học phần lấy được bằng tiến sĩ rồi trực tiếp ở lại nước Mỹ luôn đi, nếu bên đó ăn sung mặc sướng, về chi vậy?
"Dì Năm" được nói trong điện thoại là mẹ của Chu Đình Vũ, là bạn học quen biết với mẹ Hàn Linh Hi nhiều năm từ thời cấp hai. Năm đó năm người trong ký túc xá quan hệ rất tốt, theo phong trào làm chị em kết nghĩa, cho dù sau này đường ai nấy đi, mỗi người lập gia đình sinh con, cũng thường dành thời gian tụ họp bên nhau nói chuyện phiếm.
Quan hệ tốt không sao cả, nhiều thêm vài người thân, tụ tập con cái mỗi người sắp xếp học chung trường cũng không sao, con cái không cô đơn, nhiều thêm mấy người bạn chơi đùa. Lúc đầu có cha mẹ yêu thương mình, còn thêm một nhóm bạn nhỏ, từ nhỏ Hàn Linh Hi đã có được hạnh phúc vui sướng, nhưng từ lúc tên Chu Đình Vũ kia dẫn đầu lấy được giấy khen đầu tiên trong cuộc đời ở vườn trẻ, các cha các mẹ không thể bình tĩnh nữa.
Bạn hỏi mọi người miêu tả Hàn Linh Hi và Chu Đình Vũ lúc nhỏ như thế nào?
Nói đến Chu Đình Vũ, ngoại trừ "ngoan ngoãn đáng yêu", còn có "đủ tài đủ đức", "hiếu kính trưởng bối" và các tính từ miêu tả vân vân, nhưng nói về Hàn Linh Hi, ngoại trừ "đẹp" chính là "đẹp".
Con nhìn xem Đình Vũ nhà người ta, hôm nay trên trường lại được giáo viên khen kìa, mỗi tháng con bé đều lấy được phiếu bé ngoan, còn thì sao?
Mẹ nghe Đình Vũ nhà người ta lấy được hai môn trăm điểm, thật giỏi mà, con thi hai môn chín mươi chín điểm nói được gì?
Bây giờ đang chú ý phát triển toàn diện, mẹ đăng ký cho con lớp tiếng Anh với lớp toán, con học cho giỏi, trăm ngàn lần không được học lệch, nhìn Đình Vũ nhà người ta, tới lui đều đứng nhất, con gái như nhau, sao chênh lệch lại lớn thế hả?
@#$%&*)^*(&%+!¥...
Thành thật mà nói, đầu óc Hàn Linh Hi thật sự rất thông minh, rất nhiều thứ hiểu rõ trong một lần, nhưng ngày này qua ngày khác luôn luôn bị so sánh phàn nàn, lúc cố gắng thì luôn không nhận được khen thưởng. Hứng thú với học tập của cô giống như bị bòn rút từng ngày khô héo từng ngày, đối với Chu Đình Vũ làm đại diện học sinh xuất sắc cũng từng ngày từng ngày càng chán ghét. Sau cùng, dứt khoát chuyện mình mình làm vò đã mẻ lại sứt, mặc kệ cha mẹ nói thế nào cũng dửng dưng, Chu Đình Vũ gặt hái được đến cuối cùng là một xấp bằng khen thành tích, còn Hàn Linh Hi thì nhận được là một xấp thư tình thật dày.
Con cái bước vào thời kỳ nổi loạn nào có dễ quản như vậy, cha mẹ liên tục tổng kết giáo dục sau đó chỉ có thể từ bỏ dần dần hết hy vọng, cũng may con gái quậy thì quậy, đến cuối cùng tốt xấu gì cũng đến tốt nghiệp đại học, đã là một loại vui mừng ngoài ý muốn.
Tình hữu nghị của Hàn Linh Hi và Chu Đình Vũ vốn đã không vững chắc cũng bắt đầu từ lúc đó càng lúc càng xa, đến cuối cùng ngay cả đến nhà dì Năm cô cũng rất ít khi đến.
Cô muốn hoàn toàn cách xa lời nguyền Chu Đình Vũ này.
"Nhiễm Nhiễm, lời mẹ nói rốt cuộc con có nghe không hả, Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm?"
"Biết rồi biết rồi, đến lúc đó rồi nói, cứ vậy đi. Mẹ, con vẫn đang làm việc, không có gì thì đừng gọi điện cho con được không?"
Kết thúc cuộc gọi, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh. Hàn Linh Hi ném điện thoại và trong túi xách, phát ra một tiếng "hừ" từ mũi, âm thầm oán:
Không phải chỉ về nước thôi sao, kiêu ngạo cái gì, đắc ý gì chứ? Ra nước ngoài thì giỏi à, cầm văn bằng nước ngoài thì giỏi à, du họ về thì giỏi lắm à? Người Trung Quốc hàng ngàn vạn, người có trình độ học vấn cao trong một tỷ bốn dân hốt một nắm đầy đường, có gì đặc biệt hơn người, ghê gớm lắm à, giỏi lắm à?!
" alt=""/>
Truyện Hoa Hồng Đỏ Và Hoa Hồng Trắng
Tin HOT Nhà Cái
Xem thêm lịch thi đấu aff 2023