![]() |
Lindsay Barrus Larsen (mẹ của cậu bé tự kỷ Christia) đã đăng trên Facebook. |
“Tôi không đổ lỗi cho những đứa trẻ, vì có thể hiểu điều đó. Thật chẳng dễ dàng gì để làm bạn với một người thường đột ngột bộc phát cảm xúc và bất ngờ khóc to ở trong lớp”.
Lindsay Larsen cho biết, cô rất biết ơn bé gái đã nhận lời tham dự bữa tiệc.
Trong một bài đăng Facebook khác sau đó, Lindsay tiết lộ rằng, bạn của cô đã tìm đến huấn luyện viên bóng đá Dan Holtry, Trường Trung học Nampa, sau khi đọc bài đăng đầu tiên về bữa tiệc sinh nhật của Christian. Nampa nằm cách Boise khoảng 20 dặm (hơn 32km).
![]() |
Món quà sinh nhật tuyệt vời nhất của cậu bé tự kỷ |
“Trước khi tôi biết điều đó, huấn luyện viên Dan đã liên lạc với tôi, hỏi liệu anh ấy có thể đến bữa tiệc với một số cầu thủ giỏi nhất của anh ấy không”, Lindsay viết trong bài đăng. Cô cho biết thêm, cô đã vui vẻ chấp nhận lời đề nghị của huấn luyện viên.
Huấn luyện viên Dan Holtry chia sẻ với KTVB-TV (Đài truyền hình trực thuộc NBC được cấp phép hoạt động tại Boise, Idaho, Mỹ), ông đã nhắn tin cho đội bóng của mình để nói với họ về bữa tiệc sinh nhật.
“Những đứa trẻ rất thích thú với điều đó, thậm chí còn muốn tới nhà cậu bé ngay lập tức. Tôi khá ngạc nhiên vì điều này, và những cậu bé đã quan tâm Christian rất nhiều”.
Donovan Estrada, một cầu thủ trong đội bóng đá của Trường Trung học Nampa cho biết, ngay lập tức muốn tới tham dự bữa tiệc, và các đồng đội khác của Donovan cũng vậy.
Estrada đã nói với Đài KTVB-TV: “Chúng tôi đã lập tức trả lời lại huấn luyện viên, “Vâng, chúng ta hãy làm điều đó!”.
Vào ngày sinh nhật của Christian, cả đội bóng xuất hiện trong màu áo của họ và hô vang tên cậu bé.
Christian chia sẻ đài truyền hình: "Cháu đã giả vờ bất tỉnh khi chứng kiến điều đó, thực sự rất tuyệt vời. Cháu chỉ biết ồ lên kinh ngạc! Thật không thể giải thích về cảm xúc lúc đó!".
"Christian có vẻ rất hạnh phúc khi nhìn thấy chúng tôi. Điều đó khiến chúng tôi rất vui vì đã đến đó và vì tất cả những điều khác”, Estrada chia sẻ.
Estrada cho biết thêm: “Christian muốn chơi bóng đá cùng chúng tôi, cho chúng tôi xem những món quà mà cậu bé nhận được. Cậu bé muốn chúng tôi ở lại ăn bánh và những đồ ăn khác”.
![]() |
Christian mở món quà mà các cầu thủ bóng đá Trường Trung học Nampa đã tặng trong ngày sinh nhật (Ảnh: Lindsay Barrus Larsen). |
Christian nói với KTVB: "Đây có lẽ là sinh nhật tuyệt nhất từ trước đến giờ. Cháu từng có rất nhiều ngày tuyệt nhất trong đời và đây có thể là một trong số đó”.
Hạnh phúc khi thấy con trai vui vẻ, Lindsay đã viết trên Facebook: “Thật tuyệt vời khi ngắm họ vui vẻ như vậy. Những cậu bé trung học đã ở lại cho đến khi kết thúc bữa tiệc”.
Cô cho biết thêm, cả đội bóng đã chơi trò chơi và hát bài "Chúc mừng sinh nhật" cho con trai mình.
Huấn luyện viên Dan Holtry chia sẻ với Đài KTVB rằng, thật vinh dự khi đội bóng trở thành một phần trong bữa tiệc sinh nhật của Christian.
“Chúng tôi may mắn khi là một phần của Trường Trung học Nampa, và có những học trò tuyệt vời. Khi biết được một đứa trẻ đang gặp khó khăn, chúng tôi sẽ giúp đứa trẻ ấy chiến đấu”.
Khánh Hòa (Theo Fox News Network)
Một bức thư được đăng tải trên Facebook cách đây 2 năm bất ngờ được quan tâm trở lại, thu hút tới 50 nghìn lượt yêu thích, hơn 1 triệu lượt chia sẻ.
" alt=""/>Món quà sinh nhật đặc biệt của cậu bé tự kỷMới đây, khi làm phim ở Đà Lạt tôi có chụp một bức ảnh đi qua những bậc thềm. Trong đầu nghĩ mình sẽ đăng những ảnh bản thân đã trải qua nhiều cung đường cũng như cuộc đời của một người nghệ sĩ đã làm qua các vai diễn từ vai khổ đến vai sướng, từ người ác đến người hiền.
Trong cuộc sống, vợ chồng tôi cũng như vậy khi hai người xa lạ gắn bó với nhau thì không chỉ là yêu thương nhau mà còn phải chịu đựng cả những điều không hay của nhau nữa. Bởi vì không ai hoàn hảo.
Các cụ có câu: Yêu nhau thì củ ấu cũng tròn/ Ghét nhau quả bồ hòn cũng vuông. Tôi và anh Kỷ không phải quá yêu mà lấy nhau. Chúng tôi chơi và yêu nhau khoảng 9 năm. Thấy các bạn trong lớp cưới hết, cả hai nghĩ có khi phải lấy nhau thôi chứ không là ế đến nơi. Khi cưới tôi đã 27 tuổi, cái tuổi gọi là già rồi.
Thực ra tôi và anh Kỷ cũng không có những câu tỏ tình lãng mạn gì mà quay sang nói với nhau:Có khi cũng phải cưới đi chứ, không thành ra ế à?Ừ thế thì cưới và chúng tôi quyết định kết hôn trong sự giao lưu rất đơn giản và mộc mạc như thế. Chúng tôi cưới năm 1987 và đến năm 1989, khi 29 tuổi tôi mới sinh con đầu lòng. Tất cả những khó khăn bây giờ so với thời tôi và anh Kỷ mới lấy nhau thì không là gì cả. Khi về ở chung, chúng tôi nằm trên 1 cái gác xép lợp mái tôn đã bị dột.
Mỗi lần mưa phải treo luôn cái xô vào móc trên xà nhà để hứng nước. Nhưng chính cái thời nằm dưới mái tôn đó để lại bao kỷ niệm.
Từng hụt hẫng khi mới cưới nhau
- Quyết định cưới vì đã yêu nhau lâu và nghĩ mình lớn tuổi, vậy khi về cùng một nhà chị có bị hụt hẫng vì cuộc sống hôn nhân khác với khi còn yêu?
Tất cả những ai mới bước vào hôn nhân, nhất là trong lúc khó khăn như thời chúng tôi thì sự hẫng hụt là không tránh khỏi. Khi chung sống, mỗi cá nhân sẽ có nhiều thói quen khác nhau. Có thói quen mình chấp nhận được nhưng có thói quen rất ngạc nhiên, thậm chí không thể chịu đựng được.
Tôi thì lo toan và hay cẩn thận, ví dụ đưa anh Kỷ món đồ mang xuống bà ngoại sẽ dặn dò rất kỹ. Tôi lo là vì nhà anh Kỷ không có con gái và mọi người sống đơn giản, trong khi nhà tôi lại thuần Hà Nội, tinh tế và nhiều phụ nữ, nữ công gia chánh ai cũng tốt. Hai hoàn cảnh thật sự khác biệt.
Một ngày đẹp trời anh Kỷ nói có cảm giác lấy vợ về không còn được tự do và thoải mái, chẳng lẽ mang đồ xuống bà ngoại lại không biết nói gì hay sao mà vợ phải dặn. Khi anh nói thì tôi nhận ra không nên như thế và chấp nhận rằng chồng mình sẽ vụng về khi đến nơi này nơi kia. Tôi đợi khi sự việc qua đi một thời gian và xảy ra hậu quả mới góp ý. Đôi khi phải vấp thực sự, gánh chịu thiệt hại để tìm đến sự bền vững.
Khi mới về làm dâu tôi không thể hòa hợp ngay với mẹ chồng
- Chị dùng từ "chịu đựng", đôi khi phải mềm mỏng, phải thay đổi nhưng trong cuộc sống có những thời điểm vì stress quá mà người ta theo lẽ thường muốn buông tất cả. Chị có từng rơi vào trạng thái này trong suốt cuộc hôn nhân của mình?
Tôi không có suy nghĩ đó nhưng thực sự cũng có lúc không giải tỏa được tâm lý. Chẳng hạn khi mới về làm dâu tôi không thể hòa hợp ngay với mẹ chồng. Đôi lúc tôi thấy vô lý khi bà nội bắt bẻ mình điều gì đó nên giận. Nhưng tôi được giáo dục rằng khi về nhà chồng phải luôn biết kính trọng người lớn.
Thời điểm mới sinh được 3 tháng, tôi bế con ra phòng khách ngồi. Khi đó một người bạn của bà đến chơi nên tôi chào và đi vào trong. Tôi nghe thấy người khách nói: Bà có cô con dâu xinh thế. Mẹ chồng tôi lúc đó đáp: Tôi không cần cái mặt đẹp, tôi chỉ cần nết đẹp. Lúc đó tôi chạnh lòng kinh khủng. Nhưng phải biết tìm cách để giải tỏa. Những lúc buồn có khi tôi xách xe đạp đi vài vòng quanh hồ Ha Le gần nhà chồng hoặc về thăm mẹ đẻ.
Tôi tự tìm cách giải tỏa bức xúc nhưng tuyệt đối tuân thủ nguyên tắc không bao giờ cãi mẹ chồng. Khi phàn nàn với chồng, anh Kỷ chỉ nói: Sao bà chán thế ai lại nói như thế. Rõ ràng tôi biết anh cũng không đồng ý với quan điểm của bà nhưng hiểu bà nói không có ác ý.
Khi càng ở cùng tôi càng hiểu bà chỉ nói chung thế thôi chứ không nhắm vào tôi. Vì thế, sau này tôi phải sống cởi mở, hòa đồng hơn với mọi người và học ở người lớn sự bao dung giống như mẹ.
Trong hôn nhân, cuộc sống của tôi và anh Kỷ không lãng mạn, không tặng hoa tặng quà gì cả. Chẳng may vào ngày lễ nào đó anh ấy ở nhà và nhớ ra mua quà, còn khi bận hay đi công tác thì thôi.
Tôi từng bực tức cả đêm không thể ngủ được
- Dù làm quen với chuyện đó nhưng có tủi thân vì chồng mình quá thiếu sự lãng mạn?
Lúc trẻ tôi rất tủi thân và thậm chí còn nghĩ: Mình có xấu gì đâu mà sao khổ thế này? Lúc mới lấy chồng có suy nghĩ buồn cười như vậy. Và khi giận hai người quay lưng lại với nhau, vừa lời qua tiếng lại một lúc tôi đã thấy anh ngáy khò khò. Thế là tôi tức cả đêm không thể ngủ được.
Sau này tôi nhận ra nếu thế chỉ mình thiệt nên dần dần cuộc sống dung hòa và tôi tự biết cách điều chỉnh. Con người không ai hoàn hảo, cái chính là nhìn ra lỗi và sửa không.
Tôi muốn tâm sự để các bạn trẻ thấy rằng mọi thứ ban đầu không phải là màu hồng. Quan điểm của tôi đến giờ vẫn thấy đúng. Hạnh phúc là cái cây và cả hai phải tưới tắm nó hằng ngày. Đồng nghĩa với việc vợ chồng phải chung sức vượt khó, càng khó khăn càng biết chia sẻ thì tình yêu thêm bền vững.
Tôi và anh Kỷ đến với nhau không có gì, phải ngồi vót từng đôi đũa, hứng từng giọt nước dột trên mái đến những sự cố trong lúc tôi và anh ấy làm việc, bao nhiêu điều tiếng, bao nhiêu sự ghen ghét đố kỵ, bao người muốn hại mình.
Tuy nhiên, chúng tôi chưa bao giờ tìm cách phản kháng và luôn chọn cách đi đường vòng để vượt qua sự cố. Thời điểm vừa rồi khi anh Kỷ trượt NSND, có lẽ vì nghĩ thôi cuối đời rồi, cả hai nên lên tiếng một lần, đầu tiên và duy nhất. Hy vọng thế hệ đi trước là chúng tôi sẽ thành tấm gương cho thế hệ trẻ tin tưởng vào sự thật và tránh xa điều xấu. Khi xuất phát từ cái xấu thì việc làm không bao giờ hay và không bao giờ đúng cả. Nếu xuất phát điểm là sự xây dựng sẽ có kết quả tốt.
Giống như trong đoàn phim mới đây của tôi, khi làm quá lâu và mọi người đã mệt mỏi, các bộ phận bắt đầu trục trặc và đổ lỗi cho nhau. Tôi lên tiếng góp ý mọi người nên đối thoại với nhau và mắng các bạn làm việc ngày càng thiếu chuyên nghiệp, muốn nhanh muốn hiệu quả thì phải tập trung vào. Nhưng hôm sau quay tôi lại tươi tắn bình thường.
Khi các bạn thắc mắc tôi có trả lời rằng vì hôm qua chỉ có đoàn phim còn hôm nay có nhiều diễn viên, quần chúng rất đông nên không bao giờ tôi lại vạch áo cho người xem lưng. Hôm nay, mọi thứ lại đâu vào đấy, mọi người sửa sai rồi cớ gì mà tôi không vui vẻ bình thường.
Tôi nói các bạn không được tự ái, đặc biệt trong công việc không phải cứ không thích là bỏ hay dỗi không làm nữa. Nếu nhận việc thì chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ chứ không phải vì khó quá mà bỏ ngang, điều đó sẽ ngáng đường các bạn đi tới thành công.
Ảnh & Video:Quỳnh An
![]() |
Mới đây, dự án cống hóa mương Thái Hà (hay còn gọi là mương IF) đã được thực hiện xong. Đoạn mương nằm song song với phố Thái Hà, chảy từ Trung tâm Chiếu phim quốc gia đến cống hóa Hào Nam, phục vụ thoát nước cho khu vực phố Thái Hà và lưu vực xung quanh phố Láng Hạ - Huỳnh Thúc Kháng.
![]() |
Trước đó, bên bờ mương Thái Hà dài 400m là những ngôi nhà lụp xụp, sập xệ quanh năm sống với nguồn nước ô nhiễm. Tuy nhiên, diện mạo của những ngôi nhà bên bờ mương này đã thay đổi nhanh chóng khi dự án cống hóa mương được hoàn thành.
![]() |
Dự án cống hóa mương Thái Hà được thực hiện đã mở ra một mặt đường rộng lớn, vỉa hè đẹp. Điều này đã khiến cho giá đất nền ở đây tăng chóng mặt.
![]() |
Theo chia sẻ của nhiều người dân sống trên đoạn mương cống hóa Thái Hà này cho biết, giá đất ở tuyến mương cống hóa này đang ở mức hơn 200 triệu đồng/ m2, cao hơn nhiều so với giá đất trước đó khi nơi đây là con mương bẩn.
![]() |
Bên cạnh các công trình xây dựng mới, nhiều hộ dân còn tu sửa lại nhà cửa để cho thuê mặt bằng.
![]() |
Trong khi giá trị từng m2 đất đều tăng vọt khiến cho nhiều hộ dân tận dụng hết phần diện tích có thể để quây tôn làm nhà.
![]() |
Căn nhà được sửa chữa lại sau khi đoạn mương cống hóa thi công xong. Giá thuê nhà 2 tầng, một tầng tôn là hơn 40 triệu đồng/ tháng và khách phải ký hợp đồng 1 năm với chủ nhà.
![]() |
Theo bà Liên, một người dân ở đây cho biết, ngay khi đoạn mương được tháo rào chắn, tuyến phố đã đã thay đổi hoàn toàn. Nhà nào cũng sửa chữa để cho thuê mặt bằng hoặc kinh doanh. Giá cho thuê ở đây giao động từ 1-2 triệu đồng/m2.
![]() |
Mặt bằng cho thuê trên tuyến phố đa dạng...
![]() |
Tuyến đường dọc theo mương Thái Hà trở nên đông đúc nhộn nhịp, tiện lợi cho việc đi lại và kinh doanh.
![]() |
Hệ thống dải phân cách giữa vỉa hè đường Thái Hà với lòng đường mương cống hóa cũng đã được trồng cỏ xanh, cải thiện môi trường xung quanh.
![]() |
Trước đó, vỉa hè đường Thái Hà luôn trật kín xe ô tô. Thế nhưng, khi dự án mương cống hóa hoàn thiện thì vỉa hè này đã trở thành không gian thoáng đãng. Diện mạo, đời sống của khu phố từng được coi là "xóm nước đen" này đã được thay đổi.
Theo Tạp chí Realtime
" alt=""/>Hà Nội: Thoát cảnh mương thối, bất động sản tăng vọt