Hơn một tháng nay, hết giờ làm, anh Cao Quốc Trị (Phường Bình Trị Đông, quận Bình Tân, TP.HCM) luôn về nhà ngay để chuẩn bị bữa tối cho bà Trần Thị Thu (tên gọi khác là Tư).Người phụ nữ này ăn xong, anh dọn giường để bà ngủ rồi mới đi tắm rửa, dùng bữa tối với vợ con.
Nhìn anh ân cần chăm bà cụ năm nay 78 tuổi ai cũng nghĩ hai người là mẹ con, nhưng họ chỉ là người quen khi ở cùng xóm trọ cách đây 17 năm.
 |
Anh Trị luôn ân cần chăm bà Thu suốt hơn một tháng này. |
Bà Thu quê Quảng Ngãi, vào TP.HCM từ năm 13 tuổi rồi lấy chồng, sinh được một người con trai, tên Huỳnh Ngọc Phước (hiện 58 tuổi). Những năm sau đó, bà cùng chồng sống trong căn nhà ở chợ Ngã Ba Bầu, xã Thới Tâm Thôn, huyện Hóc Môn.
Năm 2000, vợ chồng bà ly hôn. Không được nuôi con, bà dọn đến khu Thanh Đa, quận Bình Thạnh thuê phòng trọ ở, làm phục vụ trong quán cháo vịt.
Lúc đó, anh Trị từ Bến Tre lên thành phố thuê phòng chỗ khu trọ bà Thu để học đại học. Biết chàng sinh viên năm hai đang cần việc làm thêm để trang trải cuộc sống, bà giới thiệu cho anh công việc giữ xe ở quán mà bà đang làm. Từ đó, hai bà cháu thân nhau như người một nhà.
“Bà rất thương và quý tôi nên có gì là bà mang qua cho. Nhiều lúc tôi chưa có tiền đóng học, bà đã cho tôi mượn”, người đàn ông năm nay 38 tuổi nói.
Ra trường đi làm, rồi lập gia đình, anh Trị vẫn thường xuyên ghé qua thăm hỏi, động viên bà Thu.
Ba năm trước, sức khỏe bà Thu yếu nên nghỉ làm phục vụ chuyển qua bán vé số kiếm sống. Giữa tháng 11/2018, đang đi bán vé số, bà bị ngất xỉu.
Chị Lê Thị Tặng (36 tuổi) chủ quán cà phê ở Thanh Đa nhìn thấy đã đưa bà vào bệnh viện cấp cứu. Các bác sĩ cho biết, bà Thu bị tai biến.
 |
Ngày bị tai biến, Bà Thu nằm ở bệnh viện, không có người thân bên cạnh chăm sóc. |
Thương bà cụ không người thân bên cạnh, chị Tặng cùng mấy gia đình trong khu phố góp tiền đưa bà vào bệnh viện rồi thay nhau túc trực chăm bà.
“Ngày bà xuất viện, nhóm chúng tôi không ai có điều kiện để chăm sóc. Tìm cách liên lạc với người nhà không được, bệnh viện định đưa bà vào Trung tâm bảo trợ xã hội. Thế nhưng vào trong đó, mọi người đều khỏe mạnh.
Trong khi bà Thu nằm một chỗ, tiểu tiện mất kiểm soát, tay chân yếu nên tôi thấy không ổn. Biết anh Trị thường đến thăm bà, tôi gọi thử”, chị Tặng kể lại.
 |
Hơn một tháng nay, được sự đồng ý của vợ, anh Trị đưa bà Thu về nhà chăm sóc. |
Được vợ đồng ý, anh Trị đưa bà Thu về nhà chăm sóc hơn một tháng nay. Ban ngày đi làm, anh thuê một người đến vệ sinh, đút cho bà ăn. Chiều và các ngày nghỉ, anh tự tay làm các việc.
Cùng với đó, anh cùng anh Trần Hữu Tài (46 tuổi) vừa chạy xe ôm ở khu vực Thanh Đa vừa đi tìm người thân cho bà, nhưng đến nay vẫn không có tin tức. Anh Tài cho biết, khi anh tìm đến căn nhà ngày trước bà ở cùng chồng con, người dân nói nói gia đình con trai bà đã bán nhà đi đâu không rõ.
“Hồi còn trẻ, bà làm có tiền, thường nói tôi chở đến thăm con cháu, mua quà bánh cho họ. Thế nhưng lúc bà mất sức lao động, không một ai tới thăm bà”, anh Tài nói.
Hơn một tháng được vợ chồng anh Trị chăm sóc, hiện bà Thu đã có thể đi được một vài bước. Đôi tay yếu ớt tự cầm được thìa xúc cơm ăn, lấy nước uống. Điều bà mong mỏi hiện nay là có thể gặp được cháu nội.
 |
Được vợ chồng anh Trị chăm sóc, sức khỏe của bà Thu đã tốt hơn. |
“Còn trai tôi bị tai biến mất mấy năm nay, không thể tự chăm sóc mình được. Tôi chỉ còn cháu nội. Lâu lắm rồi hai bà cháu chưa gặp nhau. Bây giờ, tôi chỉ mong nhìn thấy cháu xem nó có khỏe không, đã vợ con hay chưa?”, bà Thu nói, giọng yếu ớt.
Nhìn bà cụ khuôn mặt khắc khổ, lưng còng, cố gắng cười với mình dù lòng rất buồn, anh Trị động viên: “Bây giờ, bà cứ ăn uống cho khỏe, vợ chồng con sẽ luôn ở cạnh bà”.
Anh cũng cho biết, điều anh mong nhất hiện nay là bà Thu được khỏe mạnh và cháu nội của bà sẽ tìm đến gặp lại bà. “Tôi đăng thông tin lên mạng là mong họ tìm đến cho bà vui. Nhưng đến nay, chúng tôi vẫn chưa có bất kỳ thông tin nào về cháu của bà”, anh Trị nói.
Hiện, anh Trị đang ở trong căn nhà của bố mẹ vợ cho. Anh luôn muốn bà Thu thoải mái. Vì thế khi bà khỏe lại anh sẽ gửi vào một ngôi chùa có uy tín để bà an dưỡng tuổi già.
“Vào chùa bà sẽ thoải mái hơn. Mỗi tháng tôi sẽ vào thăm, biếu bà tiền. Hiện tôi đang tìm chùa nào thích hợp để bà an dưỡng”, anh Trị nói.

Bà lão Sài Gòn tuổi 84 mỏi mòn nơi góc vườn tìm con gái đi lạc
Ngỡ con gái đi lạc đã được tìm thấy, bà Năm (TP.HCM) cố gắng ăn, giữ sức khỏe chuẩn bị cho ngày mẹ con đoàn tụ.
" alt=""/>Cụ bà nghèo ngất xỉu và hành động đặc biệt của chàng trai Sài Gòn
Chắc anh ấy không biết được rằng tôi lại tinh ý và phát hiện ra chi tiết nhỏ nhặt này.Tôi năm nay 28 tuổi. Tôi với chồng từng là bạn học cùng những năm tiểu học. Ngày đó tôi không hề có ấn tượng gì với anh. Mãi khi chúng tôi lớn lên, tôi mới gặp lại anh ấy trong một lần họp lớp. Sau buổi họp lớp, anh ấy đã chủ động liên lạc và theo đuổi tôi.
Bao năm không gặp lại, anh ấy giờ đã trở thành một chàng trai trưởng thành, đứng đắn, có công việc ổn định, có nhà, có xe đủ cả. Sau một thời gian hẹn hò, dù cảm thấy không hề yêu anh sâu đậm nhưng tôi vẫn quyết định cưới anh, phần vì 2 chúng tôi đều đã gần 30 tuổi, phần vì điều kiện của anh đủ để lo cho tôi cả đời.
 |
Hình minh họa (Nguồn: Bumppy.com) |
Lúc mới cưới, chuyện tình cảm của 2 chúng tôi khá ngọt ngào. Chúng tôi ở riêng chứ không sống chung với bố mẹ chồng nên cuộc sống khá tự do, thoải mái. Thỉnh thoảng khi chán ăn cơm nhà, tôi lại rủ chồng đi xem phim, đi ăn hàng. Nhưng sau khi cưới được 6 tháng, tôi nhận ra anh ấy đang dần thay đổi.
Gần đây, tôi thấy người khang khác, chán ăn, mệt mỏi. Sau khi thử que, tôi mừng rỡ khi phát hiện mình đã có thai. Tôi không nhắn tin cho chồng vội vì muốn tạo sự bất ngờ khi anh trở về nhà. Nào ngờ, chồng tôi lại về muộn…
Tôi để ý rằng dạo này anh rất thờ ơ trong chuyện chăn gối. Anh cũng không còn quan tâm, hỏi han vợ nhưng lần trước nữa. Chồng tôi thường lấy lý do rằng anh bận ở lại công ty làm việc nên người có chút mệt mỏi. Thấy tôi phàn nàn, buồn bã, chồng tôi đã hứa rằng anh ấy sẽ không về muộn nữa.
Đêm đó, tôi nằm trằn trọc mãi không ngủ được. Chắc do mang bầu nên tôi hơi nhạy cảm. Tôi nằm một mình nghĩ ngợi vẩn vơ rồi đột nhiên trào nước mắt khóc. Tôi cứ thế khóc cho đến khi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Cho đến 2 giờ sáng hôm sau, anh ấy về mở cửa làm tôi bừng tỉnh.
Thấy tôi còn thức, anh ấy chỉ hỏi han qua loa vài câu rồi bỏ đi tắm. Tôi đang muốn chia sẻ tin vui với chồng nhưng thấy thái độ của anh tôi mất hứng hẳn. Sau khi chồng tắm sau, tôi với anh ấy mỗi người một chiếc chăn nằm ngủ cho đến tận sáng hôm sau. Sáng hôm sau, tôi dậy mang quần áo đi giặt. Tôi luôn có thói quen vò trước quần áo với nước rồi mới bỏ vào máy giặt. Khi đang vò quần áo của chồng, tôi bất giác nhận thấy 1 sợi tóc dài, màu đen, khác hẳn với mái tóc ngắn, nhuộm nâu sáng của tôi. Nhớ lại ngày hôm qua chồng tôi đi đâu đến 3 giờ đêm mới về, tôi đoán chắc anh ta đã đi với người phụ nữ khác. Anh ấy đã ngoại tình.
Quá đau khổ, tôi mang sợi tóc dài đó đến đối chất với chồng. Không lời qua tiếng lại, chồng tôi chỉ đơn giản thừa nhận rằng anh ấy có người khác. Anh ấy kết hôn với tôi chỉ vì tôi là người cùng quê, gia đình có điều kiện, bố mẹ anh ấy cũng thích tôi. Sau khi cưới, anh ấy thấy tôi quá nhạt nhẽo, nhàm chán nên trong một lần đi bar anh ấy đã gặp một người phụ nữ. Hai người hợp nhau ở nhiều điểm và đã gắn bó với nhau mấy tháng nay. “Anh không muốn nói ra vì anh biết em đang mang thai. Anh muốn chờ em sinh con ra rồi mới quyết định”, chồng tôi lạnh lùng.
Sau khi nghe những lời đó, tôi điên tiết, tát cho anh ấy mấy cái rồi bỏ đi. Cuộc hôn nhân được cho là môn đăng hậu đối, nhận được ngàn lần chúc tụng của tôi không ngờ lại có kết thúc như vậy. Giờ tôi không biết làm sao với cái thai chưa thành hình trong bụng. Mấy ngày nay, tôi suy nghĩ nhiều đến gầy rộc cả người.

Nữ MC xinh đẹp tiết lộ chuyện có bầu để 'uy hiếp' mẹ chồng
Ở phần thi thử thách đời thường, khi bị mẹ người yêu ngăn cản hôn nhân, nữ MC kiêm diễn viên Trần Thị Tuyết Oanh đã có cách giải quyết khiến các giám khảo phải tâm phục khẩu phục.
" alt=""/>Chồng đi làm về muộn, tôi phát hiện anh ngoại tình nhờ chi tiết nhỏ này
Trong lúc sắp xếp lại di vật của bố, chị vô tình phát hiện ra giấy nhận con nuôi và tờ di chúc, ngoài ra còn có sổ tiết kiệm 100.000 nhân dân tệ.Trong thời đại ngày nay, giáo dục là một bước đệm mà không có giáo dục, rất khó để tìm được việc làm tốt.
Nguyệt Nguyệt (nhân vật giấu tên) là mẹ của hai đứa con, đứa con trai lớn của chị sẽ đi học cấp 3 vào năm tới.
Nguyệt Nguyệt tìm được việc làm sau khi tốt nghiệp cấp 3 và gặp người chồng hiện tại ở nơi chị công tác, anh cũng đi làm sau khi tốt nghiệp cấp 3 giống chị.
Điều làm Nguyệt Nguyệt hối hận nhất đó chính là không đi học đại học. Chị biết rằng xã hội bây giờ yêu cầu học vấn ngày càng cao, đến sinh viên tốt nghiệp đại học cũng khó mà xin được việc.
Vậy nên nếu chỉ tốt nghiệp cấp 3 thì cơ hội việc làm lại càng ít ỏi. Càng nghĩ chị càng quyết tâm cho 2 con đi học đại học bằng mọi giá.
Nhiều năm trước, chị có thành tích học tập xuất sắc, đồng thời đã thi đỗ vào trường đại học nổi tiếng. Thế nhưng ngay khi nhận được giấy báo nhập học, bố chị đã giấu chị đem đốt đi. Sau khi biết chuyện, chị rất đau lòng và không ngừng hỏi bố vì sao lại làm như vậy.
Bố chị chỉ đơn giản nói rằng nhà nghèo, chỉ đủ nuôi một đứa ăn học thôi nên ông quyết định chọn em trai chị chứ không chọn chị. Chị quá đau lòng và nghĩ rằng bố mình thật tàn nhẫn. Thầy cô giáo sau khi biết chuyện cũng tới khuyên nhủ bố chị nhưng vô ích. Vì quá giận bố, chị Nguyệt bỏ nhà đi, 20 năm liền không quay trở lại.
Thế rồi, chị nhận được một cuộc gọi từ hàng xóm nói rằng bố chị đã mất. Mặc dù trong lòng còn đầy hận thù nhưng nghe tin về cái chết của bố mình chị không khỏi buồn rầu và quyết định trở về nhà.
Trong lúc sắp xếp lại di vật của bố, chị vô tình phát hiện ra giấy nhận con nuôi và tờ di chúc, ngoài ra còn có sổ tiết kiệm 100.000 nhân dân tệ. Lúc này chị mới biết em trai thực ra chỉ là con nuôi của bố. Đó là con của đồng đội đã vì bố mà hy sinh trong chiến tranh.
Bố muốn báo đáp ân nghĩa của đồng đội nên dành tiền nuôi em trai ăn học. Còn sổ tiết kiệm 100.000 nhân dân tệ này là bố cặm cụi tích góp suốt 10 năm qua để bù đắp cho chị.
Lúc này chị hiểu ra thì đã quá muộn, chị chẳng thể nào nhìn mặt bố lần cuối được nữa.

Giường là hành lang, mâm cơm nền nhà, thắt ruột nghe cháu rên la
Nhiều bệnh nhân, người nhà trải chiếu nằm kín hành lang bệnh viện Nhi Đồng 1 (TP.HCM) khi số ca mắc chân tay miệng tăng đột biến.
" alt=""/>Bố đốt giấy nhập học của con gái và sự thật rơi nước mắt sau 20 năm