
Đáp ứng nhu cầu của các bạn, nhà phát hành game VinaGame đã có hướng dẫn cho game thủ mới chơi Phong Thần từ phương thức nhận thẻ tân thủ cho đến nhận quà trong game.
Hãy theo dõi cách hướng dẫn dưới đây.
Phương thức Nhận thẻ tân thủ:
Người chơi sau khi có được mã thẻ tân thủ có thể bấm phím F2 để vào kỳ trân các, sau đó bấm vào nút nhận vật phẩm bên trái kỳ trân các sẽ thấy xuất hiện ô thông báo nhập code thẻ tân thủ.
![]() |
Sau khi nhập code thẻ tân thủ thành công ngay lập tức sẽ xuất hiện thông báo trên hành trang của bạn nhận được 1 thẻ tân thủ: |
![]() |
Mỗi một mã chỉ nhập được 1 lần nếu nhập lần 2 sẽ có thông báo không chấp nhận: |
Đẳng cấp yêu cầu:
Khi người chơi có được mã xác nhận thì sau khi nhập mã xác nhận sẽ nhận được 1 chiếc thẻ tân thủ
Khi người chơi chưa có mã xác nhận sẽ nhận được bảng thông báo
Yêu cầu Gamer có LV từ 1 – 10 mới có thể nhận được quà từ Lễ Quan. Vượt quá đẳng cấp sẽ không nhận được hộp quà
Bánh tiêu là món ăn vặt được nhiều người yêu thích. Cách làm món bánh tiêu khá đơn giản. Bạn có thể tham khảo công thức làm bánh tiêu dưới đây để làm được những chiếc bánh tiêu thơm ngon, bổ dưỡng cho cả nhà.
" alt=""/>Công thức bánh xèo dễ làm tại nhàTôi luôn tin, nếu có điều kiện, thì bất kỳ ai cũng rất nên học Đại học. Ngay khi chưa biết mình muốn gì, việc có những kiến thức căn bản ở Đại học vẫn rất bổ ích cho việc giúp ta hiểu hơn về bản thân ở phương diện trí tài, lẫn chí - tâm. Ta sẽ biết được giới hạn sức mình trong môi trường lao động không chân tay, và hiểu lĩnh vực nào sẽ cho ta nhiều cảm hứng để hoạt động nhất? Vì mối quan hệ với nghề là lâu dài, nên càng có nhiều kiến thức về bản thân và chuyên môn, ta càng dễ lựa chọn công việc phù hợp.
Đặc biệt, những kỹ năng mềm như đọc, viết, giao tiếp, diễn giải, suy luận, phân tích, tranh luận, mà ta học được ở Đại học là cực kỳ bổ ích cho bất cứ ngành nào, cũng như cho cuộc sống ý nghĩa, thỏa mãn nói chung. Ta có thể có một ngàn ý tưởng cao siêu, hữu ích, nhưng nếu không biết cách trình bày và thể hiện chúng với người đối diện (chưa nói đến áp dụng thực tiễn), thì nó sẽ mãi là mơ mộng. Đại học cho ta những phương tiện, công cụ để mài giũa ý tưởng đó thành sản phẩm đẹp, thực tế.
>> 'Điểm ưu tiên thi đại học không tạo ra bất công'
Tôi biết ơn sự học bao nhiêu, lại càng trân trọng, đau lòng vì nỗi mất mát khi không có sự học bấy nhiêu. Ngay ở ngôi trường tôi đang nghiên cứu luận án và dạy học, cũng nằm ở địa phương tương đối nghèo. Các sinh viên của tôi đa phần là thuộc tầng lớp "tay làm hàm nhai", trung lưu trở xuống, đi học nhờ trợ cấp. Rất nhiều người trong số đó là thế hệ đầu trong gia đình được vào Đại học.
Tôi cảm nhận được rất rõ sự chênh lệch giữa họ với bạn học chung Đại học ở thời của mình - nơi mà đại đa số sinh viên (trừ tôi) đều thuộc tầng lớp trung lưu trở lên. Vì thế, sinh viên của tôi phải nỗ lực hơn rất nhiều lần. Bản thân tôi cũng phải như vậy để giúp họ hoàn thành tốt việc học. Tấm bằng Đại học với các sinh viên của tôi cũng có ý nghĩa khác hẳn với sinh viên nơi khác.
Tôi luôn tin giáo dục là cốt lõi cho sự tồn hưng của một xã hội, sự khai trí cho mỗi cá nhân. Và vì vậy, tôi luôn ấp ủ một ngày nào đó có thể giúp sức biến việc học thành lối thoát cuộc đời cho thật nhiều trẻ em ở Việt Nam.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt=""/>'Ai cũng nên học Đại học'Mất gần 20 phút, bé trai sơ sinh hơn tuần tuổi mới uống hết vài chục ml sữa. Võ Trần Thanh Phương vỗ vỗ cho cậu bé ợ hơi rồi đặt lại chiếc nôi màu xanh. Liếc nhìn điện thoại đã 3h sáng, cơn buồn ngủ chưa được “dỗ dành” lại ập đến.
Mắt Phương díu lại. Cô ngồi tựa vào tường định chợp mắt dăm phút thì tiếng một bé gái gần đó ọ ẹ rồi khóc ré lên. Phương vội chạy tới thủ thỉ: “Ơi! Sao thế con, vừa ăn được một lúc mà. Thế này thì chắc lại khó chịu ở cái mông xinh rồi!”.
Phương liền mở bỉm kiểm tra, lấy khăn vải khô nhúng vào nước ấm lau sạch sẽ cho bé. Xong xuôi, cô mặc bỉm mới, cuốn lại chăn rồi đưa bé trở lại nôi. Tất cả mọi thao tác được Phương thực hiện một cách thuần thục dù cô chưa một lần sinh nở.
![]() |
Tình nguyện viên sẽ thức suốt đêm chăm 6-7 bé. |
Thanh Phương (33 tuổi) làm nghề giáo viên ở TP. Hồ Chí Minh cùng chồng kết hôn 7 năm nay nhưng chưa có được cơ hội làm mẹ. Ngay khi hay tin Bệnh viện Hùng Vương thành lập Trung tâm H.O.P.E (số 11 Lý Thường Kiệt, Quận 5) để chăm sóc những trẻ sơ sinh có mẹ mắc Covid-19 chưa thể đón về, Phương đã đăng ký tham gia.
Trải qua vòng kiểm tra sức khỏe, Phương được nhân viên điều dưỡng của bệnh viện tập huấn các kỹ năng chăm sóc trẻ sơ sinh trong vòng 2 ngày. Ngoài ra, cô còn được dạy thêm các cách xử lý tình huống khi trẻ sặc sữa, nôn trớ, cách nắm bắt nhu cầu của trẻ qua tiếng khóc…
Ở trung tâm có hai ca trực mỗi ngày. Ca 1 từ 7h sáng đến 5h chiều và ca 2 từ 5h chiều đến 7h sáng hôm sau. Mỗi nhân viên tình nguyện như Phương sẽ phụ trách khoảng 6 bé, cho các bé uống sữa, thay bỉm, ru ngủ… “Lấy nhau một thời gian dài rồi nhưng vợ chồng mình chưa có con. Vậy nên khi vào đây làm công việc của một người mẹ, mình hạnh phúc lắm”, Phương nói.
![]() |
Phương cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì được làm công việc ý nghĩa này. |
Mấy ngày đầu mới đảm nhận công việc của một bà mẹ bỉm sữa, Phương thấy hơi đuối sức. Bởi chưa khi nào cô thức trắng đêm nhiều như vậy. Để chống chọi với cơn buồn ngủ, cô đành tìm đến cà phê - loại đồ uống mà trước đây cô không hề thích một chút nào. Có lúc Phương lại liên tục vỗ nước vào mặt để tỉnh táo hơn.
“Khi các con qua đây, nhìn bé nào cũng non nớt. Nhưng sau một vài tuần, các con đã cứng cáp hơn. Nét mặt có hồn hơn bởi ngoài được vệ sinh và cho ăn, hàng ngày, các con còn được các mẹ, các cô trò chuyện, vỗ về hát ru”, cô giáo này chia sẻ.
Mẹ “đứng hình” khi con bế trẻ sơ sinh
Đang đi làm tại một công ty ở TP. Hồ Chí Minh nhưng khi biết có hàng trăm em nhỏ phải xa mẹ từ giây phút lọt lòng vì Covid-19, Kim Tiền (SN 1999) đã gọi điện xin tạm gác lại công việc. Tiền bảo, nếu có bị cho nghỉ thì sau này kiếm việc khác cũng được, còn bây giờ có quá nhiều người cần giúp đỡ nên cô không muốn bỏ qua cơ hội chung tay chống dịch này.
![]() |
Các cô gái trẻ không còn ngại việc vệ sinh, thay tã cho các bé. |
Để gia đình không phiền lòng, ban đầu Tiền giấu nhẹm chuyện đi làm bảo mẫu. Đến ngày thứ 2, mẹ cô gọi điện video, nhìn thấy con gái mặc bộ đồ màu hồng, cầm bình sữa cho trẻ sơ sinh ăn bà đã “đứng hình” trong giây phút. Bà rối rít hỏi: “Con ai đây? Con đang ở đâu đấy?”. Lúc này, Tiền mới nói thật về công việc mình làm và được mẹ hết lòng ủng hộ.
Tiền kể, hôm đầu tiên, vì công tác bàn giao mất nhiều thời gian hơn dự kiến nên các tình nguyện viên đợi từ sáng đến chiều các bé mới được đưa đến. Ngay khi chiếc xe chở bé xuất hiện, ai nấy ùa ra như đón con của mình vậy.
Nhìn những đứa trẻ nhỏ xíu, na ná nhau nằm một hàng dài trên xe đẩy, đôi mắt long lanh. Tiền thấy trong lòng trào dâng nỗi niềm khó tả. Giây phút ấy, cô gái chợt nghĩ đến việc những người mẹ sinh con ra mà không được gần con thì đau lòng nhường nào. “Vậy nên, mình tự dặn lòng sẽ yêu thương các bé trong giai đoạn khó khăn này để phần nào bù đắp cho các bé”, cô gái trẻ nhớ lại.
![]() |
Sau một thời gian chăm sóc, “các mẹ” đã nắm được thói quen của từng trẻ. |
Những đêm đầu tiên, Tiền khá sốc vì công việc chăm bé vất vả hơn những gì cô hình dung. Nhiều bé mới được vài ba ngày tuổi “ngủ ngày cày đêm” nên các tình nguyện viên phải bế trên tay một hồi lâu vì cứ đặt xuống thì các bé lại khóc. “Tiếng khóc của bé này lại làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của bé khác. “Cứ dỗ được bé này thì bé kia lại dậy”, Tiền chia sẻ.
Là một cô gái trẻ, ban đầu, kiến thức chăm sóc trẻ sơ sinh của Tiền hoàn toàn là con số 0. Lần đầu bế các bé trên tay, cô chỉ sợ rớt vì bé nào cũng quá nhỏ. Trước đây, nếu nhìn thấy bãi nôn trớ hay bỉm bẩn, Tiền còn cảm thấy sợ thì khi vào trung tâm, cô đã không thấy ngại bất cứ việc gì nữa.
![]() |
Giờ đây Tiền có thể hai tay bế hai bé, chân vẫn có thể đẩy chiếc nôi cho một bé khác. Cho trẻ ăn đòi hỏi sự tỉ mẩn, kiên nhẫn, nhất là với những trẻ ăn chậm, dễ nôn trớ. Chính vì vậy Tiền bảo, trước đây, cô là một người khá kiên nhẫn, nhưng giờ thì sự kiên nhẫn đó lại được nâng lên một “tầm cao mới”.
Thấy mẹ đến đón con, ai nấy mừng như trúng số độc đắc
Chị Võ Thị Ngọc Diệp - Trưởng phòng Điều dưỡng Bệnh viện Hùng Vương cho hay, các tình nguyện còn rất trẻ, có người là biên tập viên, sinh viên, giáo viên mầm non…
Một số người còn chưa có gia đình, chưa sinh con. “Khi vào đây, các bạn không được về nhà mà ăn nghỉ tại chỗ. Tuy vậy, ai cũng nhiệt tình và chấp nhận điều kiện sinh hoạt khép kín. Khi nào hỏi thăm các bạn ấy cũng “hăng” lắm, cứ kêu còn bé nữa không, cho qua em tiếp”, chị Diệp kể.
Theo chị Diệp, hiện có khoảng 60 bé đang được chăm sóc tại trung tâm. Nhiều bé vì gia đình đều là F0 nên không có ai đến đón. Nhiều bé thậm chí còn không liên lạc được với gia đình, không biết người thân đang ở nơi nào.
![]() |
Có bé nhờ được người dì lên đón nhưng dì đến nơi test lại bị dương tính Covid-19 nên đành để cháu ở lại. Có bé đã qua đầy tháng rồi mà vẫn chưa được về nhà.
Theo chị Diệp, những đứa trẻ phải tách mẹ từ khi lọt lòng vì Covid-19 rất thiệt thòi. Nhiều ca sinh xong mẹ chưa kịp nhìn và nhớ mặt con. Nhớ về con có khi chỉ có tiếng khóc. Có trường hợp mẹ không qua khỏi vì covid-19, rất xót xa.
“Chính vì vậy khi các bé được gia đình đón về, các mẹ ở đây vô cùng vui mừng. Nếu là đích thân mẹ tới đón nữa thì ai cũng thấy như mình trúng số độc đắc vì biết chắc đứa trẻ này vẫn còn có mẹ. Bé sẽ không bị mồ côi”.
Hồng Anh
Ảnh: Nhân vật và bệnh viện cung cấp
Nhân viên y tế phải ăn ngủ dài ngày trong bệnh viện, bị coi là F1 khi ra khỏi bệnh viện… liệu có phù hợp với một kịch bản chống dịch dài hơi?
" alt=""/>Chuyện ở nơi những bé sơ sinh phải xa mẹ vì Covid