Thật hiếm nơi nào sở hữu nền ẩm thực phong phú, đa dạng như Việt Nam chúng ta. Bên cạnh những "món ăn quốc dân" đã quá nổi tiếng như phở, bún, bánh mì… thì mỗi vùng miền, mỗi tỉnh thành lại xuất hiện nhiều loại đặc sản trứ danh khác nhau khiến du khách ăn một lần là nhớ mãi. Trong đó nổi bật hơn cả có lẽ là những món bánh.Trong số đó, có nhiều loại bánh gây tò mò ngay từ tên gọi kỳ lạ và không phải ai cũng biết đến.
1. Bánh gio
Bánh gio (hay bánh tro, bánh ú tro, bánh nẳng) được làm với thành phần chính là gạo nếp ngâm qua nước tro (tức tro than lá cây, nhất là lá tre) và gói lá đem luộc chín trong nồi.
Hiện nay, bánh tro được làm và bán quanh năm trên khắp các vùng miền trong cả nước. Đây cũng được xem là 1 đặc sản của tỉnh Bắc Kạn.
2. Bánh cóng
Bánh cóng (hay bánh cống) là một đặc sản của người Khmer Nam Bộ thuộc tỉnh Sóc Trăng, trong đó xã Đại Tâm là nơi nức tiếng nhất. Bánh ban đầu có tên là bánh Sển hoặc Sài Cá Nại (tiếng Khmer). Tuy nhiên vì tên khó nhớ nên sau được gọi là bánh Cóng, ý để chỉ hình thức bánh được đổ vào chiếc Cóng – một dụng cụ có dáng tựa như phin cà phê với tay cầm dài như vá múc canh để người chiên bánh cầm đỡ nóng. Bánh cóng sau khi chiên giòn lên có màu khá sậm, thường được dùng kèm với rau xanh và nước mắm chua ngọt.
3. Bánh cáy
Bánh cáy là đặc sản nổi tiếng của làng Nguyễn, xã Nguyên Xá, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Bánh được làm từ một số nguyên liệu như nếp cái hoa vàng, gấc, mạch nha, mứt dừa, mè, đậu phộng rang thơm lừng.
Sở dĩ gọi "bánh cáy" là vì trông màu sắc nhìn giống trứng con cáy (một loại cua càng đỏ). Có thuyết lại nói rằng vì bánh thơm ngon nên được quan chức địa phương chọn làm vật phẩm dâng vua, vua ăn thấy vị bùi, ngọt lại hơi cay của gừng nên mới hỏi tên, viên quan dâng bánh nói rằng đó là bánh cay, sau đọc chệch thành bánh cáy cho tới ngày nay.
4. Bánh pía
Bánh pía thực chất có nguồn gốc từ bánh trung thu của người Triều Châu, là những chiếc bánh nguyên thủy chỉ có nhân thịt heo và đậu xanh, loại bột bánh có nhiều lớp mỏng và nhân bánh có trộn mỡ. Từ pía bắt nguồn từ tiếng Triều Châu là "pi-é", âm Hán Việt có nghĩa là bánh. Ngày nay, đây được xem là đặc sản nức tiếng của tỉnh Sóc Trăng.
5. Bánh uôi
Bánh uôi là đặc sản và niềm tự hào của người Mường ở tỉnh Hòa Bình, thường được người địa phương nơi đây gọi là "peẻng uôi" (trong tiếng Mường thì từ này không có ý nghĩa rõ ràng). Ngoài ra, bánh còn có nhiều tên gọi hay ho khác như bánh tình yêu, bánh cặp, bánh vợ chồng hay bánh đoàn kết,… Bánh uôi có nguyên liệu chính là bột nếp nương, gồm hai loại: nhân mặn làm từ thịt lợn tẩm ướp gia vị, còn nhân ngọt làm từ hạt nho nhe (một loại hạt có ở địa phương) hoặc từ đậu xanh.
6. Bánh khọt
Bánh khọt là món đặc sản nổi tiếng của thành phố biển Vũng Tàu. Có hai cách lý giải tên gọi của món ăn này. Một là xuất phát từ âm thanh khọt khọt vang lên khi người ta cho bột vào chảo. Hai là ngày xưa người dân nghèo chỉ có tiền làm món bánh toàn bột, gọi lâu chệch thành "khọt". Bánh được làm từ bột gạo hoặc bột sắn, có nhân tôm hoặc các loại hải sản, trứng cút, khi ăn thường dùng kèm với rau sống và nước mắm chua ngọt.
7. Bánh tai
Bánh tai là một đặc sản của vùng làng quê Phú Thọ. Trước kia, bánh được gọi là "bánh trai" vì được nặn theo hình con trai. Nhưng về sau, dân gian gọi tắt là bánh tai. Nguyên liệu để làm món bánh khá đơn giản, chỉ cần gạo tẻ, thịt lợn và các loại gia vị cần thiết.
8. Bánh gật gù
Là đặc sản của huyện Tiên Yên (tỉnh Quảng Ninh), bánh gật gù được làm từ bột gạo có bề ngoài khá giống với bánh phở, bánh cuốn.
Người dân vùng này truyền tai nhau rằng ngày xưa khi thưởng thức những chiếc bánh đậm đà, phồng xốp và dẻo mịn thì cứ phải tấm tắc gật lên gật xuống khen ngon. Bởi thế mà từ ấy, cái tên bánh gật gù xuất hiện và được phổ biến cho đến hiện nay.
9. Bánh ngải
Thoạt nghe tên chắc hẳn nhiều người sẽ hiểu lầm, nhưng bánh ngải thực chất được làm từ lá ngải cứu được đun trong nước tro bếp và trộn cùng gạo, là một đặc sản nức tiếng của người Tày ở Lạng Sơn. Bánh có hình tròn dẹt, bắt mắt trong màu xanh thẫm với lớp vỏ dẻo, nhân vừng đen bùi ngọt kết hợp với đường phèn thơm lừng bên trong.
10. Bánh răng bừa
Bánh răng bừa có nơi còn gọi là bánh tẻ hoặc bánh lá, nhưng người Thanh Hóa gọi tên như vậy vì hình dạng chiếc bánh trông giống cái răng bừa. Đây là loại bánh truyền thống thường được làm vào các ngày rằm, ngày giỗ, tết Nguyên đán. Nguyên liệu chính của nó là gạo tẻ, còn nhân bánh là tổng hòa của các hương vị từ hành khô, mộc nhĩ, thịt ba chỉ, hạt tiêu, gia vị.

Cuối tuần vào bếp cùng con làm bánh bí đỏ dừa non
Bánh bí đỏ dừa non có vị ngọt thơm dẻo mịn được nhiều bạn nhỏ yêu thích. Chúng tôi sẽ hướng dẫn cách làm món bánh này để các mẹ cùng con trổ tài vào bếp:
" alt=""/>10 món bánh đặc sản có tên gọi lạ ở Việt Nam
Người ta nói đám cưới là chuyện vui nhưng đây lại là chuyện khiến tôi đau đầu mấy tuần nay.Tôi và bạn gái yêu nhau được hơn 1 năm. Bạn gái tôi là người khá xinh xắn, đang làm việc tại một ngân hàng ở Hà Nội.
Tôi và em khác quê nhưng cũng đều ra thủ đô học tập, làm việc. Khi yêu, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có được em - người con gái vừa có ngoại hình lại năng động, trẻ trung.
 |
Ảnh: Đức Liên |
Nhưng đến lúc cả hai bàn chuyện cưới xin thì tôi lại thấy đau đầu. Gia đình tôi vốn không khá giả. Bố mẹ tôi làm nghề nông nuôi 3 con ăn học. Sau tôi còn 2 em. Tôi ra trường được 3 năm, vừa đi làm vừa thay cha mẹ nuôi các em ăn học nên tiền để dành chưa được là bao.
Nhà bạn gái tôi cũng ở quê. Ngoài nghề nông nghiệp, những năm gần đây, bố mẹ em còn có thêm tiệm sửa chữa xe máy tại thị trấn nên cũng có đồng ra đồng vào. Dù vậy, đều xuất thân từ quê, cũng đều đi lên từ cảnh khó khăn nên tôi nghĩ gia đình em thông cảm và hiểu cho hoàn cảnh của các con để có một đám cưới giản dị, đầm ấm. Nào ngờ, những điều kiện em liệt kê trong tiệc cưới khiến tôi chết lặng.
Em nói, con gái đầu lòng cưới nên bố mẹ em rất coi trọng. Ông bà gả em cho tôi - một người vừa xa vừa chưa có gì trong tay, chỉ vì chúng tôi yêu nhau, ông bà không nỡ ngăn cản. Nhưng đám cưới thì phải làm thế nào cho ông bà được nở mày nở mặt với hàng xóm.
Cụ thể, bạn gái tôi yêu cầu, chúng tôi phải chụp ảnh cưới theo phong cách dã ngoại. Không cần phải đi du lịch nước ngoài kết hợp chụp album cưới nhưng chúng tôi cũng phải đi tỉnh nào đó trong nước để có bộ ảnh ưng ý như Quảng Ninh, Nha Trang…
Chi phí cho bộ ảnh không dưới 20 triệu đồng. Tiền nhẫn cưới 15 triệu đồng. Tiền thách cưới 30 triệu đồng, khoản này gia đình em mở ngoặc là sau đó bố mẹ vợ có thể tặng lại một phần cho các con. Đám hỏi phải bắt buộc không dưới 7 quả bao gồm: trầu cau, bánh cốm, lợn quay, gà luộc, xôi gấc, mứt sen…
Trong đám cưới, nhà chú rể cũng phải có vàng tặng các con để nhà gái được mát mặt với quan khách hai bên.
Không chỉ vậy, nhà em còn yêu cầu, ngoài đám cưới ở quê, chúng tôi còn phải có thêm tiệc báo hỉ ở Hà Nội vì gia đình em có bạn bè và họ hàng ở đây.
Em cũng nói thêm, ở Hà Nội, em đã “nhắm” được một nhà hàng khá sang trọng. Tháng trước, bạn em vừa tổ chức báo hỉ ở đây rất hoành tráng, đẹp mắt. Tôi vào trang web của nhà hàng này, thấy mỗi mâm (10 người) có giá gần 4 triệu đồng.
Vợ tương lai cũng gợi ý, sau đám cưới, chúng tôi cũng nên có tuần trăng mật để không thua kém bạn bè. Bạn em toàn đi nước ngoài, khu nghỉ dưỡng sang trọng. Em xinh xắn, có công việc ổn định, lấy chồng không được như vậy thì “không biết giấu mặt vào đâu”.
Những lời em nói tôi thấy cũng hợp lý. Gia đình em có cô con gái xinh xắn, cũng muốn làm lễ cưới hoành tráng để con được về nhà chồng trong tiếng tán dương của họ hàng, làng xóm. Ngặt nỗi, kinh tế của tôi lại không cho phép.
Khoản tiền tích lũy của tôi chỉ khoảng 100 triệu đồng, tôi dự định sau kết hôn sẽ tìm cách đầu tư, làm ăn. Nếu đem ra làm đám cưới như lời nhà gái gợi ý chắc không đủ, phải vay mượn. Tôi rất sợ cảnh phải còng lưng trả nợ sau đám cưới. Tôi gợi ý cắt giảm một số chi phí để tiết kiệm nhưng vừa nghe em đã tỏ ý không vui.
Em gọi điện về cho mẹ thì gia đình em làm ầm ĩ lên. Hai bác nói rằng, tôi không tôn trọng nhà gái và không có thành ý để làm đám cưới.
“Cả đời chỉ có một lần vậy mà cũng tính toán”, mẹ em gắt gỏng trong điện thoại.
Mấy hôm nay tôi vô cùng đau đầu về việc này. Tôi cũng rất thương bố mẹ mình, ông bà vất vả cả đời chưa được con trai báo hiếu.
Thực sự tôi cũng rất thương và yêu bạn gái, tôi có nên nhắm mắt làm liều cưới em về, sau đó kiếm tiền trả nợ? Xin độc giả cho tôi lời khuyên.

Người phụ nữ đơn thân xuất hiện làm cả gia đình tôi náo loạn
Được mai mối các cô gái xinh đẹp, nghề nghiệp ổn định nhưng em trai tôi không ưng. Em đem lòng yêu một người phụ nữ bỏ chồng, nhiều tuổi hơn em…
" alt=""/>Nhà nghèo, bạn gái đòi đám cưới hoành tráng để ‘mát mặt’ với hàng xóm