Cho đến một ngày, khi đó tôi chẳng còn trông mong gì ở chuyện xem mắt, thì nhận được cuộc gọi của mẹ vào buổi chiều. Mẹ bảo muốn tôi đến một nơi, và khi tôi đến, thì cô gái ấy đã ở đó.
Trông cô ấy hơi giống tôi, về tướng mạo, và phong cách. Bạn biết đấy tính tôi rất truyền thống, như một con người hiếm hoi còn sót lại trong cuộc sống này. Vậy mà cô ấy cũng có vẻ là người như thế. Chúng tôi đúng là có số phu thê. Sau buổi hẹn hò, tôi và cô ấy kết bạn trên facebook.
Tiếp xúc với nhau một thời gian, mọi thứ ở cô ấy đều khiến tôi hài lòng. Cách sống hàng ngày của cô ấy cũng làm tôi thấy thích, có cái gì đó đơn giản mà tinh tế, không phô trương nhưng lại rất duyên dáng. Tôi thầm cảm ơn mẹ vì đã lựa chọn cho tôi một người con gái ưng ý đến như vậy.
Tôi cũng hỏi cô ấy một số vấn đề riêng tư và được biết cô ấy từng có bạn trai, nhưng cô ấy chưa bao giờ nói về anh ta cả, cũng gần như không có gì để nói. Cô ấy chỉ bảo rằng "cái gì qua rồi thì để cho nó qua đi, anh là hiện tại và tương lai của em". Hẹn hò với nhau được nửa năm, chúng tôi làm đám cưới.
Đêm tân hôn, tôi vô cùng háo hức và phấn chấn. Nhưng tôi nhận thấy rằng, sau lần đầu vợ chồng gần gũi nhau, vợ tôi không để lại dấu vết gì trên miếng khăn trải giường cả.
Đột nhiên tôi cảm thấy mình bị lừa dối. Vào lúc đó tôi tự nhiên nghĩ rằng người phụ nữ này đã lừa tôi. Cô ấy rõ ràng là không còn trong trắng. Tôi không còn hứng thú tiếp tục ngày hôm đó. Ngày hôm sau và một vài hôm sau nữa, tôi đều cẩn thận kiểm tra lại, nhưng vẫn không thấy gì, trong khi vợ tôi nói rằng cô ấy chưa từng cùng ai cả.
Tôi không tin, tôi không thể chấp nhận được. Tôi đến gặp mẹ và nói với bà về điều đó. Tôi cũng bảo với bà rằng tôi sẽ ly hôn.
Tôi tưởng mẹ sẽ ủng hộ tôi nhưng bà nghe xong chỉ điềm tĩnh nói:
"Con và vợ con hợp nhau đến như vậy, con bé là một nửa hiếm hoi trong nhiều cô gái con đã thử tiếp cận mà không hề thấy phù hợp. Chẳng phải nếu không có vấn đề này, con tin rằng hai đứa sẽ làm nên một tổ ấm hạnh phúc hay sao?
Vợ con có nói dối hay không, hãy nhìn vào nhân cách và cách sống của con bé để đánh giá điều đó. Nhưng mẹ muốn con hiểu rằng vấn đề của con bé không phải vấn đề mà ai cũng có, song là chuyện vẫn có thể xảy ra.
Tại sao con muốn kết hôn với một người nào đó? Chẳng phải vì con yêu người ấy hay sao?".
Sau một vài câu hỏi của mẹ, tôi dần tìm ra được câu trả lời cho chính mình. Thật ra thì điều khiến tôi ấm ức không phải việc vợ tôi "còn" hay "mất", chỉ là tôi đã tự ám thị rằng cô ấy nói dối tôi, rồi tự mình trở nên tức giận. Tôi cũng tự hỏi rằng nếu thực sự vì một lý do nào đó mà cô ấy không còn cái màng sinh học ấy đi chăng nữa, thì tôi chẳng lẽ sẽ không muốn cưới cô ấy sao? Ồ không, tôi cưới vì tôi yêu cô ấy.
Về đến nhà, tôi đã biết phải xử lý thế nào. Tôi ôm vợ mình và nói rằng: "Xin lỗi em, anh vừa làm sai một chuyện".
Tôi đã có một quyết định đúng đắn nhất trong đời mình sau buổi nói chuyện "đặc biệt" với mẹ. Tôi không bao giờ phải nói về chuyện đó nữa với bà.
Vợ chồng tôi bên nhau đã được mười mấy năm rồi, có hai đứa con một trai một gái ngoan ngoãn và sáng dạ. Vợ tôi chưa từng nói dối chồng bất cứ điều gì, tôi cũng không có bí mật nào với cô ấy. Hạnh phúc của chúng tôi là được bình yên ngồi bên nhau trước hiên nhà, ngắm trăng vằng vặc sáng lúc tối khuya, ngắm đóa hoa dưới nắng mai vào buổi sớm, cô ấy pha một ấm trà vợ chồng cùng nhâm nhi bánh ngọt và trò chuyện về các con, về các kế hoạch trong gia đình.
Tôi tự nhủ rằng nếu ngày ấy không có những điều mẹ dạy cho tôi về niềm tin vào tình yêu và cách đúng đắn tôn trọng người phụ nữ, thì cuộc đời tôi hẳn đã rẽ sang hướng khác".
Theo Dân trí
Đám cưới đang đến hồi kết thì sự cố xảy ra vì lời nói của mẹ vợ. Chú rể lập tức bỏ đi...
" alt=""/>'Mẹ, vợ con không còn trong trắng', lời của mẹ sau đó cứu cả đời con traiEm đến với chồng do mai mối. Lúc lấy nhau, chồng em đã có tuổi, gia đình khá giả, có sự nghiệp thành đạt trong khi đó em vừa ra trường, làm nhân viên bình thường ở một công ty tư nhân.
Về làm vợ anh, ai cũng bảo số em sướng. Em cũng thầm mỉm cười hạnh phúc nếu không có chuyện này. Ngay sau đêm tân hôn, anh nói thẳng với em, anh không có tình cảm với em. Anh thấy em hiền, ngoan, gia đình lại nề nếp nên anh mới lấy em về làm vợ.
![]() |
Đêm tân hôn, chồng tiết lộ bí mật khiến em tan nát cả cõi lòng (Ảnh minh họa) |
Thực chất tình cảm của anh đã dành cho một người con gái. Chị ấy là gái Hà Nội gốc, xinh đẹp, tài giỏi, gia đình có điều kiện. Trước đây, họ yêu nhau sâu đậm rồi chị ấy có học bổng đi học nước ngoài. Anh đã đề nghị họ làm đám cưới trước khi chị đi học nhưng chị không đồng ý. Cuối cùng chị ấy đi dù anh làm nhiều cách níu kéo.
Vì bố mẹ ép buộc phải lấy vợ sớm (anh là con trai một) nên anh chiều theo ý các cụ còn anh vẫn quyết tâm đợi người con gái kia về. Lúc đó, anh sẽ giải thoát cho em và đến bên người kia.
Em nghe như chết cả cõi lòng. Những ngày sau đó, em hận anh vô cùng nhưng càng hận càng yêu, em không thể rời xa anh được. Cuối cùng em chấp nhận sự đối xử tệ bạc ấy chỉ để được ở cạnh anh. Em nghĩ rằng ở lâu với nhau cũng sẽ có tình cảm, em sẽ giúp anh quên đi người kia.
Thế rồi em giấu anh để mang bầu (anh buộc em phải tránh thai). Đến khi cái thai được hơn 2 tháng thì anh phát hiện, anh nói: "Con là do em lựa chọn, sau này có điều gì thì em phải chịu. Anh không muốn có con, nhất là với em". Dù nghe những lời như xát muối vào lòng em vẫn kiên định trả lời: "Em đồng ý".
Tưởng có sự xuất hiện của con chồng em sẽ thay đổi, yêu con sẽ yêu luôn mẹ của con nhưng không phải thế. Anh ấy vẫn chăm sóc chu đáo cho vợ con nhưng nảy sinh tình cảm với em thì tuyệt nhiên không. Em biết anh vẫn đang liên lạc với người cũ hằng ngày và vẫn thân mật vô cùng.
Năm 2015, ngày đáng sợ của cuộc đời của em cũng đã đến khi chị kia đi du học về. Lúc đấy con của chúng em được hơn 2 tuổi, em và chồng ký vào đơn ly hôn trong im lặng vì anh không muốn gia đình 2 bên biết chuyện.
Em như người trong cơn mộng du, chồng bảo gì làm nấy vì em biết sau ngày hôm ấy mọi thứ với em sẽ chấm hết. Ngày đó em khóc nhiều lắm. Em thương thân em, sau bao năm cố gắng mà chồng không đoái hoài. Em còn quá trẻ để mang tiếng một đời chồng. Em thương con em khi bố nó từ chối con để chạy theo người tình mà theo anh nói là "tri kỷ" của đời anh.
Anh cho em một khoản tiền không nhỏ, anh cũng sắp xếp cho mẹ con em một căn chung cư để ở. Nhưng rồi chuyện cũng đến tai bố mẹ chồng em. Mẹ chồng em ngất lên ngất xuống còn bố chồng em chỉ thẳng tay vào mặt chồng em tuyên bố: "Mày mà bỏ mẹ con nó tao từ mặt mày". Nhưng dẫu thế hay cả trời đất sụp đổ đi chăng nữa thì chồng em vẫn kiên quyết rũ bỏ.
May mắn em được bố mẹ chồng rất thương. Ông bà thường xuyên qua lại, mua sắm đồ cho mẹ con em và an ủi em. Những ngày đó không có con trai, không có bố mẹ chồng (đã cũ) động viên thì em không thể nào gượng dậy được.
![]() |
Anh kiên quyết rũ bỏ vợ con để đến với tình cũ (Ảnh minh họa) |
Cuộc sống của em rồi cũng trở lại quỹ đạo cũ. Hằng ngày đi làm, chiều tối 2 mẹ con lại quây quần. Cuối tuần em vẫn thường đưa con qua nhà ông bà nội chơi. Nhưng trái tim em vẫn rỉ máu khi có ai nhắc tên anh, đi trên phố thấy có dáng người giống chồng cũ...Em chỉ trách mình đã cố đấm ăn xôi, đã ảo tưởng rồi sinh con ra mà không thể giữ nổi bố cho con.
Phần về anh và người tình, sau khi chúng em ly hôn họ dọn về sống chung với nhau. Họ cùng nhau đi du lịch, cùng nhau mở công ty làm ăn rất hòa hợp.
Họ đưa nhau về ra mắt gia đình để cưới vì 2 người đã có tuổi. Nhưng lúc họ về, mẹ chồng em nhìn thấy đã chửi bới cô ta là đồ cướp chồng, vì cô mà gia đình con tôi tan nát. Bức xúc, huyết áp tăng bà lại ngất. Bố chồng em không nén được giận, tát cho chồng em một phát rồi đuổi cả 2 ra khỏi nhà. Mọi chuyện này em nghe người giúp việc của nhà chồng kể lại chứ ông bà không nói, chắc có lẽ sợ mẹ con em buồn.
Thời gian đầu sau ly hôn chồng em vẫn qua để đưa con đi chơi. Một vài lần anh rủ em đi cùng cho con có cảm giác gia đình nhưng em từ chối dù em còn yêu anh rất nhiều.
Tết vừa rồi, em định về quê ngoại ăn Tết nhưng bố mẹ chồng lại bảo em ở lại ăn Tết cùng ông bà. Thế là em cho con sang nhà ông bà, em vẫn ở nhà em chứ không dám ở bên ấy sợ người ta dị nghị.
Em tưởng mọi chuyện thế là sẽ an bài, hai người kia cưới nhau còn mẹ con em cứ dựa vào nhau qua ngày đoạn tháng nhưng không sóng gió mới bắt đầu với em...
Ban đầu là cuộc gọi từ người yêu của chồng. Chị ta yêu cầu em cắt đứt quan hệ với chồng. Chị ta bảo em đừng lôi con vào cuộc, để lấy cớ níu kéo chồng. Chị ta khuyên em nên tìm bố mới cho con chứ đừng làm phiền bắt chồng em thăm nom hai mẹ con.
Em uất lắm nhưng cũng nhịn vì bung bét ra cũng chẳng được gì. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, chị ta mò được facebook của em, rồi gửi ảnh 2 người đi chơi, du lịch cho em. Em xem mà đau lắm vì còn yêu chồng rất nhiều.
Thời gian gần đây, chồng em thường xuyên đến đón con đi chơi, đi ăn nhiều hơn. Anh ta rủ em đi cùng em từ chối nhưng khi con trai khóc lóc đòi đi cùng em cũng phải đi. Thế là tối đó người yêu của chồng lại dùng số điện thoại lạ quấy rối em suốt đêm.
Cuối tuần này, bố mẹ chồng em làm mừng thọ cho bố chồng. Ông bà sang tận nơi mời mẹ con em về. Ông nói: "Ngày trọng đại mà gia đình thiếu hụt thì bố mẹ không vui lòng. Con nể thân già này thì về cho cha mẹ được mở mày mở mặt với khách khứa, họ hàng". Khi em đang băn khoăn thì chồng em lại gọi điện bảo hôm đó sẽ đưa xe sang đón mẹ con em.
Nếu em về thì chắc chắn sẽ gặp chồng cũ ở đấy rồi sẽ phải diễn vở kịch hạnh phúc vì việc vợ chồng em ly hôn rất ít người biết. Nhưng nếu em về cô ta sẽ không để yên cho em và cứ dùng dằng thế này mãi liệu trái tim em còn rỉ máu đến bao giờ?
Phạm Ngọc H. (Hà Nội)
" alt=""/>Chồng ngoại tình với người yêu cũ