- Lindelof có mặt tại MU để kiểm tra y tế,phim sẽ Văn Lâm được AFC khen ngợi, HLV Qatar từ chức dù thắng Hàn Quốc,... là những tin thể thao hot tối 14/6.
- Lindelof có mặt tại MU để kiểm tra y tế,phim sẽ Văn Lâm được AFC khen ngợi, HLV Qatar từ chức dù thắng Hàn Quốc,... là những tin thể thao hot tối 14/6.
3. Bỏ qua tính thực tiễn
Bạn nên sắp xếp đồ đạc sao cho bạn có thể dễ dàng đặt đồ uống xuống hoặc các kệ tương ứng để có thể trưng bày đồ ăn trong phòng bếp. Ngoài việc trang trí để làm đẹp cho ngôi nhà, bạn cũng nên quan tâm tới tính thực tiễn của các loại đồ nội thất. Thay vì trang trí quá cầu kì trước cửa nhà, bạn nên kê một chiếc kệ nhỏ để đựng giày dép, túi xách, chìa khoá và nhiều đồ dùng hàng ngày khác nữa.
4. Trang trí xung quanh nhiều hơn một tiêu điểm
Mỗi phòng nên có một điểm nhấn bởi vì nó cố định không gian và bạn có thể tạo ra một khu vực để đặt đồ đạc xung quanh đồng thời trang trí thêm cho ngôi nhà của bạn. Điều quan trọng nhất cần nhớ là sẽ có một tiêu điểm ở trong căn phòng, nếu không căn phòng có thể trở nên lộn xộn và khó hiểu. Để tạo ra một không gian thanh thoát và cân bằng, bạn sẽ cần trang trí có chọn lọc cho căn phòng của mình.
5. Lối di chuyển hẹp
Khi sắp xếp đồ đạc, bạn đừng quên rằng bạn sẽ có các vị khách đến thăm và không ai muốn trèo lên hoặc vượt qua một món đồ nội thất để tiếp cận một món đồ nội thất khác. Vì thế đảm bảo các món đồ nội thất của bạn được trang trí ở ngang tầm mắt để mọi người có thể nhìn ngắm và đảm bảo bạn đã chừa chỗ cho những lối đi thông phòng.
6. Thiếu sự cân bằng
Đặt quá nhiều đồ đạc vào một phía của căn phòng khiến mọi thứ có cảm giác bị nghiêng và mất cân bằng. Để tránh điều này, hãy phân bố đều mọi thứ trong không gian. Điều này không có nghĩa là các phòng phải hoàn toàn đối xứng; tuy nhiên, điều quan trọng là cần có sự cân bằng tương đối. Ví dụ, nếu bạn có một chiếc ghế sofa ở một bên của căn phòng, bạn nên cân bằng nó với một cái gì đó có trọng lượng thị giác tương đương ở bên kia. Đó có thể là một chiếc ghế sofa khác, một cặp ghế hoặc tủ đựng quần áo.
7. Cửa sổ bị che
Ánh sáng tự nhiên rất quan trọng trong bất kỳ phòng nào vì vậy ngôi nhà của bạn càng nhiều cửa sổ càng tốt. Theo nguyên tắc chung, bạn nên tránh đặt mọi thứ trước cửa sổ để ánh sáng có thể chiếu vào phòng. Khi ánh sáng bị cản lại sẽ tạo cảm giác căn phòng nhỏ hơn, ngột ngạt và chật chội hơn. Tuy nhiên, điều này có thể trở nên phức tạp nếu bạn có cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn. Nếu bạn nhất thiết phải đặt đồ nội thất trước cửa sổ, hãy đảm bảo rằng bạn tối đa hóa ánh sáng tự nhiên, còn lại, thông qua việc sử dụng gương, bề mặt phản chiếu và một kế hoạch chiếu sáng thông minh để thêm ánh sáng cho căn phòng.
8. Không gian không phù hợp
Một sai lầm phổ biến là không xem xét các khu hoạt động khác nhau khi sắp xếp đồ đạc. Phòng khách của bạn được sử dụng cho nhiều việc như mọi người xem TV, làm bài tập về nhà, thanh toán hóa đơn gia đình hoặc thực hiện các dự án nghệ thuật. Tuy nhiên, bạn nên để việc học bài của bọn trẻ, nơi làm việc ở phòng ngủ hoặc phòng làm việc cá nhân để đảm bảo sự tập trung. Đảm bảo bạn sắp xếp mọi thứ theo nhu cầu cụ thể của từng hoạt động để có chỗ ngồi, ánh sáng và không gian thích hợp để phản ánh tính linh hoạt của không gian./.
Theo VOV
Phòng khách là không gian được sử dụng nhiều nhất trong mỗi gia đình. Và bạn hoàn toàn có thể mang một vài nét sáng tạo vào không gian này bằng những vật liệu tái chế.
" alt=""/>Những sai lầm sắp xếp đồ đạc mà bạn nên biếtChị chỉ thấy “mát mặt” với bạn bè, người thân và tự hào mỗi khi có ai đó “lác mắt” về anh. Nhưng sau hôn nhân, mọi chuyện lại hoàn toàn khác...
Đến khi cưới nhau rồi phải đối diện với gánh nặng cơm, áo, gạo, tiền chính cái tính ưa sĩ diện của anh lại khiến chị bao phen khốn đốn. Dù chị có nhẹ nhàng khuyên nhủ cho đến lí giải “rát cả họng”, rồi càu nhàu hay thậm chí giận dỗi anh cứ ậm ừ cho qua chuyện rồi đâu lại vào đấy.
Chị chẳng hiểu nổi vì sao chồng mình lại ưa sĩ diện đến mức như thế, trong khi cuộc sống gia đình chị cũng chẳng khấm khá là bao. Cứ mỗi lần có ai đó rủ vợ chồng chị đi ra ngoài ăn sáng, uống cà phê hay đi ăn nhà hàng để đổi khẩu vị là y như rằng anh cứ dành trả tiền cho bằng được: “Có đáng bao nhiêu đâu, để tôi trả cho, hôm sau anh mời lại tôi”, nhưng lần sau rồi sau nữa anh vẫn cứ thế. Theo lệ thành quen một số người “thấy bở đào mãi” cứ thích rủ rê anh đi để được hưởng của “chùa”.
Chị có nói thì anh cứ xuề xòa cho qua: “Tính toán làm gì, hôm sau người ta mời mình mà” nhưng chị thừa biết chắc với tính cách của anh chẳng bao giờ anh để người khác mời mình. Mà không lẽ trước mặt bạn bè chồng dành trả tiền mà vợ lại không chịu thì mất mặt quá, nên chị đành ngậm đắng nuốt cay.
Anh thích mua những món đồ đắt tiền từ quần áo, giày dép cho đến điện thoại di động. Anh thích diện đẹp để người khác nhìn vào mình phải “mắt tròn, mắt dẹt”. Đôi khi phải ki cóp cả tháng mới mua nổi anh cũng cam lòng. Anh bảo: “Mình ăn uống ở nhà thế nào có ai biết đâu mà sợ, chứ đã ra ngoài là phải ăn mặc cho sang trọng như thế người ta mới nể mình”. Chị chẳng biết có ai nể hay không chứ nhìn mâm cơm toàn những món đạm bạc chị đã nuốt không nổi rồi.
Chị cũng là người biết điều chứ không phải ki bo, kẹt xỉn gì nhưng cuộc sống mà cứ ưa sĩ diện như anh thì anh chị có làm ra bao nhiêu đi nữa cũng không thể dư dả nổi. Điều đó cũng khiến vợ chồng anh chị không ít lần “cơm không lành, canh chẳng ngọt”.
Đó là chưa kể những lần thanh toán tiền ăn, tiền taxi hay mua một món đồ nào đó. Nếu còn dư vài chục ngàn trở xuống là anh bảo “khỏi thối mất công”. Chị nói với anh là người ta kinh doanh người ta được hời nhiều lắm rồi, mình còn phải chắt chiu từng đồng mà anh làm thế khi nào mới khấm khá lên được. Rồi có những lần thuê xe đi đường xa, đi tới nơi với giá đã “cắt cổ”, anh còn vui vẻ chìa thêm vài chục ngàn “bo” cho lái xe: “Anh cầm lấy ít mà uống nước”. Trong khi đó vợ con anh có khi còn phải “nhịn ráo răng”. Người ta vui vẻ vì nghĩ gặp được khách “sộp” hào phóng, còn chị thì mang nỗi ấm ức trong lòng. Nói thì anh cứ tỉnh bơ như không có chuyện gì vì anh ưa đẹp mặt lúc đó thôi mà.
Tệ hại hơn là khi có ai đó mượn tiền, nhà có tiền dư dả cho mượn lúc người ta gặp khó khăn thì chị cũng chẳng khó chịu làm gì. Đằng này, có những lúc nhà anh chị cũng chẳng còn tiền mà người ta hỏi mượn anh vẫn vui vẻ nhận lời rồi nháo nhào đi vay người khác để cho người ta mượn. Thậm chí có lần anh còn mượn cả tiền visa của bạn với lãi suất cao ngất ngưởng để cho người khác vay. Chị càu nhàu thì anh bảo: “Người ta khó khăn, người ta không biết mượn ai nữa mới phải nhờ vả vào mình”. “Biết là người ta khó khăn thật nhưng nhà mình có dư dả đâu mà anh làm thế”, chị gào lên, anh sợ hàng xóm nghe thấy lại xấu mặt nên vội vã xin lỗi rồi hứa hẹn không có lần sau. Người nào tử tế thì còn nghĩ cách xoay xở trả tiền cho anh, còn gặp phải anh nào “cù nhầy” thì chị lại phải đích thân đi đòi nợ chứ anh chẳng bao giờ đòi vì anh thấy “ngại ngại làm sao ấy”. Chị thắc mắc: “Người ta mượn mình thì người ta phải ngại chứ hà cớ gì anh phải ngại chứ?” thì anh lại đuối lí gãi đầu gãi tai: “Biết thế nhưng anh vẫn thấy ngại”. Chị bực mình lắm nhưng nghĩ mãi mà chẳng ra cách nào để dẹp cái tính ưa sĩ diện của chồng.
Cuộc sống mà cứ ưa sĩ diện như anh thì anh chị có làm ra bao nhiêu đi nữa cũng không thể dư dả nổi. Điều đó cũng khiến vợ chồng anh chị không ít lần “cơm không lành, canh chẳng ngọt”. Chị nói đã với anh không biết bao nhiêu lần với đủ các thể loại thái độ, nhờ bố mẹ chồng can thiệp nhưng chẳng ăn thua. Dường như cái tính ưa sĩ diện đã ăn sâu vào máu của anh khiến chị chỉ biết thở dài ngao ngán.
Chuyện tưởng bé nhưng như những làn sóng ngầm cứ thấm vào cơ thể, vợ thì phải chắt bóp từng đồng, chồng lại hào phóng tung ra. Đến giờ chị cảm thấy mệt mỏi và thực sự muốn giải tán cuộc hôn nhân này nhưng chẳng lẽ ra tòa lại chỉ có mỗi lý do vì chồng mình mắc bệnh sỹ.
(Theo Trí Thức Trẻ)
" alt=""/>Chả lẽ lại ly hôn chỉ vì chồng mắc bệnh sĩ diện hão!“Ngó” kế hoạch chi 30 triệu để ăn Tết đầy đủ của Việt kiều xinh đẹp" alt=""/>Tết, mẹ chồng cấm về nhà mẹ đẻ...