Về thăm Bến Tre, giữa mơn man sông nước miền Tây, giữa những bóng dừa mát rượi trong lành và ruộng lúa ngát thơm, du khách khó lòng quên điểm dừng chân nơi làng nghề Phú Lễ, huyện Ba Tri.Nổi bật tại đây là đình Phú Lễ, được vua Minh Mạng cho khởi công xây dựng năm 1826 và được vua Tự Đức sắc phong năm 1851. Kể từ thời điểm ấy, Phú Lễ sở hữu di sản văn hóa lớn: Ngôi đình thuộc loại cổ và lớn nhất Nam Bộ, với mái ngói rêu phong cổ xưa, cột gỗ lim trạm khắc gần 200 năm tuổi, thềm và móng được cấu trúc bằng đá xanh, gồm 10 gian uy nghiêm, cùng những tác phẩm nghệ thuật sơn son thếp vàng tinh xảo ngày nay vẫn còn vẹn nguyên.
Ngôi đình này cũng là nơi hiếm hoi còn giữ lại được những bảo vật do chính vua Tự Đức ban tặng như sắc chỉ, sắc tứ.

|
Đình Phú Lễ gần 200 năm tuổi với khuôn viên rộng, nhiều cây cổ thụ làm tôn lên vẻ uy nghiêm, trầm mặc |

|
Chiếc ấn đi đón sắc chỉ vua ban cũng được người dân gìn giữ cẩn thận |
Phú Lễ không chỉ nổi tiếng với đình làng. Dường như hai vị vua Minh Mạng và Tự Đức đã cảm nhận được một nét “anh hoa” tiềm ẩn nơi miền đất trứ danh này. Trù phú và hiền hòa, tinh tế mà chân chất, từ Phú Lễ bắt đầu sản sinh những làng nghề độc đáo.
Làng nghề đan lát là một trong số ấy, với không dưới trăm năm tuổi. Nhờ vào nguồn nguyên liệu tre, trúc dồi dào, phong phú với đôi tay khéo léo, từ xa xưa người Phú Lễ đã biết đan cái thúng để đựng lúa, cái bung đặt cá tép, cái rế để nồi cơm, cái rổ đựng rau, cái bội nhốt gà...

|
Đan lát cũng là một trong những nghề truyền thống tại Phú Lễ |
Bên cạnh làng nghề đan lát, danh tiếng Phú Lễ còn được biết đến với nghề kháp rượu. Bài hồ men bí truyền làm nên từ 36 vị thuốc Nam - Bắc mà chỉ người Phú Lễ mới biết quyện cùng nếp mùa Ba Tri làm nên thứ rượu ngọt đằm, cay dịu, phóng khoáng mà sang cả và uống vào cứ thấm đẫm cảm giác mê say. Tương truyền Rượu Phú Lễ đã được chọn làm sản vật quý tiến vua và được vua phong “Ngự tửu” để ban thưởng trong những dịp trọng đại.

|
Người làng nghề Phú Lễ ai cũng biết kháp rượu, có thể nói nghề này đã thấm vào máu, vào tim mỗi người trong làng |
Nhiều người sành ẩm thực so sánh: Nếu rượu Làng Vân thanh tao thiên về cánh văn, rượu Bàu Đá nồng nàn của cánh võ, thì rượu Phú Lễ mang nét hào sảng phóng khoáng, thấm đậm nghĩa tình của người miền Tây Nam Bộ, lại phảng phất nét sang cả của thứ “Ngự tửu” tiến vua. Thứ rượu ấy là kết tinh nguồn nước tinh khiết từ vùng đất chín rồng, chắt chiu từng hạt nếp óng mẩy - loại nếp mùa dài ngày ngon thượng hạng, dẻo mềm - của miền đất châu thổ phù sa.
Năm 2004, khi đến với làng nghề Phú Lễ và thưởng thức những giọt “mỹ tửu” danh bất hư truyền tại đây, anh Trần Anh Thuy, một doanh nhân trẻ, tiên phong trong việc ứng dụng mô hình độc đáo của các nước tiên tiến Pháp, Úc, Nhật, kết hợp làng nghề truyền thống và nhà máy sản xuất hiện đại, đã quyết tâm bắt đầu cuộc hành trình gìn giữ bản sắc văn hóa và phát triển tinh hoa cho làng nghề Phú Lễ, để bảo tồn giá trị truyền thống và nâng cao giá trị sản phẩm của làng nghề. Công ty này đã ứng dụng mô hình sản xuất kết hợp nhịp nhàng từ vùng nguyên liệu, làng nghề ủ kháp rượu truyền thống, nhà máy hiện đại, cho đến hệ thống phân phối quy củ cùng các chương trình xây dựng thương hiệu bài bản.
Theo nhà nghiên cứu lịch sử, văn hóa Nguyễn Nhã, việc gìn giữ các nét truyền thống của thế hệ trẻ sẽ tiếp sức duy trì và làm lớn mạnh văn hóa làng nghề, tránh việc mai một vì thời gian. Việc tiên phong đưa mô hình sản xuất kết nối giữa truyền thống và hiện đại mang nhiều ý nghĩa và giá trị dài lâu.

|
Công nghệ tiên tiến của nhà máy Rượu Phú Lễ giúp gia tăng giá trị cho sản phẩm làng nghề |
Giờ đây, khi đến Phú Lễ, du khách không chỉ có cơ hội tham quan những làng nghề truyền thống mà còn có thể chọn cho mình một loại “ngự tửu” xưa mà hiện đại để làm quà. Với hơn 200 đầu việc được tạo ra từ các làng nghề, cuộc sống người dân không chỉ sung túc mà còn gìn giữ được những nét văn hóa truyền thống đáng trân trọng từ nghìn xưa.
Những làng nghề trăm tuổi là những “bảo vật” vô hình của Bến Tre, để vùng đất này không ngừng thu hút khách phương xa. Trải qua bao thăng trầm nhưng với tâm huyết của những người muốn gìn giữ nét truyền thống, Phú Lễ nay lớn mạnh hơn và vẫn giữ được nét duyên xưa: Phóng khoáng mà tinh tế.
Ngọc Minh
" alt=""/>Nét xưa của làng nghề trăm tuổi Phú Lễ

Chúng ta kỳ vọng du lịch, thể thao sẽ là cầu nối để các dân tộc đến với nhau nhanh hơn, gần hơn. Người dân sẽ vươn lên, khám phá thế giới, chinh phục những đỉnh cao mới để cuộc sống ý nghĩa hơn.Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam nhấn mạnh điều này trong bài phát biểu chào mừng Hội nghị quốc tế về du lịch và thể thao, tổ chức vào sáng nay tại TP. Đà Nẵng.
Hội nghị là sự kiện quan trọng trong chương trình hoạt động năm 2016 của Tổ chức Du lịch thế giới (UNWTO), do Việt Nam đăng cai tổ chức nhân dịp Đại hội thể thao bãi biển châu Á (khai mạc tối nay tại Đà Nẵng).
Tham dự có ông Taleb Rifai, Tổng thư ký UNWTO và các quan chức cấp cao của tổ chức này; lãnh đạo Bộ VH-TT-DL cùng hơn 200 đại biểu trong nước và quốc tế.
Hội nghị sẽ tập trung thảo luận 3 vấn đề lớn, gồm xu hướng phát triển của du lịch gắn với thể thao; quan điểm, cách tiếp cận, kinh nghiệm phát triển sản phẩm du lịch thể thao; quảng bá sản phẩm du lịch thể thao.
 |
Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam phát biểu chào mừng đại biểu dự hội nghị. |
Phó Thủ tướng nhấn mạnh, kể từ năm 2001 sau tuyên bố Barcelona của UNWTO, thể thao, du lịch kết hợp như hai lĩnh vực rất quan trọng để phát triển, mang lợi lợi ích cho nhiều quốc gia, trong đó có VN.
Đây là động lực để người dân vươn lên, khám phá thế giới, chinh phục những đỉnh cao mới để cuộc sống ý nghĩa hơn.
“Vừa rồi, Chính phủ Việt Nam đã có hội nghị rất quan trọng về du lịch tổ chức ở Hội An. Tới đây, các lãnh đạo cao nhất của Việt Nam sẽ bàn về một chương trình phát triển du lịch mới, nhằm tạo động mới mạnh mãnh hơn để du lịch, thể thao phát triển”, Phó Thủ tướng cho biết.
 |
Ông Taleb Rifai, Tổng thư ký UNWTO. |
Bộ trưởng VH-TT-DL Nguyễn Ngọc Thiện cho biết thêm trong những năm qua, ngành du lịch Việt Nam có những bước phát triển rất mạnh mẽ. Lượng khách quốc tế tăng, Chính phủ cũng có những biện pháp để phát triển du lịch, thể thao một cách bền vững.
Tổng thư ký UNWTO Taleb Rifai đánh giá cao sự năng động của Việt Nam, bằng chứng rõ nhất là đã đăng cai hội nghị quan trọng này, cũng như Đại hội thể thao bãi biển châu Á.
Ông cho rằng sự kiện thể thao luôn thu hút một lượng du khách rất lớn, từ đó tạo nguồn thu lớn. Các thành phố, quốc gia chủ nhà có cơ hội tuyệt vời để phát triển du lịch dài hạn, trở thành điểm đến hấp dẫn. Ông nêu ví dụ Đà Nẵng đã có những khách sạn mới, đường xá, hệ thống đô thị cũng phát triển. Ngoài ra còn là lợi ích và niềm tự hào dân tộc.
 |
Hơn 200 đại biểu trong và ngoài nước dự hội nghị. |
Ông Taleb Rifai cho rằng để phát triển bền vững, du lịch, thể thao phải đảm bảo môi trường cũng như các tác động đến TP chủ nhà. Các Chính phủ cần phối hợp chính sách du lịch và thể thao song hành với bảo vệ tự nhiên và di sản văn hóa; trước hết phải thu hút được khách địa phương rồi mới đến khách quốc tế. Ông cũng cho rằng cần có giải pháp giảm tác động khi lượng khách quá lớn.
Tổ chức UNWTO hiện nay là cơ quan chuyên trách của Liên hợp quốc, trụ sở đặt tại Madrid (Tây Ban Nha); gồm 150 thành viên chính thức và trên 350 thành viên chi nhánh. Du lịch Việt Nam trở thành thành viên chính thức từ 1981.
Hội nghị sẽ bế mạc vào chiều cùng ngày.
Cao Thái
" alt=""/>Du lịch, thể thao kết nối các dân tộc

Tôi sắp phải tổ chức đám cưới với người yêu 9 năm của mình mà tâm trí không hề vui vẻ chút nào.Tôi và em quen nhau từ thời đại học. Em là sinh viên một trường đại học chuyên ngành xã hội còn tôi là sinh viên một trường kinh tế. Chúng tôi ở trọ cùng khu với nhau. Em ngoan, hiền, chịu khó và nấu ăn rất ngon nên tôi thường qua phòng em ăn cùng. Sau đó, chúng tôi góp gạo thổi cơm chung ngay từ năm thứ hai đại học.
Phải nói, hai năm đầu tình cảm của chúng tôi rất tốt. Em lo lắng cho tôi mọi thứ. Từ cơm nước, giặt giũ, quần áo, cho đến tất cả những vấn đề khác.
Tôi cũng yêu em thật lòng. Cả hai cứ gắn bó, khăng khít và chung sống với nhau hạnh phúc. Nhưng đến năm thứ 3, tình cảm của tôi với em nhạt dần.
Tôi bắt đầu những cuộc vui chơi gặp gỡ bạn bè mà không đưa em theo cùng. Sau đó, tôi có tình cảm với một người con gái khác. Cô ấy học cùng trường với tôi. Xinh xắn không thua kém gì em nhưng cá tính và "chịu chơi" hơn hẳn.
Đi chơi, em ấy ăn mặc sexy và sẵn sàng uống bia, uống rượu rồi cầm mic hát rất tự nhiên. Nhưng em ấy không phải đối tượng dễ dãi vì thế tôi cứ thích mê. Tôi tỏ tình với em nhưng em biết tôi có người yêu đang chung sống cùng nên từ chối.
Điều đó khiến tôi rất buồn và càng thêm chán ghét người yêu của mình. Về nhà, tôi tìm mọi cách để người yêu hiện tại cũng chán ghét và rời xa tôi nhưng được.
Em có thể khóc sướt mướt khi tôi mắng em, bỏ em một mình ở nhà để hẹn hò những cô gái khác nhưng chỉ cần tôi trở về, em lại cười như hoa nở.
Em bảo, em yêu tôi bằng tất cả trái tim mình nên em không thể sống thiếu tôi. Tôi nghe em nói mà thương nên chẳng dám nói lời cay đắng nữa. Chúng tôi tiếp tục sống với nhau dù tình yêu chỉ còn ở phía em.
 |
Ảnh minh họa |
1 năm sau, cuộc sống chung của chúng tôi lại trở nên bế tắc. Tôi quyết tâm nói lời chia tay. Em van xin tôi không được nên tôi vừa quay lưng đi thì em cắt tay tự tử.
Sau lần đó, biết mình vẫn dứt khoát là độc ác với em nhưng thà ác một lần còn hơn cả hai phải chịu đau khổ mãi. Tôi quyết định dọn đồ ra đi. Tôi đi được hai ngày thì bạn thân của em gọi điện thông báo em đang ở bệnh viện và vừa bị sảy thai. Tôi không biết em có thai nên vội vàng chạy đến.
Thế là vì tình thương nên tôi lại quay về bên em. Chúng tôi cứ sống như một thói quen mà không buông bỏ nữa.
Đến khi ra trường, tôi trúng tuyển ở một công ty nước ngoài còn em vào cơ quan nhà nước. Hai cơ quan cách nhau 30 km nên tôi đề xuất ở riêng. Mỗi đứa thuê một phòng ở gần nơi làm việc của mình để tiện đi lại. Cuối tuần, em lại đến chỗ tôi hoặc tôi đến chỗ em.
Ở riêng, tôi có không gian thoải mái và cũng dễ dàng quen biết, gặp gỡ bạn bè hơn.
Tôi lại quen một cô gái cùng công ty. Chúng tôi khá hợp nhau về mọi chuyện. Gia đình cô ấy cũng khá giả hơn hẳn gia đình em. Đặc biệt, cô ấy cũng có tình cảm và rất chủ động trong mọi cuộc gặp gỡ của chúng tôi. Tôi cứ như bị bỏ bùa mê thuốc lú.
Tôi gần như quên mất sự tồn tại của cô gái từng bên tôi bao nhiêu năm. Cuối tuần, tôi không đến tìm em và liên tục báo bận để em không đến gặp tôi.
Sau đó, theo lời thúc giục của người yêu mới, tôi đến gặp em để nói lời chia tay. Tuy nhiên em lại dùng gia đình để trói buộc tôi (Bố mẹ tôi, anh chị em nhà tôi rất quý và từ lâu đã coi em là con cái trong gia đình – nv).
Họ không cho tôi chia tay em. Họ bắt tôi phải làm đám cưới để bù đắp tuổi thanh xuân cho em. Tôi chán ghét lắm nhưng nghĩ đến 9 năm em yêu tôi và hy sinh vì tôi, tôi lại không đành lòng. Tôi cứ dùng dằng giữa hai người con gái suốt nửa năm liền. Một bên tình, một bên nghĩa.
Cuối cùng, cô bạn gái mới không chấp nhận sự dùng dằng đó nên đã chia tay tôi. Bây giờ, tôi chuẩn bị làm đám cưới với bạn gái 9 năm của mình. Đám cưới sắp đến gần rồi mà tôi không có cảm xúc gì cả. Em quá tốt, quá ngoan hiền nhưng ngoài cái tốt, cái ngoan hiền ấy, em chẳng còn gì để cuốn hút tôi.
Phú Luân(Hà Nội)
" alt=""/>Yêu 9 năm nhưng không muốn cưới vì em quá ngoan hiền