"Ở những đất nước phát triển về cả kinh tế và giáo dục, nghề life-coach phát triển rất mạnh. Ở tại thị trường Việt Nam, chúng tôi cũng là một trong những đơn vị có số lượng chuyên gia cũng như số lượng khách hàng lớn. Trong vòng 3 năm, khách hàng của GEIN khoảng 60.000 người, đồng thời chúng tôi đã đào tạo được khoảng 3.000 “huấn luyện viên” life-coach", anh Lang Công Đạt chia sẻ thêm.
3 lưu ý để trở thành người khai vấn
Anh Lang Công Đạt chỉ ra 3 yếu tố cần thiết cho sự phát triển năng lực của một coach chuyên nghiệp.
Nâng cao trải nghiệm, kinh nghiệm, hoàn thiện bản thân
Để có thể thành công với nghề life-coach, coach phải thay đổi, không ngừng hoàn thiện bản thân. “Thường khách hàng sẽ đến với những huấn luyện viên mà họ có thể nhìn thấy kết quả từ sự thay đổi của huấn luyện viên đó. Ví dụ, với nhóm chuyên gia về hôn nhân gia đình, họ phải thực sự có một gia đình hạnh phúc và phải có sự thay đổi thế nào để có được một gia đình hạnh phúc. Ngoài ra áp dụng các công cụ và phương pháp của công ty để đưa ra giải pháp cho khách hàng”, anh Công Đạt phân tích.
Bên cạnh đó, trong một phiên coaching, khả năng lắng nghe đóng vai trò lớn. Sau đó là khả năng đặt câu hỏi để giúp khách hàng tự nhìn thấy vấn đề của mình và giúp khách hàng thiết lập được kế hoạch hành động.
Sẵn sàng đồng hành cùng khách hàng
Một coach phải rèn luyện tính kiên nhẫn, vì không phải chỉ qua 1 hay 2 buổi gặp mặt mà các chuyên gia có thể giúp đỡ được khách hàng. Coach Lang Công Đạt nhấn mạnh, chính khả năng kiên nhẫn và sự sẵn sàng hỗ trợ cùng tinh thần hỗ trợ khách hàng mới là điều quan trọng để phát triển trong nghề.
Đạt chứng chỉ quốc tế
Anh Lang Công Đạt cho biết “Khi đã tự thay đổi được bản thân, bạn cần phải học tập để có chứng chỉ giúp bạn nâng cấp kiến thức cũng như kinh nghiệm. Nghề life-coach bắt nguồn từ nước ngoài, vậy nên bạn cần tham gia những khóa đào tạo quốc tế. Hãy tham gia các khóa đào tạo để vượt qua chính khả năng của bạn thân, luyện tập, không ngừng học hỏi để nâng cấp chuyên môn của bạn lên”.
Thúy Vy
" alt=""/>Nghề mới LifeLời hứa đối với một số người có thể chỉ là “lời nói gió bay”, nhưng không phải với cậu bé này
Từ ngày 18/8 đến ngày 20/8, cậu bé Tzuo Ze Gang đã chinh phục thành công núi Ngọc Sơn - ngọn núi cao nhất Đài Loan với độ cao 3.952 mét so với mực nước biển. Đây cũng là ngọn núi cao thứ 4 tại các hòn đảo trên thế giới và quả thật chinh phục nó là một kỳ công đối với một cậu bé 8 tuổi.
![]() |
Ze Gang đã chinh phục ngọn núi cao nhất Đài Loan bằng chính đôi chân của mình. |
Theo người cha của Ze Gang, vợ ông từng kể cho con trai họ nghe câu chuyện về núi Ngọc Sơn khi cậu bé được 4 tuổi. Vào thời điểm đó, hai mẹ con đã thực hiện một lời hứa về việc cùng nhau leo lên đó.
Không may là một năm sau, người mẹ đã phải trải qua phẫu thuật ở chân và không thể thực hiện lời hứa của họ. Thay vào đó, cô bảo con trai mang theo một số món đồ của mình mỗi khi đi ra ngoài ngắm nhìn thế giới.
Đến năm ngoái, người mẹ qua đời, bỏ lại chồng và 2 con trai. Bé Tzuo Ze Gang đã hết sức đau buồn nhưng không thể nào quên được lời hứa với người mẹ quá cố.
Để giúp con trai đạt được mục tiêu, người cha đã giúp con có thêm động lực bằng câu nói:
'Ngọc Sơn là đỉnh núi cao nhất ở Đài Loan, cha chắc rằng chúng ta sẽ đến gần hơn với mẹ khi ở đó'.
![]() |
Cậu bé thực hiện chuyến đi cùng cha và 2 người khác. |
Chuyến đi không hề dễ dàng. Cậu bé đã đi cùng với cha và 2 người bạn thân của gia đình. Trong suốt cuộc hành trình, Ze Gang bị đau đầu dữ dội, khó thở và cảm thấy buồn nôn hầu như mọi lúc. Mọi triệu chứng có vẻ là do bệnh sợ độ cao nhưng bé trai 8 tuổi đã vượt qua tất cả và chinh phục núi Ngọc Sơn.
Ngay khi trèo lên đến đỉnh núi, Ze Gang đã lấy ra bức ảnh chân dung của mẹ từ chiếc ba lô nhỏ và hét lên bằng tất cả sức lực:
'Mẹ ơi, con đã lên đến đỉnh núi! Con đã đưa mẹ lên đỉnh Ngọc Sơn!'
![]() |
Thời điểm cậu bé thực hiện lời hứa là 591 ngày sau khi mẹ qua đời |
Mục tiêu cuối cùng của Lai Min là đến thảo nguyên châu Phi để xem sự di cư của động vật. Bên cạnh đó, cô còn muốn đến Nepal, châu Mỹ... nếu có đủ sức khỏe.
" alt=""/>Thực hiện lời hứa với mẹ, bé 8 tuổi chinh phục đỉnh núi cao 3952 métNhưng tôi là người thích sạch sẽ, không chịu nổi sự chung đụng. Vậy nên, tôi quyết định ly hôn, được quyền nuôi con vì bố mẹ chồng là những người hiểu chuyện.
Cuộc sống của một người phụ nữ đơn thân không hề dễ dàng. Nhưng tôi thấy mìnhh được tự do về tinh thần, tự do làm việc mình thích và nuôi dạy con theo cách riêng của mình.
Dù rất yêu trẻ, tôi quyết định bỏ nghề chuyển sang buôn bán. Được làm việc mình yêu thích rất hạnh phúc, nhưng vào thời điểm ấy, tôi cần tiền hơn.
Thấm thoắt đã 10 năm trôi qua, con gái tôi giờ trở thành thiếu nữ. Con xinh đẹp, ngoan ngoãn, tự lập và mạnh mẽ. Con không chỉ là con gái, còn như một người bạn nhỏ của tôi. Hai mẹ con dễ dàng chia sẻ mọi tâm tư, cùng đi chơi những nơi mình muốn. Cuộc sống thật dễ chịu.
Con gái tôi càng lớn, càng tình cảm. Trong những bữa ăn, con hay kể việc con đến nhà bạn chơi, nhìn thấy bố mẹ các bạn hạnh phúc, con ngưỡng mộ như thế nào. Con ước, mẹ cũng có một người yêu thương, chăm sóc mình giống như mẹ của các bạn. Tôi đùa với con: "Nếu con thích như vậy, mẹ sẽ cố gắng tìm cho con một người bố thật tốt nhé".
Có rất nhiều bạn bè bảo, tôi ly hôn đã lâu, vẫn còn trẻ, sao không tìm hạnh phúc mới? Thực ra, không ít đàn ông muốn tiến tới với tôi. Họ trẻ có, già có, góa vợ có, mà trai tân cũng có. Nhưng tôi như "chim sợ cành cong", nghĩ chỉ nếm trải vị hôn nhân một lần là đủ rồi.
Nhưng con gái tôi thì không quên lời mẹ hứa. Hầu như ngày nào con cũng hỏi: "Mẹ ơi, mẹ có người yêu chưa?, "Mẹ ơi, bao giờ thì mẹ lấy chồng?", "Con thấy chú Tuấn rất quý mẹ. Nếu mẹ lấy chú ấy, con gọi chú ấy là bố, bạn Ánh gọi mẹ là mẹ. Hai đứa tụi con tự nhiên từ bạn thân trở thành chị em, thật thú vị"...
Ngày nào con cũng hỏi tôi như vậy, vừa như trêu tôi, vừa như thể hiện sự mong muốn của mình. Từ nhỏ, con không sống với bố. Sau khi bố tái hôn, có thêm hai đứa con riêng, con càng ít có điều kiện gặp bố.
Tôi cũng không muốn sự xuất hiện của con khiến vợ của chồng cũ bận lòng. Có lẽ vì thế, con hay ngưỡng mộ hạnh phúc của bạn bè, khát khao một gia đình có mẹ, có bố giống bạn.
Có lần tôi thắc mắc: "Thường thì các bạn sẽ không thích bố hoặc mẹ mình tái hôn, sao con lại không giống vậy nhỉ?". Con gái ôm tôi, dụi đầu vào nách tôi thì thầm: "Con sợ sau này con lớn, con đi học xa rồi con lấy chồng, mẹ ở một mình sẽ buồn. Con chỉ mong mẹ luôn vui vẻ và hạnh phúc thôi".
Tôi đã khóc vì những lời con nói, khóc vì xúc động và hạnh phúc. Có lẽ con nói đúng, đã đến lúc tôi nên nghĩ đến việc tìm một nửa phù hợp với mình để gắn bó. Để sau này con lớn lên, đi xa, con sẽ không phải lo lắng vì mẹ phải ở một mình buồn tủi nữa.
Đó là câu chuyện cách đây một năm. Còn bây giờ, tôi chỉ muốn chia sẻ niềm vui mới của mình. Tôi sắp trở thành cô dâu ở tuổi 45 với chính người do con gái tôi và con gái anh ấy hợp sức tạo điều kiện, kết nối.
Vợ anh ấy mất 7 năm trước vì bạo bệnh, anh sống cảnh "gà trống nuôi con". Con gái anh học chung lớp với con gái tôi. Chúng là bạn thân với nhau suốt mấy năm liền. Hơn một năm trước, anh thổ lộ tình cảm của mình và nói sẽ đợi đến khi tôi sẵn sàng. Chúng tôi đã quyết định cùng nhau về sống chung một nhà cho thêm phần đông vui.
Hạnh phúc chính là khi ta gặp đúng người, không bao giờ là quá sớm hay quá muộn.
Theo Dân trí