![]() |
Một chiếc trực thăng đang hạ cánh tại Afghanistan. Quân đội Mỹ đã đặt một thiết bị có giá trị 4 triệu USD lên các thiết bị quân sự khác để khiến cho kẻ địch nghe hoặc nhìn thấy những thứ không hề có thật. |
An Giang là đội đang thi đấu thành công nhất giải với việc nắm trong tay áo vàng của Nguyễn Thành Tâm, áo trắng của Ngô Văn Phương đồng thời có 5 tay đua trong tốp 10 tổng sắp cá nhân.
Tuy vậy đội đua này muốn chiếm thêm hạng nhì cá nhân của Huỳnh Thanh Tùng hòng đề phòng bất trắc có đến với Thành Tâm sẽ có người lót phía sau. Hơn nữa hạng nhì cá nhân chung cuộc cũng mang về phần thưởng lên đến 100 triệu đồng, gấp đôi so với hạng ba 50 triệu đồng.
Sau khi Nguyễn Hoàng Giang đánh mất hạng nhì về tay Huỳnh Thanh Tùng ở chặng đua 21 với khoảng cách 2 giây, ban huấn luyện đội An Giang tung quân bài mới đanh chiếm danh hiệu này là Ali Khademi vốn đang xếp hạng tư, kém Thanh Tùng 10 giây.
![]() |
Chặng đua thứ 22 diễn ra khá hấp dẫn |
Trong khi Thanh Tùng lo để mắt đến Hoàng Giang thì Ali Khademi cùng nhóm cua rơ mạnh Nguyễn Tấn Hoài (Dược Domesco Đồng Tháp), Trần Thanh Điền (Anh văn hội Việt Mỹ TP.HCM), Javier (An Giang), Nito (Ynghua Đồng Nai), Trần Lê Minh Tuấn (Quân khu 7) thoát đi thành công.
Trong nhóm này chính Ali Khademi là người lợi thế nhất nên đồng đội của anh là Javier tích cực làm máy kéo hỗ trợ cho anh. Tốp này thoát đi cũng không ảnh hưởng gì đến thành tích của đội nên Thanh Điền, Tấn Hoài, Nito cũng phụ kéo đẩy tốc độ lên cao chỉ duy nhất Minh Tuấn nằm đeo bởi đội anh đang gặp bất lợi.
Các cua rơ Quân đội, Quân khu 7 ráp máy kéo tốp đông rượt đuổi tốp đi đầu của Ali Khademi nhưng trước sự bền bỉ của những người đi đầu, Huỳnh Thanh Tùng cùng các đồng đội chấp nhận buông xuôi.
Thành tích về hạng tư chặng đủ giúp Ali Khademi đoạt hạng nhì cá nhân sau 22 chặng của Huỳnh Thanh Tùng, tạo khoảng cách 28 giây.
Nguyễn Tấn Hoài cán đích đầu tiên, đoạt ngôi thắng chặng thứ 2 liên tiếp tại giải. Các danh hiệu áo xanh Lê Nguyệt Minh (Minh Giang TP.HCM), áo trắng Ngô Văn Phương (An Giang), áo đỏ Loic Desriac (Bike Life Đồng Nai) và nhất đồng đội Anh văn Hội Việt Mỹ TP.HCM không thay đổi.
Ngày mai diễn ra chặng đua 23 từ Bình Dương đi Đồng Tháp dài 190 km.
M.A
" alt=""/>An Giang tung 'gà chiến' đánh chiếm hạng nhì cá nhânDo số lượng ngày càng tăng những người giàu có trên thế giới tìm kiếm các nơian toàn để cất giữ tiền, nhiều người đã quay sang "đầu tư vào cảm xúc", gồm cảcác tác phẩm nghệ thuật đắt tiền, các bộ sưu tập hiếm và thậm chí là rượu.
Hồi đầu năm, việc bán bức tranh "The Sream" của Edvard Munch với giá 120triệu USD đã phá kỷ lục bức họa đắt giá nhất từng được bán tại phòng đấu giá.Năm 2010, một nhân vật siêu giàu đã chi hơn 11 tỷ USD cho nghệ thuật và hơn 5 tỷUSD cho rượu vang.
Tuy nhiên, ở nơi nào một số tiền lớn được chi ra thì ở đó có một cơ hội lớnđể cướp của người giàu.
"Bọn tội phạm theo dõi thị trường và lần theo đồng đô la. Khi đô la di chuyểnquanh thế giới và đó là nơi bọn chúng đi", cựu nhân viên FBI Robert Wittman nói.
Wittman là một trong những điệp viên FBI đầu tiên chuyên trách về tội phạmnghệ thuật. FBI hiện có 14 đặc vụ được đào tạo để lấy lại các tài sản văn hóa bịđánh cắp có giá trị cao. Bonnie Magness Gardnier chỉ huy đơn vị này và Hồ sơnghệ thuật quốc gia bị đánh cắp - một dữ liệu trên mạng về các món đồ bị mất cógiá trị từ 2.000 USD tới hàng chục triệu USD.
"Chúng tôi hiện có 7.600 món đồ trong hồ sơ", Gardnier nói. "Chúng ta cónhững tác phẩm nghệ thuật và chúng ta cũng có những món đồ có ý nghĩa như nhẫnhồi còn đi học của Elvis, tài liệu, nữ trang, các tác phẩm điêu khắc, đồ thủcông".
Một khi đã bị đánh cắp, các món đồ ngay lập tức được đưa ra chợ đen. Tuynhiên, chúng thường không trôi nổi ở đây lâu.
"Kẻ đánh cắp tác phẩm nghệ thuật đó biết nó là đồ ăn cắp. Hắn tới chỗ mộtngười mua, tới hiệu đồ cổ, quán cầm đồ và chuyển nó thành tiền mặt. Ở Mỹ, việcbán một tác phẩm nghệ thuật không cần có văn bản đi kèm", Gardnier giải thích.
Trên khắp thế giới, có rất nhiều người mua không quan tâm tới các món đồ sưutầm tới từ đâu. Phóng viên CNBC là Robert Frank tin rằng một trong những lý docủa việc này có thể là do sự giàu có được tạo ra ở Trung Quốc, Nga và Brazil."Tôi nói chuyện với một nhà quản lý giàu có từng tới chơi nhà một tỷ phú, ngườisở hữu nhiều bức tranh của Picassos. Anh ta nói: Ông có chúng từ đâu và nhà tỷphú Nga nói: Tốt hơn hết là tôi không nói ra", Frank nhớ lại.
Wittman cho hay, một số vụ trộm cắp các tác phẩm nghệ thuật được lập kế hoạchkỹ càng, làm gợi nhớ tới bộ phim Thomas Crown. Trong khi đó, có những vụ trộmcắp lại do một tay trong có thể tiếp xúc với bộ sưu tập tiến hành.
Richard Weisman có một trong những bộ sưu tập nghệ thuật văn hóa dân gian đángnể nhất. Tháng 9/2009, khi ông đang ở nhà tại Seattle, một kẻ trộm đã đột nhậpvào căn hộ của ông ở Los Angeles và bước ra với bộ tranh của Andy Warhol đã đượcbảo hiểm với giá 25 triệu USD, Weisman kể.
Roxane West được thừa hưởng hàng trăm bức tranh và hàng nghìn bức vẽ do cô củabà vẽ - họa sĩ theo chủ nghĩa biểu hiện Shirley Alameda. Roxane West không baogiờ nghĩ rằng, người quản lý tòa nhà - người mà bà vô cùng tin tưởng và đối xửnhư người thân trong gia đình, lại đánh cắp toàn bộ bộ sưu tập của cô bà.
Theo FBI, những tổn thất từ các vụ trộm cắp trắng trợn là hàng tỷ đô mỗi năm.Tuy nhiên, điều đó không làm chùn bước các nhà đầu tư.
"Trên thế giới hiện có 11 triệu triệu phú và con số này đang tăng lên. Dovậy, số người mua ngày càng tăng trong khi số bộ sưu tập lại sụt giảm nên giá cứtiếp tục tăng", Frank nói.
Phần II: Các vụ trộm cắp tác phẩm nghệ thuật khét tiếng
" alt=""/>Sở thích của người giàu tạo ra chợ đen hàng tỷ đô