Cứ vào mỗi mùa sen nở hàng năm, những hồ sen ngập sắc hồng trắng luôn là địa điểm chụp ảnh được nhiều người yêu thích. Từ các cô gái trẻ đến các bà trung niên, thậm chí cả các đấng mày râu cũng không bỏ lỡ cơ hội chụp cho mình bộ ảnh "để đời". Điều đó đủ cho thấy sức hấp dẫn của "quốc hoa".
Tuy nhiên, bên cạnh những bộ ảnh đẹp, xuất hiện không ít hình ảnh phản cảm, lố lăng. Đó là bức hình chụp từ phía sau của một nhóm phụ nữ trung niên, mặc áo yếm hở hang ở đầm sen, là bức ảnh khoe thân ướt át khi ngâm mình tạo dáng dưới nước hay gần đây nhất là bức hình thiếu nữ khỏa thân dùng sen che cơ thể...
Nhân vật chính với đủ tư thế tạo dáng thô tục, lấy tay hờ hững che ngực, nhiều góc ảnh còn quay hoàn toàn vòng ba vào ống kính... là điều mà người ta thường thấy ở những bức hình này. Đó là cách thể hiện bản thân dễ dãi. Khoe thân mà không đúng nơi, đúng lúc, khoe bằng bất cứ giá nào thì cái thân đó quá rẻ tiền. Họ có thể thành công trong việc gây chú ý, nổi tiếng, nhưng muốn được tôn trọng thì "không".
Chưa biết những bộ ảnh đấy lấy cảm hứng từ đâu hay mang ý nghĩa, ý đồ nghệ thuật gì? Chỉ thấy sau khi được chia sẻ trên mạng, người xem chỉ thấy sự thô tục, lố lăng và đáng hổ thẹn.
Vậy tại sao nhiều người vẫn bất chấp tất cả, đạp lên dư luận, văn hóa để khoe thân cùng sen? Nhiều người bây giờ dường như không có chuẩn mực về thẩm mỹ, họ liều mạng cởi đồ, chụp xong bộ ảnh rồi hứng thú đưa lên mạng khoe. Nhưng đâu phải cứ cởi là oách, là trở thành ảnh nude nghệ thuật. Với con mắt tầm thường, những người đó chỉ đang tạo nên những bức ảnh trần truồng, dung tục và không có chút giá trị nào.
Tiếng Anh, theo tác giả Kenneth Clark, có sự phân biệt giữa "the naked" và "the nude". "The naked" - trần truồng, lõa lồ là cơ thể bị tước bỏ quần áo, mang hàm ý trong đó là nỗi hổ thẹn, sự yếu đuối, mất tự do với cơ thể của mình. Ngược lại, "the nude" lại được ngầm hiểu là ngôn từ có văn hóa và thẩm mỹ, không hề mang một chút ám chỉ khó chịu nào. Ấn tượng hiện lên trong tâm trí không phải là hình ảnh một cơ thể co ro và không có khả năng tự vệ, thay vào đó, "the nude"- khỏa thân là sự khơi gợi về một cơ thể cân đối, giàu sức sống và đặc biệt là được phơi bày với tràn đầy sự tự tin: một cơ thể được tái tạo dưới lăng kính nghệ thuật.
Xin nhấn mạnh là chụp ảnh khỏa thân không xấu, đó còn là một môn nghệ thuật, nhưng quan trọng là đúng nơi, đúng lúc. Ai cũng có quyền làm điều mình thích nhưng phải chọn cách phù hợp. Không phải cứ cởi là đẹp và để đẹp cũng không nhất thiết phải cởi.
Tôi tin chắc rằng một bức hình chụp cùng sen trong trang phục áo dài, áo tứ thân, áo bà ba - những quốc phục của dân tộc sẽ đẹp và nghệ thuật hơn nhiều so với không mặc gì hoặc mặc mà như không. Hãy tôn trọng bông sen - một biểu tượng cao đẹp của Việt Nam, đừng biến chúng trở thành thứ tầm thường, chỉ để che đi những bộ phận phàm tục trên cơ thể.
>> Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây
Cô gái khiến dân mạng ngưỡng mộ vì hành trình giảm cân xuất sắc
Trúc Phương (sinh năm 2000, quê ở Bến Tre, hiện sống tại TP.HCM) chia sẻ hành trình thay đổi nhan sắc của mình trên nhóm “Dậy thì thành công” thu hút hàng nghìn lượt thích và bình luận quan tâm. Thế nhưng, dân mạng đồng ý với nhau rằng, đây là một ca “nỗ lực thành công” bởi để “lột xác” xuất sắc như vậy cần biết bao cố gắng, mồ hôi và cả nước mắt.
Trúc Phương là một cô gái béo mập từ bé đến lớn, đỉnh điểm cân nặng là 89kg. Phương tự miêu tả bản thân: “Sồ sề, cơ thể từ trên xuống dưới đều là mỡ, mỗi bước đi đều rất nặng nề”.
Thời điểm đó, Phương nhận phải không ít lời miệt thị, trêu đùa ác ý của bạn bè và mọi người xung quanh. “Cân nặng của mình luôn bị mọi người đem ra đùa giỡn, chỉ trỏ, bàn tán. Nhiều khi đi đường, mình bị mấy bạn nam giỡn kiểu: “Vợ mày kìa” rồi cười phá lên và còn nhiều từ ngữ xúc phạm nặng nề hơn mà mình không tiện nhắc”, Phương chia sẻ.
Trúc Phương của trước đây rất sồ sề, mập mạp
Cô luôn tự ti về cơ thể mình
Dẫu biết, bản thân không đáng bị xúc phạm như vậy nhưng đôi lúc, Phương cũng tự trách ngoại hình quá khổ của mình. Hơn nữa, việc thừa cân còn đem đến cho cô rất nhiều rắc rối như khó chọn quần áo, giày dép, cơ thể nặng nề, khó khăn trong vận động…
Cách đây 1 năm, Trúc Phương quyết định giảm cân. Cô không muốn mình bị miệt thị, không muốn cam chịu cảnh ních mãi không vừa bộ quần áo “big size”. Phương từng sử dụng không ít loại thuốc giảm cân nhưng không hiệu quả mà chỉ thấy sức khoẻ yếu dần.
Trúc Phương của hiện tại thon gọn và nhẹ nhàng
Cuối cùng cô tìm đến tập gym kết hợp chế độ ăn uống khoa học. Phương không đếm nổi mình đã đổ bao nhiêu mồ hôi cho hành trình thay đổi bản thân này. Cô tập luyện chăm chỉ, nỗ lực từng ngày với hy vọng, hôm nay bước lên bàn cân, con số sẽ nhỏ hơn hôm qua dù chỉ một chút.
“Thời gian đầu giảm cân là quãng thời gian khó khăn nhất. Thể lực mình yếu, khó đáp ứng được những bài tập tăng cường của huấn luyện viên. Có những ngày mình tập 1 phần thì ăn 10 phần. Mãi đến sau này mình mới quen với chế độ tập luyện và ăn uống”, Phương kể.
Cô nàng "đánh bay" 31kg trong một năm
Phương hài lòng với ngoại hình hiện tại
Sau 1 năm nỗ lực giảm cân, Trúc Phương đã “đánh bay 31kg”, cân nặng hiện tại của cô là 58kg, vóc dáng thanh thoát, nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Cân nặng thay đổi, gương mặt của Trúc Phương cũng thay đổi theo. Gương mặt của cô thon gọn hơn, hài hoà hơn, kích cỡ quần áo và giày dép đồng loạt giảm, cô được mặc những bộ quần áo mà trước nay đối với mình chỉ là mơ ước. Sự thay đổi của Phương khiến bạn bè và những người quanh sững sờ. Dịp về thăm trường cũ, Phương gặp lại nhiều bạn và đa phần trong số đó đều bất ngờ trước ngoại hình hiện tại của cô.
“Cuộc sống của mình thay đổi quá nhiều, mình không còn tự ti, buồn chán nữa. Công việc của mình cũng suôn sẻ hơn rất nhiều và nhất là, mình luôn thấy hạnh phúc khi soi gương”, Phương nói.
Từ một anh chàng béo, nặng 190 kg, chàng trai người New Zealand lột xác, trở thành huấn luyện viên phòng gym.
" alt=""/>'Đánh bay' 31kg, cô gái Bến Tre khiến bạn bè sững sờ khi gặp lạiTôi làm phó giám đốc cho công ty nhập khẩu ô tô của nhà vợ. Ngày trước, tôi yêu một cô gái khác. Cả hai thề thốt, đính ước chuyện trăm năm.
Vậy nhưng, khi vào showroom ô tô làm nhân viên kinh doanh, tôi và vợ hiện tại trúng tiếng sét ái tình. Tôi phụ bạc người con gái đã chờ đợi mình suốt 5 năm, lên xe hoa với con gái ông chủ. Giờ nghĩ lại, tôi vẫn thấy ân hận và có lỗi với người đó.
Cuộc sống ở rể trong gia đình giàu có với tôi không đơn giản. Anh vợ có hàng tá đàn em thân tín, vào tù ra tội. Nếu tôi làm gì có lỗi với vợ, anh sẵn sàng cho người đến dằn mặt.
Tôi nhịn anh vợ đã đành, còn phải chịu đựng tính tiểu thư, đỏng đảnh của vợ. Em yêu theo kiểu sở hữu riêng, cấm tôi nhắn tin, trò chuyện với cô gái khác.
Trước đây, tôi mạnh mẽ, được nhiều người khen ngợi chịu khó, ham học hỏi. Bây giờ, tôi như con rùa rụt đầu, bị kiểm soát mọi thứ. Nhiều lúc, tôi cảm thấy ngột ngạt đến phát điên.
Hôm nào vợ vui vẻ, tôi còn dễ thở, gặp khi cô ấy khó tính, tôi làm sai dù việc nhỏ nhặt cũng bị rủa xả tới tấp.
Chức danh phó giám đốc của tôi chỉ là hình thức, mọi quyền hành nằm hết trong tay bố vợ và vợ. Bù lại, tôi dư dả tiền bạc, giúp bố mẹ ở quê xây nhà, mua cho em gái cái xe máy đi học.
Sống cảnh phải nhẫn nhịn, bị kìm kẹp, tôi sinh ra chán nản. Thế rồi tôi cảm nắng Vy, nhân viên lễ tân.
Vy biết tình thế của tôi ở nhà vợ, biết cuộc hôn nhân của tôi đang khủng hoảng. Em chia sẻ, động viên tôi rất nhiều.
Vài lần chứng kiến tôi bị vợ mạt sát ở chỗ làm, Vy không vào hùa, nói xấu sau lưng như mọi người mà tỏ ra cảm thông. Dần dần, chúng tôi nảy sinh chuyện nam nữ.
Vợ tôi bị bệnh đau đầu, tối đến thường uống thuốc an thần theo kê đơn của bác sĩ ở bệnh viện. Vì vậy, cô ấy hay ngủ sớm và sâu giấc.
Nhân lúc vợ ngủ say, lẻn ra nhà nghỉ với Vy lúc nửa đêm. Suốt 1 tháng vợ không phát hiện điều gì khả nghi. Cho đến khi bác giúp việc kể, đêm đến thấy tôi hay ra ngoài, 4 giờ sáng mới về nhà. Cô ấy nghi ngờ chồng làm điều mờ ám nên theo dõi.
Hôm đó, vợ tôi giả vờ ngủ, thấy chồng xách giày ra hướng cửa sau, cô ấy cũng bí mật đi theo. Đến điểm hẹn hò của tôi và Vy, cô ấy đợi chồng lên tầng 30 phút mới lên gõ cửa. Lúc này, anh vợ cũng xuất hiện.
Tôi lâm vào tình cảnh bi đát, bị anh vợ đánh cho một trận nhừ tử. Vợ kiên quyết ly hôn, thu lại toàn bộ tài sản đã cho tôi sử dụng. Ngày ra tòa, khối tài sản đều đứng tên bố vợ, tôi không có quyền đòi chia.
Vợ được quyền nuôi con trai. Gia đình vợ tìm mọi cách ngăn cản tôi thăm con. Lúc thì bảo con đi học, khi lại nói thằng bé đi du lịch với bà ngoại. Tôi nhớ con cũng chỉ được vợ gửi cho bức ảnh để nhìn.
Sau lần bị đánh ghen, Vy bị vợ tôi dọa đến khiếp sợ. Cô ấy phải bỏ đi biệt tích, cắt liên lạc với tôi. Tôi bắt đầu lại mọi thứ từ con số 0, đến tá túc nhờ người bạn thời đại học, rất thiếu thốn, kham khổ.
Tôi nghĩ lại mọi chuyện, thấy mình đã sai khi ham giàu sang, lấy người vợ giàu có để đổi đời. Cuộc sống tự chủ về kinh tế, tự gây dựng từ hai bàn tay sẽ bền chắc hơn là dựa dẫm.
Cái sai thứ 2 của tôi là ngoại tình, làm khổ cô gái khác. Nếu cho lựa chọn lại, chắc chắn tôi không bao giờ bước vào con đường đó.
Bố mẹ ở quê chưa biết chuyện, ngày nào cũng gọi điện lên, kêu đưa cháu nội về thăm ông bà. Việc tôi ly hôn vỡ lở, chắc hai người đau xót lắm.
Giờ tôi ân hận cũng vô nghĩa. Nhưng tâm trạng buồn bực, cô đơn. Xin hãy cho tôi lời khuyên, vượt qua giai đoạn bế tắc.
Sau hơn 4 năm ly hôn, anh quay về đòi lại căn nhà mà 3 mẹ con tôi đang ở và kinh doanh. Tôi đã báo công an địa phương nhưng anh vẫn quậy phá, làm phiền cuộc sống của chúng tôi.
" alt=""/>Tâm sự của người chồng trót ngoại tình với nhân viên