IRGC sở hữu lực lượng gồm 125.000 quân nhân, nắm quyền kiểm soát lực lượng dân quân Basij bán quân sự với khoảng 90.000 thành viên thường trực và điều hành cả lực lượng đặc nhiệm tinh nhuệ hoạt động ở nước ngoài Quds.
Theo tờ DW (Deutsche Welle - Đức), IRGC được thành lập vào cuối cuộc Cách mạng Hồi giáo năm 1979 của Iran với tư cách là một lực lượng dân quân vũ trang tinh nhuệ có vai trò bảo vệ chế độ giáo sĩ theo dòng Shi'ite còn non trẻ lúc bấy giờ. Lực lượng này ra đời cũng nhằm trở thành một đối trọng quan trọng với quân đội truyền thống của Iran, vốn được cho là còn trung thành với các Shah (vua Ba Tư) đang chịu lưu đày sau khi bị Cách mạng lật đổ.
![]() |
Lãnh tụ tối cao Khomeini là người ký sắc lệnh thành lập Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran và cũng là Tư lệnh tối cao của lực lượng này. Ảnh: CBAP |
IRGC ban đầu hoạt động như một lực lượng ở trong nước, nhưng đã mở rộng nhanh chóng sau khi lãnh đạo Iraq Saddam Hussein đưa quân xâm chiếm Iran vào năm 1980. Thời điểm đó, Lãnh tụ tối cao Iran Ruhollah Khomeini đã trao cho Vệ binh Cách mạng các lực lượng lục quân, hải quân và không quân, hoạt động độc lập với quân đội chính quy.
Quyền lực mạnh mẽ
Một số nhà phân tích cho rằng IRGC đã trở thành một lực lượng giống như “nhà nước trong nhà nước”. Vai trò của IRGC được ghi nhận trong Hiến pháp Iran và lực lượng này chỉ tuân theo lệnh của nhà lãnh đạo tối cao Ali Khamenei, do đó cũng mang đến cho họ một loạt quyền lực lớn về pháp lý, chính trị và cả tôn giáo.
Về cấu trúc, IRGC bao gồm các lực lượng lục quân, hải quân và không quân, song song với cấu trúc của quân đội chính quy. Không phải quân đội chính quy, mà IRGC mới là lực lượng duy nhất có quyền giám sát chương trình tên lửa đạn đạo của Iran và đã tiến hành một số thử nghiệm kể từ sau Thỏa thuận hạt nhân năm 2015. Tên lửa của IRGC có thể bắn đến Israel. Hồi tháng 3/2016, lực lượng này đã phóng thử một quả tên lửa đạn đạo với dòng chữ "Israel phải bị xóa sổ" bằng tiếng Do Thái.
Người ta cho rằng sức mạnh của IRGC còn lớn hơn cả quân đội quốc gia chính quy. Hải quân của Vệ binh Cách mạng hiện là lực lượng chính được giao nhiệm vụ kiểm soát hoạt động trên Vịnh Ba Tư (Vịnh Péc-xích).
Vai trò xã hội, chính trị, quân sự và kinh tế của IRGC đã được mở rộng dưới thời chính quyền của Tổng thống Mahmoud Ahmadinejad, đặc biệt là sau cuộc bầu cử tổng thống năm 2009. Hiện nay vai trò chính của IRGC là bảo vệ an ninh quốc gia. Lực lượng này chịu trách nhiệm về an ninh nội bộ và biên giới, thực thi pháp luật và điều hành lực lượng tên lửa của Iran. Các hoạt động của IRGC hướng đến chiến tranh bất đối xứng và các nhiệm vụ ít truyền thống hơn, bao gồm kiểm soát buôn lậu, kiểm soát Eo biển chiến lược Hormuz và các hoạt động kháng chiến.
![]() |
IRGC đứng sau chương trình tên lửa đạn đạo của Iran. Ảnh: AP |
![]() |
Quả tên lửa in dòng chữ chống Israel bằng chữ Do thái được IRGC phóng thử hồi năm 2016. Ảnh: FARS |
Theo DW, cơ sở quyền lực của IRGC vươn tới các góc xa nhất của Nhà nước Iran, với một mạng lưới điều hành hiệu quả các tổ hợp quân sự và tình báo. Mạng lưới tình báo của IRGC được cho là đứng đằng sau các vụ bắt giữ và kết án những người có quan hệ với phương Tây về tội gián điệp.
Tổng thống Iran, nhà cải cách Hassan Rouhani có mối quan hệ khá thăng trầm với IRGC khi trong chương trình cải cách kinh tế của mình, ông đã tìm cách giảm ảnh hưởng của IRGC đối với nền kinh tế.
Đặc nhiệm Quds
Giáo chủ Iran Khamenei, người kế vị Lãnh tụ Khomeini năm 1989, đã thành lập lực lượng Quds, một đơn vị của Vệ binh Cách mạng Hồi giáo phụ trách các hoạt động ở nước ngoài.
![]() |
Tư lệnh đặc nhiệm Quds, Thiếu tướng Qassem Soleimani là người cố vấn cho các lực lượng chống lại Nhà nước Hồi giáo ở Syria và Iraq. Ảnh: AP |
Quds được ước tính có số lượng binh sĩ khoảng 2.000-5.000 người, đứng đầu là Thiếu tướng Qassem Soleimani, người đã cố vấn cho các lực lượng chiến đấu với khủng bố "Nhà nước Hồi giáo" (IS) tự xưng ở Iraq và Syria. Quds cũng được cho là hợp tác với lực lượng Hezbollah ở Lebanon và Hamas ở Palestine.
Mỹ coi IRGC là "khủng bố"?
Từ lâu Chính phủ Mỹ đã cáo buộc Iran là nhà nước tài trợ cho khủng bố, nhưng kiềm chế không liệt kê IRGC là một tổ chức khủng bố vì lo ngại động thái này có thể dẫn đến các cuộc tấn công vào lực lượng Mỹ trong khu vực.
Mỹ chỉ duy trì các biện pháp trừng phạt đối với Iran và IRGC về việc hỗ trợ khủng bố, chủ yếu là do sự hỗ trợ quân sự của họ cho lực lượng vũ trang người Shiite Hezbollah và phong trào Hamas của Palestine.
Video Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran phóng thử tên lửa.Nguồn: RT
Tuy nhiên, ngày 5/4, ba quan chức Mỹ giấu tên đã tiết lộ với hãng tin Reuters và tờ Wall Street Journal rằng Chính quyền Tổng thống Trump sẽ tuyên bố Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) là một tổ chức khủng bố nước ngoài vào thứ hai tuần tới. Nếu điều này xảy ra, đây sẽ là lần đầu tiên Mỹ tuyên bố lực lượng quân đội của một quốc gia trên thế giới là "khủng bố".
Một động thái như vậy chắc chắn sẽ là một cuộc leo thang mạnh mẽ chính sách gây áp lực lên chính quyền Iran của Tổng thống Trump. Trước đó, vào tháng 5 năm ngoái, ông Trump đã ký sắc lệnh rút Mỹ khỏi thoả thuận hạt nhân lịch sử với Iran và tiếp tục tái áp đặt các lệnh trừng phạt đã bị tạm đình lại sau thoả thuận ký năm 2015 dưới thời người tiền nhiệm Barack Obama.
Theo Báo Tin tức
" alt=""/>Vệ binh Cách mạng Hồi giáo, đội quân quyền lực hơn cả Quân đội chính quy Iran![]() |
Điện Kremlin khi được ngụy trang. Ảnh chụp từ cầu Borovitsky. Nguồn: rbth |
Trang Russia Beyond (Nga) cho biết trong Thế chiến 2, Điện Kremlin đã vượt qua 8 lần bị oanh tạc, hứng chịu 15 quả bom và 150 bom gây cháy nhưng không chịu tổn thất đáng kể nào. Sĩ quan chỉ huy Moscow Kremlin trong thời kỳ 1938-1953, ông Nikolay Spiridonov đã lo ngại về an ninh của Điện Kremlin từ những ngày đầu nổ ra cuộc chiến. Điện Kremlin không chỉ là thành trì của chính quyền Liên Xô mà còn là biểu tượng tinh thần của quốc gia.
Vì vậy, ông Spridonov đã gửi tin nhắn bí mật tới Bộ trưởng Nội vụ Liên Xô Lavrentiy Beria. Không lâu sau đó, ông Beria ra lệnh khởi động chiến dịch che giấu Điện Kremlin ngay lập tức. Nhiệm vụ không hề dễ dàng khi cần ngụy trang cho công trình gồm nhiều tòa tháp cao.
![]() |
Lăng Lenin được ngụy trang thành một ngôi nhà gỗ. Ảnh: rbth |
Đến ngày 22/7/1941, một quả bom 250kg của phát xít Đức đã nhắm đến Điện Kremlin nhưng không phát nổ. Sau đó tất cả tháp của Điện Kremlin được sơn lại màu khác và được che bằng lều gỗ. Tất cả các mái nhà tại Điện Kremlin đều được sơn màu nâu cũ kỹ khiến không thể phân biệt nổi với mái nhiều ngôi nhà điển hình khác tại Moscow. Phần sân trải sỏi tại Điện Kremlin được đổ cát lên trên.
Lều gỗ được sơn màu như mái nhà được dựng lên cả trong các khu vườn tại Điện Kremlin. Trong khi đó, mặt tiền các tòa nhà Điện Kremlin cũng được sơn màu khác để qua mặt phi công Đức quốc xã. Toàn bộ kế hoạch này do kiến trúc sư tài năng của Liên Xô là Boris Iofan vạch ra.
Ngoài ra, một trong những mục tiêu hàng đầu của phát xít Đức là Lăng Lenin. Công trình này được giấu kín dưới một lều gỗ khổng lồ hình vuông để ngụy trang như một tòa nhà. Thi hài của Lenin được chuyển ra khỏi Moscow và được đưa trở về lăng vào năm 1945 khi Thế chiến 2 kết thúc.
![]() |
Nhà hát Bolshoi cũng được ngụy trang. Ảnh: rbth |
An toàn của Điện Kremlin không phải mối lo ngại duy nhất mà là an toàn cho toàn bộ thủ đô. Do vậy, hàng loạt biện pháp an ninh nghiêm ngặt được áp dụng trong khi hàng trăm, hàng nghìn người dân Moscow đều góp sức trong việc đảm bảo an ninh cho thủ đô.
Dân số của Moscow ở thời điểm đó vào khoảng 4,6 triệu người. Nhiều người được đào tạo dân phòng từ nhiều năm trước khi Thế chiến 2 nổ ra. Trên 200.000 người tình nguyện đăng ký gia nhập các đội bắn. Hàng trăm nghìn người khác chung tay dựng rào chắn bên trong thủ đô. Ngoài ra, người dân Moscow còn xây dựng hai phòng tuyến lớn ở ngoại ô thành phố. Ngày nay dấu tích của công trình này vẫn còn hiện diện ở khu vực rừng.
Các tòa nhà giả mọc lên khắp thành phố, trong khi những ngôi nhà thật được ngụy trang không thể nhận ra. Đường phố phủ màu trông giống như đất. Ngoài ra, nhiều đường phố giả được hình thành tại các khu vực không người ở.
Phát xít Đức đã oanh tạc Moscow 95 lần trong đêm và 30 lần vào ban ngày. Đến tháng 4/1942, phát xít Đức phá hủy 19 nhà máy, 69 tòa nhà, 226 ngôi nhà và khiến 2.000 người Moscow thiệt mạng. Trong khi đó, phát xít Đức cũng mất 1.400 máy bay ném bom.
Trước sự tấn công dồn dập, người dân Moscow vẫn kiên cường bảo vệ thành phố và tiếp tục cuộc sống thường ngày. Các nhà trẻ, thư viện, trường đại học, nhà hát… vẫn hoạt động không ngừng nghỉ.
Theo Báo Tin tức
" alt=""/>Điện Kremlin 'biến mất' trong Thế chiến 2 thế nào?Tài năng trẻ Alejandro Garnacho cũng góp mặt sau mùa bóng tương đối ổn cùng MU, bên cạnh đàn anh mới bình phục chấn thương là Lisandro Martinez.
Enzo Fernandez vẫn có tên dù khả năng thi đấu bỏ ngỏ, do anh mới trải qua ca thẫu thuật chấn thương háng hồi tháng trước.
Argentina sẽ đá hai trận giao hữu với Ecuador ngày 9/6 và Guatemala 14/6 trên đất Mỹ, trước khi bước vào chiến dịch bảo vệ danh hiệu Copa America.
HLV Scaloni còn thời hạn đến ngày 15/6 để rút gọn danh sách cầu thủ chính thức tham dự xuống còn 26 người.
Argentina chơi trận mở màn Copa America 2024 gặp Canada vào ngày 21/6, trước khi chạm trán Chile hôm 29/6.
Lê Phương Anh
" alt=""/>Danh sách Argentina dự Copa America: Messi dẫn đầu cùng 2 'sao' MU