Thế rồi chiều hôm qua do có việc đột xuất ở công ty nên tôi phải bỏ dở chuyến công tác để về theo lệnh giám đốc, tôi tranh thủ ghé qua nhà lấy tài liệu thì đã tận mắt chứng kiến cảnh vợ tôi và cậu em kết nghĩa đang âu yếm nhau trên chính chiếc giường của vợ chồng tôi.
|
Ảnh minh họa: Internet |
Vợ tôi tên là Mai, chúng tôi bằng tuổi nhau vì cả hai là bạn học cùng khóa ở trường đại học xây dựng. Công bằng mà nhận xét vợ tôi không “sắc nước hương trời” nhưng cũng thuộc loại phụ nữ “mỏng mày, hay hạt”. Đặc biệt em dễ lấy được cảm tình của người đối diện với giọng nói dịu dàng và nụ cười thân thiện.
Hơn 10 năm chung sống, vợ chồng tôi chưa hề nặng lời với nhau lần nào. Chúng tôi chỉ có 1 cậu con trai duy nhất hiện đang học lớp 4. Cũng đã nhiều lần được nghe bố mẹ đôi bên giục giã và bản thân vợ chồng tôi cũng muốn sinh thêm em bé nhưng mãi vẫn chưa thấy Mai bầu bí gì.
Ngay khi con trai bước vào lớp 4, Mai đã có ý kiến tìm thầy dạy thêm môn toán cho con, để hết cấp I:”con thi vào trường chuyên như con các chị ở công ty…”. Tôi thì không thuận lắm, nhưng thấy Mai tỉ tê mãi, vả lại ngoài giờ đi làm, lo xong cho chồng, cho con ăn uống là em ông lấy cái máy tính để tìm mối gia sư cho con nên cuối cùng tôi cũng đành nhượng bộ để em làm theo ý mình.
Sau nửa tháng theo công trình ở phía Nam, về đến nhà đã thấy vợ ra đón và ra dấu yên lặng để con trai học thêm với thày trên gác. Vợ cho biết thày dạy con trai là giáo viên dạy toán có kinh nghiệm được nhiều phụ huynh mời mọc, mặc dù thày mới có 28 tuổi, nghĩa là kém vợ chồng tôi đến 7 tuổi.
Qua một vài lần tiếp xúc, bản thân tôi cũng có cảm tình với thày, một thanh niên trí thức, cư xử đúng mực, mô phạm trong từng cử chỉ, lời ăn tiếng nói. Cuối học kì I năm lớp 4, con trai tôi đạt học sinh giỏi, đặc biệt là môn toán, nhận được nhiều lời khen của cô giáo và bạn bè cùng lớp. Vợ chồng tôi mừng lắm, nhân ngày nghỉ tôi giục vợ làm món ăn tươi và mời thày giáo trẻ đến chung vui cùng gia đình.
Trong bữa cơm thân mật đó, Mai đã lởi xởi đề nghị thầy cho mình được nhận thày là em kết nghĩa, bởi nhà Mai cả 4 chị em đều là gái. Thấy vợ vui khi thày giáo trẻ nhận lời, nên tôi cũng ủng hộ ý kiến đó của em. Tôi là kĩ sư chuyên giám sát các côn trình xây dựng của công ty luôn nay đây mai đó, nên hơn 10 năm gắn bó với vợ nhưng chẳng mấy khi tôi có quả tặng em nhân ngày sinh nhật, thậm chí là kỉ niệm ngày cưới nhiều khi tôi cũng quên, hoặc đang phải công tác xa nhà. Vậy mà từ khi có cậu em kết nghĩa, nhà tôi luôn có hoa tươi, vợ tôi luôn có quà, nay thì cái túi xách đắt tiền, mai lại bộ phấn son hàng hiệu, hoặc chai nước hoa nghe đâu đến cả triệu đồng…
Thế rồi chiều hôm qua do có việc đột xuất ở công ty nên tôi phải bỏ dở chuyến công tác để về theo lệnh giám đốc, tôi tranh thủ ghé qua nhà lấy tài liệu thì đã tận mắt chứng kiến cảnh vợ tôi và cậu em kết nghĩa đang âu yếm nhau trên chính chiếc giường của vợ chồng tôi.
Tôi đã ra lặng lẽ khỏi nhà mà không hề nói với vợ một lời nào dù Mai khóc nức nở quỳ xin tôi tha tội với lý do cô ấy ngoại tình cũng chỉ là một giây say nắng, vì cậu gia sư quá ga lăng…
(Theo Tiền phong)
" alt=""/>Phát hiện vợ ngoại tình, say nắng
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện là cán bộ của một cơ quan nhà nước. Tôi và gia đình đang hân hoan, phấn khởi chuẩn bị cho hôn lễ của mình vào tháng tới thì một câu nói của chồng sắp cưới khiến tôi hoang mang, đắn đo và muốn suy nghĩ lại mọi chuyện trước khi quá muộn.Chồng sắp cưới của tôi hơn tôi 3 tuổi, anh là kỹ sư xây dựng và thường xuyên xa nhà. Trước anh, tôi đã từng yêu thương say đắm với một người bạn cùng học từ thời phổ thông với anh.
Có lẽ, do tuổi trẻ suy nghĩ chưa thấu đáo và có tư tưởng hết mình vì tình yêu nên trong mối tình trước tôi đã đi quá giới hạn. Đã từng sống chung với người ấy từ năm cuối đại học. Nhưng khi tốt nghiệp được 2 năm thì chúng tôi chia tay vì có nhiều bất đồng trong cuộc sống, suy nghĩ. Chán nản, mất niềm tin tôi trở về quê làm việc và gặp chồng sắp cưới.
Vì cùng quê với nhau lại học cùng người cũ của tôi nên chẳng khó khăn gì để anh biết được mọi chuyện trong quá khứ của tôi. Qua thời gian dài suy nghĩ, anh vẫn đồng ý chấp nhận yêu, luôn an ủi tôi vì đó chỉ là quá khứ. Tôi đã từng thấy may mắn, hạnh phúc và trân trọng anh biết bao về chuyện đó.
Quả thực, suốt hai năm yêu nhau, chưa khi nào anh trách cứ, nhắc lại chuyện quá khứ của tôi. Anh luôn ân cần, yêu thương và quan tâm tôi hết mực, khiến tôi luôn cảm thấy thời gian ở cạnh anh là hạnh phúc nhất, chẳng còn mong đợi gì hơn.
Hai gia đình biết chuyện cũng ủng hộ, tác hợp và đã xem ngày lành để chúng tôi tổ chức hôn lễ vào tháng sau. Nhưng có một chuyện khiến tôi còn do dự, đắn đo và suy nghĩ mãi, liệu anh có bỏ qua quá khứ của tôi thật không hay chỉ tạm cho qua để tôi yên lòng kết hôn với anh.

|
Anh ôm chầm lấy tôi mà nói "suốt thời gian qua, em có ngủ với ai ngoài anh không?" |
Chuyện là đợt vừa rồi, anh đi họp lớp và uống rượu say khướt. Vừa nhìn thấy tôi, anh ôm chầm lấy, ban đầu tôi nghĩ là anh nhớ tôi, cần tôi nhưng khi nghe câu nói vô định, lạnh lùng khi say khướt của anh khiến tôi chỉ muốn khóc. Anh nói “em đây rồi, anh sợ em đi mất. Hôm nay em ngủ lại với anh nhé.
Suốt thời gian qua, em có ngủ với người khác ngoài anh không?” Tôi nghe xong mà chẳng hiểu nổi anh đang nghĩ gì trong đầu nữa. Người ta nói lời nói khi say là lời thực lòng, là những điều khi tỉnh luôn nghĩ trong đầu. Vậy lời nói khi ấy của anh là sao vậy? Có lẽ nào đó là những điều thường trực trong suy nghĩ của anh?
Tôi đỡ anh về giường ngủ còn mình thì mông lung với hàng ngàn câu hỏi. Chắc rằng lúc nào anh cũng nghĩ về chuyện đó nên khi say mới nói ra những điều như vậy. Hóa ra, anh vốn chẳng tin tưởng về tôi, luôn lo sợ ngoài anh ra tôi vẫn còn người khác. Giá như anh cứ nói thẳng với tôi rằng chưa thể tha thứ cho quá khứ ấy, chưa thể chấp nhận việc tôi đã từng có người đàn ông khác trước anh thì tôi còn dễ chịu hơn.
Tôi đã nghe những điều anh nói trong vô thức, và biết rằng lòng anh vẫn chưa tin tưởng và tha thứ cho mình. Tự dưng tôi thấy chẳng còn tin anh nữa, chẳng còn tin vào những điều anh nói, những yêu thương anh dành cho mình suốt thời gian qua. Có lẽ nào, tất cả những gì anh làm đều không xuất phát từ trái tim và suy nghĩ. Sẽ ra sao khi lời nói, hành động và suy nghĩ của anh không đồng nhất? Miệng anh nói yêu tôi, tha thứ và chia sẻ mọi chuyện cùng tôi nhưng lòng anh nơm nớp lo sợ, nghi ngờ, cảnh giác với tôi mọi lúc.
Tôi hiểu rằng, thời gian qua, có thể anh miễn cưỡng chấp nhận cũng có thể anh cho qua mọi chuyện thực sự nhưng trong buổi họp lớp, anh gặp lại người ấy nên ký ức lại sống dậy khiến anh đau khổ và nói ra những điều đó. Dù lí do gì đi nữa thì tôi vẫn không thể không nghĩ về chuyện này.
Anh là người thành đạt, lại nhiều bạn bè mà hơn nữa, năm nào lớp anh cũng gặp mặt đầu xuân. Vậy nếu tư tưởng anh không kiên định hoặc không thể quên chuyện cũ, cứ gặp lại người đó những ký ức ấy lại ùa về. Và rồi anh lại hành động như vừa qua thì tôi và anh liệu có sống hạnh phúc được không? Tôi đắn đo nhiều lắm, cứ định nói chuyện với anh nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nữa.
Tôi không đủ dũng khí để nói những suy nghĩ, những nỗi niềm trong lòng mình với anh, vì tôi sợ làm anh buồn. Dù sao, anh là đàn ông lại gạt bỏ tự trọng của mình chấp nhận người không hoàn hảo như tôi thì việc tôi yêu cầu này nọ, bắt anh không được nhắc lại chuyện đó là quá đáng. Tôi biết phải làm gì đây? Cứ tiếp tục xem như chưa có chuyện gì để chuẩn bị đám cưới hay cùng anh nói chuyện, suy nghĩ kỹ trước khi quá muộn?
Tôi sợ mất anh và càng sợ hơn khi phải gắn cuộc đời mình với anh mà anh luôn hoài nghi chẳng tin tưởng mình. Xin mọi người hãy chia sẻ để tôi tin hơn đưa ra quyết định lớn cho cuộc đời mình.
(Theo Công luận)
" alt=""/>Đàn ông có tha thứ khi người yêu 3 năm sống thử với 'tình cũ'?
“Những ngày đầu tiên xảy ra chiến sự, tôi rất sốc”Một ngày đầu tháng 3/2022, Sofia Phan (Sinh năm 1994, Quốc tịch Ukraine) cùng chồng là Phan Vũ Sơn (Sinh năm 1992, quê Nam Định) mang theo cô con gái nhỏ Alice (10 tháng tuổi) đến Đại sứ quán Ukraine tại Việt Nam tham gia hội chợ từ thiện - nơi nhận quyên góp để hỗ trợ Ukraine trong giai đoạn khó khăn như hiện tại.
 |
Sofia cùng con gái ghi lại hình ảnh đáng nhớ trong ngày đến tham gia hội chợ tại Đại sứ quán. |
Ôm bó hoa cúc vàng lặng lẽ đặt dưới chân chiếc hòm nhận quyên góp, ánh mắt nghẹn ngào, Sofia tâm sự: “Những ngày đầu tiên xảy ra chiến sự, tôi rất sốc, tôi không thể tin rằng điều này có thể xảy ra ở thế kỷ 21. Về đêm, quê hương tôi bắt đầu bị thả bom đạn... Tôi rất đau lòng khi nhìn những con đường quen thuộc và những ngôi nhà giờ đã bị phá hủy.
 |
Gia đình Sofia hiện sống tại Hà Nội. |
Trẻ em và người già ngồi trong tầng hầm, các bác sĩ cứu người dưới mưa đạn, các em bé bị thương - cảnh tượng thật khủng khiếp, điều này không nên có trong thế giới hiện đại. Nhà cửa, phố xá có thể khôi phục lại, nhưng sinh mạng của một con người thì không thể lấy lại được”.
Hiện tại gia đình Sofia đang ở ngoại ô của thủ đô Kiev. Theo lời cô, nơi đây, tạm thời hiếm khi nghe thấy tiếng súng nhưng mọi người vẫn ở trạng thái sẵn sàng. Nếu tình hình tiếp tục xấu đi, tất cả sẽ phải rời đi tị nạn ở một số quốc gia láng giềng.
 |
Họ thường chụp ảnh kỷ niệm vào những ngày lễ, ngày sinh nhật. |
Cô nói: “Nếu diễn biến càng lúc càng tệ, mẹ, em trai và em gái tôi sẽ phải tự đi vì bố tôi phải ở lại để tham gia vào các lực lượng bảo vệ lãnh thổ khi có điều động. Nhưng bỏ nhà đi thì buồn lắm, gia đình rơi vào cảnh chia ly, không biết có còn được gặp lại nhau không. Chỉ nghĩ thôi tôi đã thấy thật kinh hãi”.
Hơn 10 ngày qua, Sofia liên tục gọi điện về quê nhà, mỗi ngày cô liên lạc vài lần, chỉ cần họ có Internet. Nhưng một số thành phố hiện nằm dưới sự kiểm soát của quân đội Nga, các tháp truyền hình bị phá hủy, hoàn toàn không có Internet và điện thoại liên lạc. “Tôi rất mong rằng điều này sẽ không xảy ra ở nơi mà bố mẹ và các em của tôi đang sống” - Sofia chắp tay cầu nguyện.
Qua các cuộc gọi, Sofia được người thân cho biết hiện nay rất nhiều người đã rời Ukraine. Các nước láng giềng của Liên minh Châu Âu rất cố gắng hỗ trợ người tị nạn từ Ukraine, chủ yếu là phụ nữ có con. Thanh niên vẫn ở lại để bảo vệ đất nước, họ sẽ làm nhiệm vụ phát đồ ăn, thuốc men, người khác lại giúp đỡ bà con việc sơ tán.
Cô gái trẻ xúc động nói: “Người dân Ukraine đang đoàn kết hơn bao giờ hết. Nhiều người bạn của tôi ở Kiev đã đăng ký vào các đơn vị tự vệ, giữ trật tự trong thành phố. Nếu tất cả mọi người đều bỏ chạy, ai sẽ bảo vệ quê hương đất nước?”
Theo chồng rời Ukraine về Việt Nam làm dâu
Kể về câu chuyện tình yêu của mình, Sofia cho hay, chồng cô là anh Phan Vũ Sơn sinh ra và lớn lên ở Ukraine. Cả hai gặp nhau tại trường Đại học Ðại học Tổng hợp Kiev, khi đó Sofia học khoa tiếng Việt còn Sơn học khoa khác.
 |
Hiện tại Sofia đang tạm gác lại công việc để dành toàn thời gian chăm sóc con. |
Mới gặp lần đầu nhưng Sơn lập tức bị thu hút bởi cô gái ngoại quốc có đôi mắt trong veo. Biết Sofia đang học tiếng và tìm hiểu văn hóa Việt Nam, Sơn càng ấn tượng và muốn được làm bạn lâu dài.
Sofia chia sẻ: “Sau khi biết Sơn là người Việt Nam, tôi đã được anh giúp đỡ rất nhiều trong cuộc sống và cả việc tìm hiểu văn hoá cũng như sự đa dạng của tiếng Việt. Ở bên nhau nhiều, càng lúc tôi và anh ấy nhận thấy có rất nhiều điểm chung. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau và kết hôn sau bốn năm tìm hiểu”.
Lập gia đình, Sofia quyết định theo chồng về Việt Nam sinh sống. Họ bắt đầu cuộc sống mới tại Hà Nội và hạnh phúc đón chào con gái đầu lòng là Alice. Cô bé hiện đã được 10 tháng tuổi.
Làm dâu ở nước ngoài, Sofia khó tránh khỏi những bỡ ngỡ, lạ lẫm nhưng nhờ có chồng tâm lý lại dễ cảm thông nên cô nhanh chóng thích nghi với cuộc sống ở xứ người. Sofia cảm thấy thích thú với tất cả các phong tục và văn hoá Việt, cô cũng liên tục tìm hiểu để nấu được nhiều món ăn truyền thống Việt Nam.
Hiện tại Sofia đang tạm gác lại công việc để dành toàn thời gian chăm sóc con. Thương vợ vì mình mà rời xa quê hương, gia đình, Sơn luôn cố gắng động viên và giúp đỡ vợ về mọi mặt trong cuộc sống. Anh cũng sẵn sàng lao vào bếp núc, đảm nhiệm việc gia đình để vợ có thời gian nghỉ ngơi.
Linh Trang

Phụ nữ Việt lấy chồng Tây: Gặp gỡ tình cờ, không ngờ là định mệnh
Quen nhau ở quán rượu, qua app hẹn hò... nhưng những cặp đôi này đã viết nên câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn, ngọt ngào.
" alt=""/>Cô gái Ukraine lấy chồng Việt: Tôi đau lòng lắm, cha mẹ vẫn ở ngoại ô Kiev