
Tôi và chồng đã kết hôn được 13 năm. Chồng tôi là giáo viên dạy toán còn tôi là nhân viên kinh doanh ở công ty dược. Chúng tôi có 2 con trai. Cháu lớn năm nay học lớp 6, cháu nhỏ học lớp 4.
Chồng tôi là một người đàn ông không hoàn hảo. Anh ít nói, không tâm lý với vợ con, cư xử cộc cằn và không được lòng nhà ngoại. Nhưng bù lại, đi làm được bao nhiêu tiền, anh đưa hết cho tôi. Mỗi khi có việc, anh có thể xin vợ từng đồng bạc lẻ.
Anh cũng không rượu chè, cờ bạc và chưa từng khiến tôi lo lắng chuyện trai gái. Vì thế, dù thấy cuộc hôn nhân của mình nhạt nhẽo nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện phản bội chồng, yêu một người đàn ông khác…
Thế rồi, trong một lần tụ tập bạn bè cách đây hơn 1 năm, tôi gặp lại người bạn cũ. Người này từng theo đuổi tôi, nhưng tôi không có cảm tình.
Bây giờ, anh ta chững chạc, lịch sự khiến tôi rất bất ngờ. Sau đó, tôi được biết, người bạn ấy hiện là phó khoa tại bệnh viện - nơi công ty tôi đang hợp tác. Vì thế, chúng tôi đã lấy số điện thoại và thường xuyên liên lạc, gặp gỡ nhau.
Một lần, khi tôi đang có tâm trạng không tốt vì chồng vô tâm thì người bạn ấy mời tôi đi ăn. Chúng tôi đã uống rất nhiều và đi nhà nghỉ cùng nhau.
Khi tỉnh rượu, tôi thấy ân hận vì đã làm điều sai trái với chồng con. Thế nhưng, đúng như người ta nói, có lần thứ nhất thì chắc chắn sẽ có lần thứ 2 và nhiều lần nữa. Sau phút ân hận, tôi và bạn lại lao vào nhau. Dần dần, chúng tôi hẹn gặp nhau 1 tuần 2 lần.
Sau này tôi mới biết, người bạn ấy cũng có cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Vợ bạn ngoại tình. Hai vợ chồng họ đang ly thân và sắp ly hôn.
Bạn nói, bạn đã từng níu kéo rất nhiều để cuộc hôn nhân ấy không đổ vỡ, nhưng đến một ngày, bạn nhận ra rằng, một đời là quá dài để sống với người không yêu thương, trân trọng mình. Vì thế, bạn chấp nhận ly thân và sẽ ly hôn để cả hai vợ chồng có cơ hội tìm được hạnh phúc.
Nói xong, bạn hỏi tôi về người chồng hiện tại. Nhưng tôi chỉ biết cười trừ. Từ đó, bạn không hỏi về chồng tôi và hôn nhân của tôi thêm một lần nào nữa.
Thay vào đó, mỗi ngày, bạn lại quan tâm, chiều chuộng tôi nhiều hơn khiến tôi cứ mê đắm trong cuộc tình vụng trộm. Cũng từ đây, tôi nhận ra, từ trước đến nay, tôi chưa từng yêu chồng của mình. Giữa chúng tôi chỉ là tình nghĩa, là sự ràng buộc bởi con cái. Hoặc cũng có thể, vì anh chưa từng làm điều gì có lỗi nên chúng tôi vẫn sống cùng nhau.
Bây giờ, tình cảm của tôi và người bạn cũ đang rất tốt. Anh sắp hoàn tất thủ tục ly hôn vợ. Do đó, nếu ly hôn chồng, tôi có thể đến với anh một cách đàng hoàng, sống hạnh phúc cho đến cuối đời.
Thế nhưng, ngoài chuyện chồng tôi không tâm lý, sống nhạt nhẽo, tôi không biết phải lấy lý do gì để kết thúc cuộc hôn nhân của mình. Vả lại, tôi vẫn muốn được ở bên 2 con. Nếu tôi mang 2 con đến sống cùng người mới, liệu tình cảm của chúng tôi có bị ảnh hưởng hay không?
Tôi đang ở thế tiến thoái lưỡng nan. Mong mọi người hãy tư vấn giúp tôi.
Tôi hỏi vay mẹ chồng 200 triệu mua nhà. Mẹ chồng đồng ý với điều kiện phải cho bà đứng tên sổ đỏ.
" alt=""/>Sau bữa tiệc cùng bạn cũ, tôi chỉ muốn ly hôn chồngTrứng chín, vớt ra ngâm trong nước lạnh rồi bóc vỏ, để riêng.
Bước 2: Rán trứng cút
Cho trứng cút vào rán vàng. Để trứng được vàng đều, thường xuyên lắc chảo để các bề mặt của trứng được tiếp xúc với nhiệt.
Bước 3: Hoàn thiện với sốt cà chua
Đổ phần dầu ăn vừa rán trứng đi, cho tương cà vào. Nêm nếm thêm gia vị (hoặc với đường, dầu hào...) tùy khẩu vị.
Cho trứng vào xào cùng sốt cà, đến khi trứng thấm đều sốt, rắc thêm một chút mè rang chín để tăng hương vị.
Đây là món ăn đơn giản, chế biến nhanh gọn với chi phí vô cùng hợp lý. Bạn hãy thử ngay nhé!
Chúc các bạn thành thành công!
Chỉ với vài mẹo nhỏ sẽ khiến món canh cà chua trứng của bạn thơm ngon hơn rất nhiều.
" alt=""/>Trứng cút sốt cà chuaNhiều người thấy ông hay đi thu gom đồ gia dụng cũ, hỏng về đều cười chê nhưng khi bước vào nhà, nhìn thấy chúng được sửa chữa thành vật hữu ích đã rất bất ngờ.
Tái chế rác thải
Ông Lĩnh từng công tác trong lĩnh vực lâm nghiệp, không được học qua bất kỳ một trường lớp nào về cơ khí hay chế tạo.
Từ ngày về hưu, địa phương nhiều lần mời ông tham gia công tác xã hội, đoàn thể. Tuy vậy, ông đều từ chối.
“Cả đời tôi cống hiến cho công việc nhà nước, nay về hưu tôi muốn được làm việc mình đam mê và dành thời gian cho gia đình”, ông Lĩnh nói.
![]() |
'Xưởng' tái chế rác thải của ông Lĩnh đặt ngoài ban công chật hẹp. |
Ông thường tái chế đồ gia dụng cũ, hỏng thành những chiếc bàn, ghế mới. Gần đây, người đàn ông này còn tự làm chiếc ăng ten thu phát sóng, bắt được nhiều kênh truyền hình với độ nét cao.
“Nhà tôi dùng 2 tivi, 1 tivi dùng cáp VTV (truyền hình trả phí) để trong phòng ngủ. Một tivi dùng ăng ten tôi làm (thu truyền hình miễn phí) đặt tại phòng khách”, ông nói.
Chiếc ăng ten này, ông chế tạo trong 5 tiếng. Nguyên liệu từ cây treo quần áo bằng inox, người ta bỏ ra ngoài nhà rác.
![]() |
Tivi sử dụng ăng ten do ông tự chế tạo. |
Ông Lĩnh mang về cắt gọt theo tỉ lệ đã tính toán rồi dùng gỗ nối chúng thành ăng ten vô tuyến.
“Tôi định dùng máy khoan nhưng thanh inox tròn, khó thao tác. Cuối cùng tôi tự đục lỗ và bắt ốc vít vào”, ông Lĩnh chia sẻ.
![]() |
Ăng ten vô tuyến được đặt ngoài ban công. |
Ngoài ăng ten, ông Lĩnh còn chế tác một chiếc đèn tích hợp sạc điện thoại, cục phát wifi, nhiệt kế, ống cắm bút.
![]() |
Đèn bàn tích hợp nhiều công năng được ông làm trong 4 năm. |
Theo ông Lĩnh, chiếc đèn tích hợp này giúp bàn làm việc ngăn nắp hơn, hạn chế thất lạc đồ.
Món đồ tái chế ông Lĩnh tâm đắc nhất, có lẽ phải kể đến chiếc xích đu bằng gỗ kê ở phòng khách.
Ông tiết lộ, nguyên liệu chính để làm xích đu là chiếc giường cũ nhà con gái. Khi con gái dọn nhà, thay đồ đạc mới, ông thấy giường tuy cũ nhưng gỗ còn chắc chắn nên mang về.
![]() |
Xích đu từ giường cũ. |
Nhiều ngày suy nghĩ, ông nảy ra ý tưởng làm chiếc xích đu, để các cháu có chỗ chơi. Ban đầu, ông vẽ chiếc xích đu theo trí tưởng tượng của mình.
Sau đó, ông lựa từng món đồ cũ để làm. Hai tấm gỗ to, ông làm ghế và tựa lưng. Bốn thanh giường ông làm cột chống. Tay vịn được lấy từ ghế xoay văn phòng. Thứ duy nhất ông mua là đôi dây xích đu bằng thép.
Chiếc xích đu đầu tiên được đặt cố định một chỗ. Sau này ông cải tiến thêm bánh xe để tiện di chuyển trong nhà.
Một vật dụng đặc biệt, hữu ích với người cao tuổi như ông Lĩnh là xe kéo thùng nước làm từ vali kéo.
“Chiếc vali kéo bị vứt ngoài nhà rác, tôi mang về, bỏ phần va li, giữ lại tay kéo và bánh xe. Tiếp đó, tôi dùng gỗ và nhôm đóng thành bệ đỡ, gắn tay kéo vào. Mỗi lần lau nhà, tôi đặt thùng nước lên và kéo đi, không tốn sức”, ông Lĩnh nói.
![]() |
Dụng cụ đẩy thùng nước lau nhà. |
Người đàn ông 74 tuổi cho biết, ông lượm rác về tái chế vì muốn tiết kiệm, góp phần giảm thiểu rác thải ra môi trường.
"Mỗi món đồ, tôi làm từ vài tiếng đến vài ngày, dài nhất là 4 năm. Tùy vào mức độ cầu kỳ. Nhiều đồ phải hỏng đến cả chục lần, tháo ra làm lại mới thành công. Bất cứ đồ vật nào cũng có giá trị, ngay cả khi đã cũ hỏng", ông Lĩnh nói.
Hiện ở nhà ông có hơn trăm món đồ gia dụng được tái chế từ rác thải.
“Nhờ công việc này, đầu óc tôi minh mẫn, con người lúc nào cũng năng động. Vợ và các con thấy tôi tâm huyết cũng ủng hộ”, ông Lĩnh tâm sự.
Chiếc xe vespa bằng vài lô đất
Ngoài niềm đam mê với tái chế rác thải, ông Lĩnh còn là người yêu xe Vespa Piago cổ - loại xe của Italia. Hiện ông là thành viên tích cực của CLB Piago Hà Nội.
![]() |
Ông Lĩnh và chiếc xe trị giá bằng 'cả gia tài'. |
Năm 2002, chiếc xe của ông từng đoạt giải nhất cuộc thi: “Xe đẹp nhất” trong ngày Hội Vespa. Phần thưởng là một chuyến du lịch nước ngoài.
Phía sau chiếc xe này là cả một câu chuyện dài. Ông Lĩnh chia sẻ, ông vốn thích dòng xe Vespa cổ. Sau giải phóng năm 1975, ông gom góp mua chiếc xe đầu tiên. Chiếc xe nổ máy được một lần rồi tắt ngúm. Liên tiếp sau đó ông mua 2 chiếc khác.
Ba chiếc xe ngốn của ông không ít tiền. Cuối cùng, năm 1979 ông quyết định mua một chiếc xe mới với giá 6 cây vàng. Đây chính là chiếc xe giúp ông đoạt giải nhất trong cuộc thi xe năm 2002.
"Thời mới mua, chiếc xe bằng 'cả gia tài'. Tôi nhớ những năm đó, tiền mua chiếc xe có thể mua được 3 lô đất ở ngoại ô”, ông Lĩnh nhớ lại.
Giờ ở tuổi cao, vợ con khuyên nên đổi sang chiếc xe khác, nhẹ hơn nhưng ông vẫn chung thành với chiếc xe này. Hàng ngày, ông đưa vợ đi chợ, đi chơi bằng chiếc xe gắn bó với mình suốt 40 năm qua.
"Một lần tôi đi từ Nội Bài về Hà Nội bằng chiếc xe này, có người thấy thích quá, bám theo về tận nhà. Họ đòi tôi nhượng lại. Tuy nhiên, họ có trả 10 cây vàng tôi cũng từ chối", ông Lĩnh nói.
Ông khẳng định, khi nào quá già yếu không còn dắt được xe, mới sang nhượng lại cho những người có cùng đam mê giống mình.
Để phục vụ cho việc bảo dưỡng, chăm sóc xe, ông Lĩnh tự sáng chế ra một chiếc kích nâng xe máy (dụng cụ nâng phần đuôi xe máy lên cao, phục vụ việc thay lốp và sửa chữa).
![]() |
Ông Lĩnh đã làm ra 30 chiếc kích như thế này, bán cho mọi người. |
Nhiều bạn bè thấy chiếc kích tiện dụng, nhỏ gọn hơn kích bán trên thị trường đã đặt ông làm. Mỗi chiếc có giá thành 300 - 400 nghìn đồng.
Đến nay, ông đã sản xuất 30 chiếc bán cho mọi người. “Tiền bán kích bằng tiền mua nguyên vật liệu nhưng tôi vẫn làm. Vì tôi thấy vui khi đồ mình chế tạo ra là vật có ích, tiện dụng cho đời sống”.
Ngày trẻ, đám cưới của vợ chồng ông Lĩnh tổ chức vội vã trong bối cảnh chiến tranh. 50 năm sau, ông dành tặng vợ một đám cưới đặc biệt.
" alt=""/>Ông lão Hà Nội 14 năm nhặt rác, tái chế thành vật hữu ích