Ấm ức, tôi về phòng mở lại quy định phân loại rác được nhà trường gửi khi nhập học. Đến lúc này, tôi thật sự mới biết mình đã bỏ rác sai từ rất lâu. Sách ghi rõ, nếu trứng sống, trứng luộc mà bị hỏng và không ăn được, bạn hãy bóc vỏ trứng, loại bỏ phần bên trong trứng, coi như rác thải thực phẩm, và vứt vỏ cứng như rác thải thông thường.
Sách cũng hướng dẫn thêm, tốt hơn hết bạn nên rửa sạch bên trong vỏ trứng trước khi vứt đi, giúp vỏ không bị thối rữa khiến bọ, gián hay côn trùng khác không "đóng tổ" trong túi rác.
Gia đình tôi từng sống tại thành phố Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp. Hồi đó, sau khi con đường tại khu phố tôi ở được mở rộng khang trang hơn, phường có chủ trương kêu gọi người dân mua thùng rác đặt trước nhà, phân loại rác từ nguồn nhằm giữ gìn cảnh quan đô thị, không gian sạch đẹp, thông thoáng và hơn hết là để bảo vệ môi trường sống chung.
Dân cư ở khu phố phần lớn ủng hộ, nhưng gia đình tôi khá khó xử với đề nghị của nhà hàng xóm. Người này cho rằng bỏ gần trăm nghìn mua mấy cái thùng rác thì quá phí, đề nghị hùn với nhà tôi mua thùng để "chứa chung". Tôi hoang mang không biết phải chung thế nào, đành từ chối bằng lý do nhà tôi hàng ngày có rất nhiều rác thải.
Vậy là, người hàng xóm không mua thùng như quy định mà tranh thủ bỏ rác sang láng giềng; lúc sang nhà tôi, lúc sang nhà khác, đều chưa được phân loại. Rác thành ngọn, bật bung cả nắp thùng, con chó con mèo chạy qua, đá trái đá phải, vương vãi khắp nơi, hôi hám và mất thẩm mỹ.
Một người họ hàng của tôi cũng than thở, con hẻm nhỏ trước nhà chị, mỗi ngày người hàng xóm cứ vô tư liệng 4-5 bọc rác ra đường, không cần canh giờ nhân viên thu gom đến. Ruồi nhặng chuột bọ xúm xít vào "khai thác" rồi lại rúc túa lua vào bát cơm bát canh của những nhà kề cạnh như nhà chị.
Người dân Hàn Quốc trước đây cũng không phải có ý thức cao về bảo vệ môi trường. Cách đây chưa xa, trước những năm 2000, nếu bạn đậu xe hơi một lúc quanh khu sân vận động World Cup, ruồi nhặng sẽ bám đầy kính xe.
Chi phí hàng trăm hàng nghìn tỷ won, từ tiền thuế của người dân, đổ vào việc làm sạch môi trường sống đã dần thay đổi tư duy của người dân, để bây giờ, họ không còn cảm thấy phiền khi phải chia phần vỏ trứng vào ô chứa rác thông thường, phần vụn trứng vào ô rác thực phẩm. Người nông thôn cũng không quăng bao phân, vỏ thuốc trừ sâu vào kênh, rạch, sông suối.
Ở Việt Nam, theo thống kê mới nhất, trung bình mỗi ngày mỗi người dân thải ra 1,2 kg rác. Với dân số 100 triệu người, thì số lượng rác thải là 120.000 tấn mỗi ngày. Mỗi năm cả nước thải ra khoảng 1,8 triệu tấn rác nhựa, trong đó có khoảng hơn 30 tỷ túi nilon, hơn 80% số túi nilon đó đều bị thải bỏ sau khi dùng một lần. Việt Nam đứng thứ tư trên 20 quốc gia ở top đầu, với khoảng 0,28-0,73 triệu tấn/năm, tương đương 6% tổng lượng rác thải nhựa ra biển của thế giới.
Bộ Tài nguyên và Môi trường nhiều năm qua đã triển khai nhiều chủ trương, chính sách nhằm hạn chế tác động của rác thải. Trong đó, gần đây nhất là yêu cầu phân loại rác tại nguồn - một chủ trương đã bắt đầu từ hơn 20 năm qua, nhưng vẫn loay hoay thí điểm rồi lại dừng.
Không ít cuộc vận động bảo vệ môi trường đã thất bại, vì nhiều nguyên nhân. Nhưng từ trải nghiệm cá nhân, tôi nhận thấy, bao nhiêu chủ trương, chính sách cũng có thể vô ích nếu người dân vẫn "chỉ biết sạch nhà mình".
Nguyễn Nam Cường
" alt=""/>Vứt rác sang hàng xómỞ một diễn biến khác, Diệp (Quỳnh Châu) thông báo trên nhóm nhân viên quán bar việc Trí đang bị thương, mọi người gửi lời hỏi thăm rất nhiều nhưng có một lời động viên khiến Diệp hết sức ‘nóng mắt’.
Diệp cũng nhận ra Trí là người đầu tiên cho mình cảm giác được quan tâm, lo lắng. Cô hết lời khen ngợi và trút bầu tâm sự cùng Trí, còn Trí thì chỉ thấy phụ nữ thật khó hiểu.
Cũng trong tập này, Trí nhắn Tuệ (Tuấn Tú) cung cấp bằng chứng cho công an vụ việc mình bị đánh.
"Mày xem công an cần cung cấp gì thì lo nhé. Anh nằm một chỗ nên chịu rồi", Trí nói với em trai.
"Em có giấy ủy quyền rồi nên lo được hết. Anh cứ nghỉ đi, em chạy về nhà tắm rồi lại vào luôn. Anh không bao giờ chịu nghe lời em", Tuệ đáp.
Đúng lúc này, bà Thư (Vân Dung) lén lút tới thăm Trí ở bệnh viện.
Khải sẽ giúp Long bằng cách nào? Diễn biến chi tiết tập 15 phim Người một nhàsẽ lên sóng tối nay trên VTV3.
Thu Nhi
Một số túi nôn in hình họa là "phiên bản giới hạn". Ảnh: Paul Mundy.
“Mỗi chiếc túi có thể phản ánh nhiều điều về hãng hàng không của nó. Có chiếc không khác nào túi nylon đựng thực phẩm thêm dây buộc. Có chiếc lại có thể giành chiến thắng trong các cuộc thi thiết kế quốc tế. Liệu những túi nôn có phải nghệ thuật? Tôi thì nghĩ vậy đó”, ông Silberberg (61 tuổi, bang Maine, Mỹ) chia sẻ trên webiste bảo tàng của mình.
Ông Silberberg không phải người duy nhất. Nhiều nhà sưu tầm khác trên khắp thế giới cũng có chung niềm đam mê với ông.
Bên cạnh việc đăng tải hình ảnh bộ sưu tập lên Internet, họ tìm kiếm và thực hiện giao dịch để sở hữu vật phẩm mới, thậm chí giao lưu trực tiếp tại các sự kiện của hãng hàng không ở thời điểm trước Covid-19.
![]() |
Túi nôn được cho là lấy từ một chiếc chuyên cơ Air Force One chở thổng thống Mỹ. Ảnh: Paul Mundy. |
Bảo tàng SFO trực tuyến, thuộc sân bay quốc tế San Francisco, có hơn 600 mẫu túi nôn. Trong số đó, nhà thiết kế đồ họa Henry Steiner đã quyên tặng 368 chiếc được sưu tầm từ những chuyến công tác của ông.
Paul Mundy (64 tuổi, Đức), chuyên gia truyền thông làm việc trong lĩnh vực quan hệ quốc tế, bắt đầu sưu tầm túi nôn từ chính nhu cầu sử dụng chúng. Đến nay, ông có gần 2.500 chiếc.
Có một số lý do khiến nhiều người thích sưu tập túi nôn. Vật phẩm này nhỏ và tương đối dễ bảo quản; có thể được coi là kỷ vật về cuộc hành trình của một người; và nó có thể phản ánh sự phát triển của hãng hàng không và các dòng máy bay thông qua logo, nhãn hiệu và một số thiết kế khác.
Nhưng trên thực tế, cộng đồng sưu tầm túi nôn khá nhỏ và không có dấu hiệu phát triển.
Một phần do họ đã lớn tuổi, một phần bởi người hâm mộ nói rằng những chiếc túi không còn thú vị như xưa. Thay vì chăm chút thiết kế bao bì, nhiều hãng hàng không chỉ đơn giản cung cấp một túi trắng trơn cho hành khách.
Mặt khác, nhà sưu tầm Silberberg vẫn muốn đưa bảo tàng túi nôn từ không gian trực tuyến ra ngoài đời thực.
“Tôi không biết liệu có thể thực hiện điều đó không. Nhưng một ngày nào đó, tôi rất muốn có một bảo tàng nhỏ gồm 1-2 gian trưng bày”, ông nói.
Theo Zing
" alt=""/>Người sưu tầm hơn 3.200 túi nôn máy bay