
Cô dâu tuổi 30 bất lực xách va li rời nhà chồng đêm tân hôn
Bi kịch của nam trưởng phòng sau mối tình vụng trộm với sếp nữ
Tâm sự người đàn ông yêu đơn phương vợ cũ
Tôi năm nay 35 tuổi, làm bác sĩ đa khoa. Bao năm nay, tôi luôn ám ảnh, day dứt vì vết thương lòng trong quá khứ. Năm 27 tuổi tôi từng kết hôn với Tuyết - người bạn cùng trường đại học. Cô ấy theo chuyên ngành sản khoa.
Những buổi ngoại khóa, giao lưu văn nghệ, chúng tôi cảm mến và yêu nhau. Cô ấy năm nào cũng được học bổng toàn phần, là sinh viên ưu tú của trường. Ra trường, công việc ổn định, tôi đưa Tuyết về nhà ra mắt, xin phép bố mẹ tổ chức cưới.
Mẹ tôi tỏ ra vui vẻ, mừng rỡ vì cậu con trai duy nhất lập gia đình. Bà hăm hở chuẩn bị, sang nhà Tuyết bàn chuyện cưới xin.
Tuy nhiên khi vừa chạm mặt mẹ Tuyết, mẹ tôi bỗng sa sầm mặt. Hai người họ lúng túng. Nhìn thái độ của hai bà mẹ, tôi băn khoăn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Về nhà, mẹ gọi tôi ra ngọt nhạt khuyên tôi nên chấm dứt chuyện tình cảm với Tuyết. Bà cho rằng cô ấy không phù hợp với tôi. Bất ngờ vì thái độ của mẹ, tôi kiên quyết phản đối. Tôi hỏi xem có việc gì khiến mẹ thay đổi như vậy.
Tuy nhiên bà không nói rõ lý do. Tôi bực bội bỏ về phòng, tâm trạng bất an. Tuyết gọi điện, sụt sịt khóc. Cô ấy cũng báo, mẹ mình phản đối.
Tình yêu bị cả hai gia đình cấm cản. Tôi và Tuyết vẫn quyết tâm đăng ký kết hôn, rồi dọn đến chung sống với nhau. Chúng tôi bị hai bà mẹ tuyên bố từ mặt.
Kết hôn 1 năm, Tuyết thông báo có tin vui. Tôi nhảy cẫng lên vì sung sướng, hi vọng khi con ra đời, bố mẹ hai bên sẽ đón nhận cháu.
Từ ngày vợ mang bầu, tôi giành làm hết việc nhà, chịu khó chăm sóc, thuốc men tẩm bổ cho cô ấy.
Cuộc sống đôi vợ chồng trẻ, dù không giàu có nhưng luôn rộn rã tiếng cười.
Thế nhưng chẳng ai ngờ, khi Tuyết mang bầu tháng thứ 3, tôi đi công tác, cô ấy không may trượt chân, ngã xuống nền nhà. Hàng xóm phải đưa vào bệnh viện cấp cứu. Bác sĩ thông báo vợ tôi sảy thai, do va đập mạnh. Nghe tin tôi gần như suy sụp.
Từ ngày mất con, Tuyết trở nên lặng lẽ, ít nói hơn. Cô ấy dần dần lạnh nhạt với chồng. Lo lắng vợ bị trầm cảm, tôi đưa Tuyết đi du lịch vài nơi cho khuây khỏa nhưng tình hình càng tồi tệ.
Cô ấy hay cằn nhằn, quát tháo chồng vì những việc nhỏ nhặt. Hai vợ chồng luôn trong tình trạng mâu thuẫn, căng thẳng.
Một ngày, tôi đi làm về, không thấy vợ đâu. Trên bàn là lá đơn ly hôn. Tuyết nhắn, không còn tình cảm với tôi nữa. Giờ cô ấy muốn giải thoát cho bản thân, tìm chân trời mới. Sau nửa năm níu kéo, hàn gắn nhưng bất thành, tôi chấp nhận ra tòa.
Lần cuối gặp nhau trên danh nghĩa vợ chồng, Tuyết nhìn tôi ứa nước mắt. Tôi và cô ấy cầm quyết định thuận tình ly hôn, rẽ theo hai ngả...
Tôi đau khổ không hiểu vì lý do gì khiến cô ấy thay đổi nhanh chóng đến thế. Việc mất đứa con đầu lòng là chuyện không may, chúng tôi vẫn có cơ hội sinh con cơ mà?
Từ ngày chia tay nhau, chúng tôi cắt đứt liên lạc. Mẹ biết tin con trai bỏ vợ, hay gọi điện hỏi thăm tôi.
Tôi phát chán với điệp khúc của mẹ: "Con xác định thế là đúng, lấy người khác. Ngay từ đầu mẹ đã khuyên nhủ rồi còn không nghe".
Chán nản, tôi vùi đầu vào học tập, sang nước ngoài làm nghiên cứu sinh. Về nước, tôi được đề bạt lên các vị trí quản lý, phụ trách chuyên môn.
Mẹ thúc giục, mai mối cho tôi tìm hiểu các cô gái khác nhưng đều bị tôi từ chối. Hai năm trước, mẹ tôi ốm nặng. Bà than thở thèm được nhìn tôi lấy vợ, sinh con. Thương mẹ, tôi gật đầu làm đám cưới với Yến Chi - con gái người bạn thân của bà.
Phải thừa nhận, tôi chưa bao giờ rung động với Yến Chi. Mọi thứ với cô ấy chỉ là trách nhiệm.
Vợ hai sinh cho tôi cậu con trai bụ bẫm, đáng yêu. Nhìn hai mẹ con, lòng tôi chợt nhớ vợ cũ đến se sắt. Năm đó nếu cô ấy không sẩy thai, con chúng tôi cũng lớn rồi.
Vài tháng sau, mẹ tôi qua đời. Lo hậu sự cho mẹ xong xuôi, tôi lên đường sang Pháp tu nghiệp 3 tháng. Yến Chi đượm buồn vì mình mới sinh con, chồng đã vắng nhà.
Dường như cô ấy cũng hiểu sự xa cách, thiếu đồng điệu của hai vợ chồng nên hàng đêm chỉ biết khóc thầm. Tôi biết mình làm vậy là có lỗi nhưng thực sự tôi vẫn không quên được Tuyết.
Ở Pháp, tôi gặp lại Tuyết. Cô ấy vẫn độc thân, đang làm việc ở TP.HCM và được cơ quan cử sang đây học. Gặp nhau trong hoàn cảnh đó, chúng tôi ngượng ngùng.
Cảm xúc trong tôi ùa về, nhìn người phụ nữ mình yêu thương hơn tất thảy, tôi chỉ muốn buông tất cả, ở bên cô ấy. Có lẽ Tuyết cũng vậy. Chúng tôi không kiềm chế được, đã lao vào nhau như thuở nào.
Và tôi đã ngoại tình với chính vợ cũ của mình. Ngày sinh nhật Tuyết, cô ấy uống khá nhiều rượu. Trong cơn say, Tuyết tiết lộ mẹ tôi chính là lý do khiến cô ấy mất con và cuộc hôn nhân của chúng tôi tan vỡ.
Khi tôi vắng nhà, mẹ tìm đến mắng xối xả con dâu. Bà cho biết, mẹ Tuyết chính là kẻ thù của mình. Năm xưa họ cùng yêu một người đàn ông.
Ông ta chuẩn bị làm đám cưới với mẹ tôi nhưng vẫn lăng nhăng với mẹ Tuyết. Cuối cùng sự việc vỡ lở, đám cưới bị hủy.
Người đó sang nước ngoài và không trở về nữa. Mẹ tôi cho rằng chính mẹ Tuyết là người phá hoại hạnh phúc của mình nên rất hận.
Vì vậy, họ một mực phản đối chúng tôi kết hôn. Tại cuộc gặp ngày hôm đó, mẹ tôi nặng lời, khiến Tuyết sốc, bị ngã và sảy thai. Tuyết uất ức, sinh ra trầm cảm và mọi chuyện đáng tiếc đã xảy ra, chúng tôi mất nhau.
Cô ấy không lấy ai cũng vì còn quá yêu tôi. Giờ tôi bế tắc quá. Yến Chi chỉ là nghĩa, còn Tuyết mới là tình yêu đích thực.
Tôi có nên thẳng thắn, chia tay Yến Chi để về với vợ cũ hay không? Xin độc giả hãy cho tôi lời khuyên.
Mời độc giả tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Tâm sự" bằng cách nhập nội dung bình luận phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận", hoặc gửi chia sẻ về địa chỉ email: [email protected] (ghi chú tên bài viết). Các bài viết thú vị, có giá trị sẽ được chọn đăng trên chuyên mục và nhận nhuận bút từ Tòa soạn. Trân trọng cảm ơn!" alt=""/>Ngoại tình với vợ cũ, nam bác sĩ chết lặng khi biết sự thậtTái chế nắp chai bia để xây cầu
Hầu hết mọi người, dù là dân nhậu hay chủ quán, khi được hỏi sẽ làm gì với những chiếc nắp chai bia sau mỗi cuộc vui đều có cùng câu trả lời: Thường vứt đi chứ cũng không biết làm gì, vì chúng bé quá nên giá trị thấp, không như lon bia có thể tận dụng để bán đồng nát. Trước thực trạng đó, một ý tưởng sáng tạo về thu gom và tái chế nắp chai bia thành nguyên liệu sắt sử dụng trong việc xây dựng các công trình ý nghĩa cho địa phương đã được Tiger Beer - một nhãn hiệu bia cao cấp của Heineken Việt Nam triển khai vào cuối năm 2018.
Thực tình lúc đó, tôi chỉ xác định yêu cho vui chứ không nghĩ tới đám cưới như nhiều cô gái cùng trang lứa. Vì tôi ý thức được giá trị bản thân. Xinh đẹp và giỏi giang như tôi thì thiếu gì đàn ông săn đón. Cứ từ từ, tôi sẽ kiếm được tấm chồng như ý.
Tốt nghiệp đại học với tấm bằng giỏi, tôi thi đỗ vào một tập đoàn có tiếng tại Hà Nội. Chị đồng nghiệp giới thiệu em trai cho tôi, là trưởng phòng giao dịch tại một ngân hàng lớn.
Trai tài gái sắc gặp nhau, chúng tôi nhanh chóng trở thành một cặp đôi lý tưởng trong mắt mọi người. Yêu 1 năm, tôi lên xe hoa với anh và sống tại một căn hộ cao cấp. Sau đó, tôi sinh con gái đầu lòng trong niềm hân hoan của cả hai bên nội ngoại.
Nhiều người sinh con rồi chăm con vất vả nên nhan sắc xuống cấp nhưng tôi thì khác. Kinh tế gia đình tôi dư dả, con có giúp việc chăm sóc, tôi càng ngày càng mặn mà đúng “gái một con”.
Chồng tôi lại luôn chiều chuộng nên tôi cảm thấy cuộc sống gia đình toàn màu hồng.
Khi con gái tròn 2 tuổi, cô giúp việc đột ngột xin nghỉ vì chồng ở quê ốm nặng, phải đi viện dài ngày. Tôi không kiếm được người ưng ý nên đành thuê ô sin theo giờ, họ chủ yếu đến dọn dẹp nhà cửa và đưa đón con tôi đi học.
Từ đó, tôi phải tự mình vào bếp nấu cơm, chăm sóc con cái. Con nhỏ, hay quấy khóc, chồng hết giờ làm còn mải đi thể thao, nhậu nhẹt nên tôi cảm thấy mình bị bỏ rơi.
Vợ chồng tôi cãi nhau suốt ngày chỉ vì anh không còn quan tâm, chiều chuộng tôi như trước. Đêm con gái sốt cao, tôi ngủ say không biết gì, anh đã mắng tôi là người đàn bà vụng về, lười biếng và vô dụng. Tôi chiến tranh lạnh với chồng suốt một tháng, anh cũng không thèm xin lỗi tôi một lời.
Buồn chuyện gia đình, tôi lên mạng than thở với người yêu cũ năm xưa, anh kiến trúc sư (mối tình đầu) an ủi tôi rất nhiều và hẹn tôi đi cà phê, ăn trưa.
Anh vẫn thể hiện tình cảm say đắm với tôi, tặng quà, hoa và luôn nói lời yêu nồng nhiệt. Tôi nghĩ, anh chán vợ còn tôi chán chồng, tội gì mà không bù đắp cho nhau.
Từ đó, tuần nào tôi cũng hẹn người yêu cũ đi ăn chơi, thậm chí vào cả nhà nghỉ để tìm lại cảm xúc thăng hoa trong tình yêu đôi lứa.
Tôi cứ nghĩ sẽ qua mắt được chồng, không ngờ anh nghi ngờ, thuê một anh xe ôm đầu phố theo dõi và ghi lại nhiều bức hình của chúng tôi. Sau đó, anh nhất quyết ly dị mặc cho tôi van xin, níu kéo.
Tôi xin được nuôi con gái và 3 năm nay làm mẹ đơn thân. Gần đây, một anh đồng nghiệp vợ mất đã 2 năm muốn xây đắp hôn nhân với tôi. Tuy nhiên, ngoài tính tình chân thật, tốt nết, anh ta khá nghèo. Vậy tôi có nên tìm hiểu thêm để kết hôn lần 2? Mong mọi người cho tôi lời khuyên…
2 năm nay, bố chồng tôi tai biến, nằm một chỗ. Tôi phục vụ và chưa một lời than vãn. Vậy mà bây giờ, tôi mang tiếng ác...
" alt=""/>Chán chồng, người phụ nữ vào nhà nghỉ với người yêu cũ