Khi con trai và bà Nga cương quyết lấy nhau, bà tỏ ra cay cú cho rằng con trai bà ăn phải "bùa mê, thuốc lú", ăn phải bả, cái ngữ ấy lấy rồi khổ cả đời.
Khó khăn trắc trở là thế nhưng cả hai vợ chồng Nga vẫn quyết tâm để xây dựng hạnh phúc. Với Nga, biết trước sẽ phải chịu đựng nhiều éo le ngang trái nhưng cô vẫn dịu hiền, nhẫn nhịn làm trọn bổn phận dâu con. Vì bố chồng đã mất cách đây vài ba năm nên vợ chồng cô phải đón mẹ lên chung sống trong điều kiện chưa thật sự dư dả cho lắm.
![]() |
Ảnh: B.D |
Khi mẹ chồng ở dưới quê, sự khó chịu có phần cách trở, chỉ xảy ra mỗi bận vợ chồng con cái về quê vào dịp lễ, Tết, giỗ chạp. Nay mẹ chồng cùng ở lại sẵn ác cảm với mình nên Nga rất thận trọng, ý tứ, cố gắng mọi cách có thể để chiều và chịu đựng bà để cửa nhà được êm ấm, chồng mình bớt phải nghĩ ngợi lo lắng thêm.
Thấy gây sự vẫn chưa đủ "mạnh" và bõ ghét, mẹ chồng Nga xoay sang bài mẹ chồng nàng dâu muôn thủa. Thấy chồng săn sóc vợ tí chút là bà dậm chân, giãy nảy lu loa con dâu nó đè đầu cưỡi cổ con trai bà thế à. Cái thói đâu vợ sai bảo bắt chồng hầu hạ thế kia.
Ngày xưa bà làm dâu khổ sở thế này thế nọ, bây giờ con dâu sướng quá hóa rồ, đầy ải chồng như tôi tớ, cãi mẹ chồng nhem nhẻm… Bài ca này bà không chỉ lu loa ở nhà mà còn lê la bên hàng xóm, về tận quê, tới cả bạn bè của Nga khi gặp họ cốt để bêu rếu con dâu cho hả dạ.
Nga nhẫn nhịn nhiều nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng đừng.
Mẹ chồng ngày càng chấp nhặt, xấu tính. Hễ không vừa ý dù nhỏ là vùng vằng, dỗi cơm, mặt nặng mày nhẹ. Nga vẫn mềm mỏng, cam chịu và chiều hết mức vì nghĩ rằng "một điều nhịn, chín điều lành".
Thấy nói xấu vẫn không ăn thua, mẹ chồng Nga quay sang đặt điều vu vạ. Bà bị trượt chân ngã, sái khớp liền kể với con trai là bị Nga đánh, ẩn nên mới ngã như thế. Những cái đồ dùng, vật dụng, trang thiết bị trong nhà hễ mất, hỏng là bà đổ ngay cho Nga làm để đổ oan cho bà. Chưa đã, bà đi kể với chồng Nga, hàng xóm đủ loại chuyện xấu xa của Nga ngày ngày hành hạ, đầy đọa bà và con trai bà khiến ai cũng tin điều đó là sự thật.
Không còn cách nào khác có thể thanh minh, Nga bí mật lắp camera trong nhà để làm chứng. Một hôm mẹ chồng đi đứng thế nào va vào cửa buồng cái rầm rồi ngã ra sàn, may là không bị đập đầu xuống sàn mà chỉ bị sưng u trên trán do va đập vào cửa. Bà khóc lóc, tru tréo, kêu la bớ làng nước con dâu ám hại mẹ chồng, hàng xóm bu kín cả cửa nhà. Bà ngay lập tức gọi điện cho bố mẹ đẻ Nga trách móc thậm tệ. Đồng thời bà khóc lóc gọi cho chồng Nga, anh hộc tốc bỏ dở việc để chạy về nhà.
Mở cửa thấy mẹ đang ôm trán sưng, khóc lóc than thân trách trời vớ phải con dâu quái ác, chồng Nga đã định lao vào đánh cô. Nga ngăn chồng, đồng thời lịch sự mời hàng xóm về để giải quyết chuyện nội bộ gia đình. Đóng cửa lại, Nga bật màn hình lên có cả mẹ và chồng xem. Sự thật được phơi bày, Nga còn đang dọn dẹp trong bếp, còn mẹ chồng bất cẩn tự làm bị thương.
Mẹ chồng Nga lúc này tái mặt, không nói lên lời. Chồng Nga thì chưa biết phải xử trí ra sao vì cũng bất ngờ với sự thật. Lúc này Nga mới lên tiếng, cô không hề trách móc còn nói lời xin lỗi là chưa ứng xử tốt khiến mẹ chồng không vừa lòng nên mới thế và hứa sẽ cố gắng hơn vì đang mang thai.
Chồng Nga vốn yêu thương vợ nay càng phục vợ về màn xử lý khôn khéo. Còn mẹ chồng đã có một bài học nhớ đời, bà đã nhận ra cái sai của mình và may mắn là lúc đó con trai bà chưa động thủ với con dâu, không thì ảnh hưởng đến cháu nội của bà. Hôm sau bà chủ động sang các nhà hàng xóm để phân bua mọi chuyện xưa nay chỉ là hiểu lầm. Bà cũng đã có những cư xử đúng mực và quan tâm đến Nga nhiều hơn.
Nghe con gái nói mẹ chồng của con đang bệnh và cần tiền chữa trị, bà Thanh quyết định bán mảnh giá 400 triệu đưa tiền cho con gái lo cho nhà thông gia.
" alt=""/>Con dâu vạch trần thói xấu của mẹ chồng nhờ đặt camera giấu kín
Tuyến đường Bờ Sông (phường Tân Tạo A, quận Bình Tân, TP.HCM) chạy dọc theo dòng kênh Tham Lương mấy năm qua trở thành điểm tập kết rác bất đắc dĩ. |
Tuy nhiên, hiện nay, con đường này đã trở thành đường hoa rực rỡ sắc màu. |
Người dân sinh sống dọc tuyến đường được chính quyền địa phương vận động cải tạo không gian sống, trồng hoa chống rác. |
Bây giờ, những bãi rác tự phát, cây bụi, cỏ dại được thay thế bằng nhiều thảm hoa trông mướt mắt. |
Bà Trần Thị Hồng Riêng (63 tuổi, ngụ khu phố 2, tổ 16, phường Tân Tạo A) chia sẻ: “Chính quyền bỏ kinh phí mướn xe san lấp, ủi rác, người dân gieo hạt, trồng hoa để ngăn cỏ dại, chặn người thiếu ý thức vứt rác bừa bãi. Bồn hoa trước nhà ai thì người đó quản lý”. |
Ông Nguyễn Văn Thiều, Tổ trưởng tổ 16 (khu phố 2, phường Tân Tạo A) kiêm Phó Chủ tịch Hội Cựu chiến binh phường Tân Tạo A trực tiếp vận động người dân trồng hoa. Mỗi ngày, trên đường đi làm về, ông đều dành thời gian chăm sóc bồn hoa trước nhà của mình. |
Cũng được người dân hưởng ứng việc trồng hoa ngăn rác, con đường 4C (ấp 4, xã Đa Phước, huyện Bình Chánh) nay đã không còn tình trạng ngập trong rác thải. |
Thay vào đó, con đường trở thành niềm tự hào của người dân địa phương bởi đúng tiêu chuẩn xanh, sạch, đẹp. |
Hai bên đường là hàng hoa mười giờ, cúc rừng rực rỡ sắc màu. |
Những thảm hoa 10 giờ bung nở rực rỡ hai bên đường khiến ai đi ngang qua cũng phải chậm lại để ngắm hoa, thư giãn. Ông Ngô Văn Xem, Phó Bí thư chi bộ, Trưởng ấp 4, xã Đa Phước cho hay, nhờ cấp trên quan tâm, người dân đồng lòng, con đường 4C không còn rác và không khí hết sức trong lành. |
Bà Nguyễn Thị Hai có nhà trên tuyến đường 4C cho hay, để có được không gian đẹp đến thơ mộng trên con đường vốn ngập trong rác, chính quyền và người dân phải đồng lòng trồng, chăm sóc, gìn giữ các loài hoa sau khi trồng. |
Khi tất cả giếng nước trên đảo Lý Sơn đều nhiễm mặn, hoặc cạn trơ đáy thì giếng Xó La vẫn đầy ắp nước ngọt. Dù rằng, giếng nước này nằm sát mép biển.
" alt=""/>Những cung đường ô nhiễm, đầy rác giờ rực rỡ sắc hoa ở Sài GònSự việc đó khiến tôi thêm mất cảm tình với mẹ chồng. Tôi càng muốn nói những lời khó nghe với mẹ. Tôi hay kiếm cớ nói gần nói xa rằng chồng tôi vụng về tay chân lóng ngóng là vì mẹ ngày xưa nuôi anh ấy như "gà công nghiệp", nuông chiều con thái quá. Mẹ tỏ ra rất phật lòng, nhưng bà không nói lại được vì quả thật chồng tôi đụng đâu vỡ đó.
Gần đây tôi phải đi công tác xa thường xuyên, nên chồng tôi nhờ mẹ chồng đến sống cùng vài tháng để phụ đưa đón hai con tôi đi học và cơm nước cho ba bố con.
Con gái lớn điện cho tôi kể bà nội hay gọi cô H. về nhà chơi. Lúc đầu tôi không để ý lắm nhưng nhiều lần điện về đều nghe con kể hôm nay lại có cô H. đến làm cơm. Tôi hỏi thì mẹ bảo là họ hàng xa của mẹ. Linh tính phụ nữ khiến tôi có chút nghi ngờ. Tôi xoay xở tìm cách rút ngắn chuyến công tác.
Từ hôm tôi về, mẹ cũng trở về nhà mẹ, và cô H. đấy không thấy xuất hiện nữa. Tôi đã nghĩ rằng đó chỉ là một cô cháu họ của mẹ. Nhưng cuối tuần mẹ thường xuyên gọi chồng tôi sang nhà hơn. Hôm sinh nhật mẹ, chồng tôi cũng đến nhà mẹ từ sớm. Tôi dù không phải quá quý hoá mẹ chồng, nhưng muốn thể hiện là một nàng dâu biết quan tâm nên đã bí mật mua bánh kem và hoa, định mang đến nhà mẹ sau.
Tôi có chìa khoá cổng nên cứ thể mở cổng nhẹ nhàng. Đang rón rén đi vào từ phòng khách, tôi nghe mẹ nói nói cười cười: "Vợ con không bằng một góc cái H. nữa, hai đứa mà nên duyên thì mẹ mừng lắm", nói đoạn mẹ quay sang H.: "Người ta bảo đàn ông một đời vợ như rượu vang lâu năm, càng quý cháu ạ".
Cô H. có vẻ rất vui. Nhưng chồng tôi dường như không mấy tán thành: "Thôi hai người đừng nói chuyện này nữa, vợ chồng đâu phải nói bỏ là bỏ".
Nghe vậy, tôi như trút được nỗi lo đến nghẹt thở, tôi đánh tiếng bước vào, cầm hộp bánh, bó hoa lớn trên tay, tôi chúc mừng sinh nhật mẹ, rồi lấy cớ có việc gấp nhờ chồng mình đèo về. Chồng tôi có lẽ đã biết tôi nghe hết được sự việc, anh vội vã đi theo giải thích.
Tôi không chất vấn anh nhiều, chỉ hỏi vài câu: "Anh đã có gì với cô ta chưa?", "Anh có ý định ly hôn không?", "Từ nay anh có qua nhà mẹ một mình để gặp cô gái khác theo sắp đặt của mẹ nữa không?". Chồng tôi khẳng khái lắc đầu. Tôi quyết định tin anh ấy.
Sau sự cố đó, tôi vẫn giận mẹ chồng, nhưng bắt đầu thấy hối hận vì khiến mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu xấu đi, một phần vì những lời nói chê bai con trai của mẹ.
Tôi may mắn vì chồng mình vẫn kiên định, và có lẽ vì cô H. này chưa đủ sức hấp dẫn.
Nhưng với đàn ông, mẹ vẫn có tầm ảnh hưởng nhất định, dù mẹ chưa thể khiến anh ấy bỏ tôi nhưng việc mẹ chồng con dâu xích mích chắc cũng khiến chồng tôi phiền lòng nhiều. Từ nay có cho tiền tôi cũng không muốn nói xấu chồng nữa.
Chỉ cần thích là con dâu đi mua rồi ngồi ăn uống thoải mái, chẳng nghĩ đến chồng đang vất vả kiếm tiền, cũng chẳng nghĩ đến ánh mắt khó chịu của mẹ chồng.
" alt=""/>Luôn miệng nói xấu chồng với mẹ chồng, tôi gặp quả đắng