Sau đám cưới, họ thuê căn phòng trọ, rộng 12 m2 ở sâu trong con hẻm nhỏ, đường Hà Huy Giáp, xã Long Đức, huyện Long Thành, Đồng Nai ở. Giữa trưa, mới đi bán vé số về, Diễm nằm trên giường nghỉ một lúc. Còn anh Trí, tranh thủ giờ nghỉ trưa về phòng rửa chén bát, nấu cơm cho vợ ăn, lên gác chọn quần áo và bế vợ đi tắm.
![]() |
Vợ chồng anh Trí trong lễ cưới tập thể hồi tháng 8/2019. |
‘Anh ấy nấu cơm, rửa chén bát, giặt quần áo, tắm rửa, chải đầu cho tôi. Là thanh niên nặng hơn 70 kg, cao hơn 1m7, chăm sóc tôi, giờ anh ấy ốm nhom’, Diễm nói, mắt nhìn chồng đang cặm cụi rửa chén bát, nhặt rau, vo gạo nấu cơm.
6 năm trước, Trí làm thợ hàn ở huyện Thủ Thừa, Long An. 18 tuổi, anh mê làm từ thiện. Anh thường cùng đoàn từ thiện đi giúp đỡ những người nghèo, quyên góp ủng hộ các gia đình khó khăn ở Long An, Tây Ninh, Bình Phước.
Một ngày, anh mở đài radio thì nghe được câu chuyện của Diễm - cô gái bị khuyết tật đôi chân, cột sống bị vẹo, không thể tự làm việc cá nhân được.
Khi đó, chị Diễm đang làm nghề thêu tranh tại nhà ở huyện Đức Hòa (Long An). Chị chia sẻ câu chuyện của mình với nhà đài là để bán được nhiều tranh hơn và có thêm bạn nói chuyện.
Hàng ngày, ngoài đi chợ, nấu cơm, lau dọn nhà cửa, rửa chén bát, anh Trí còn tắm rửa, thay quần áo, chải tóc cho vợ... |
‘Câu chuyện của cô ấy rất cảm động’, Trí nói. Khi nghe MC đọc số điện thoại, thông tin cá nhân của Diễm, anh lấy giấy bút ghi lại rồi nhắn tin hỏi thăm.
Suốt mấy năm sau đó, họ chỉ nói chuyện qua loa, hỏi thăm sức khỏe, công việc thế nào. Cả hai cũng đã có người yêu, nhưng chia tay vì không hợp.
Giữa tháng 7/2017, Long An mưa tầm tã. Đang buồn vì mới chia tay bạn trai, Diễm muốn đi biển cho vui. Cô nhắn tin rủ bốn người bạn nam, trong đó có Trí đi cùng. ‘Tôi chỉ nhắn vu vơ thôi, vậy mà cả bốn người cùng nhắn lại bảo sẽ đi’, Diễm kể.
Anh Trí đeo khẩu trang, đội nón cho vợ đi bán vé số. |
Đến ngày hẹn, ba người kia nhắn lại, người bảo bận việc, người nói vừa mới tai nạn nên đau chân không đi được. Còn Trí thì chạy từ Thủ Thừa đến Đức Hòa đưa cô bạn quen qua mạng đi chơi.
‘Tôi nghĩ chắc Trí cũng sẽ chối, vì tôi thế này ai mà muốn đi cùng, không ngờ anh ấy đến’, Diễm nhìn chồng nói, giọng hạnh phúc. Trí đùa lại vợ: ‘Ban đầu tôi nghĩ chỉ đi chơi cho vui, không ngờ mê cô ấy luôn’.
Đoạn đường từ chỗ chơi về nhà Diễm, trời mưa tầm tã. Đưa cô bạn vào đến nhà, quần áo Trí ướt nhẹp. Thương anh bạn chạy từ Đức Hòa về Thủ Thừa giữa trời mưa lạnh, Diễm xin ba mẹ cho Trí ở lại nhà mình.
Trí cho biết, chuyện tình của hai người được nhà ngoại chấp nhận, nhất là mẹ Diễm, nhờ có bà tác động hai người mới được sống cạnh nhau đến hôm nay. |
‘Tôi chỉ xin cho ở lại một đêm, vậy mà anh ấy ở hẳn một tuần. Tôi đuổi mãi vẫn không đi’ Diễm nhìn chồng nói. Nghe vậy, Trí gãi đầu: ‘Tôi ở để canh xem có ai vào tán cô ấy không’.
Những ngày sau đó, dù Thủ Thừa và Đức Hòa cách nhau hơn 50 km, Trí vẫn thường xuyên đến nhà Diễm chơi. Anh giúp Diễm di chuyển từ chỗ này đến chỗ kia, đút cho cô ăn, tắm rửa, mặc quần áo giúp rồi phụ bố mẹ bạn gái làm việc này việc kia.
‘Khi mới gặp, anh ấy xấu lắm. Cái đầu thì trọc lóc, nhìn rất xã hội. Tôi không ưa mà anh ấy cứ theo hoài. Bố mẹ tôi làm gì là anh ấy làm cùng’, Diễm kể. Trí hài hước: ‘Anh có làm vậy mới được em đồng ý’.
Việc Trí phải làm bây giờ là gắng thuyết phục bố mẹ anh đồng ý đón nhận Diễm. |
Chờ đến khi vợ lăn xe đi nhận quà Tết từ một hội từ thiện, Trí tâm sự: ‘Ban đầu, tôi chỉ xem cô ấy là bạn, đến để giúp đỡ, cũng giống như mình đi làm từ thiện. Nhưng ở bên riết, tôi thấy thương.
Khi tôi giới thiệu cô ấy với gia đình, bố mẹ không đồng ý. Mẹ nói, tôi lấy ai cũng được, trừ Diễm. Mẹ còn cấm tôi gặp cô ấy nữa’. Anh quyết định rời quê, đến Đồng Nai làm để cuối tuần được về Long An gặp bạn gái.
Anh Trí cho biết, bỏ mặc lời khuyên can, cấm đoán của bố mẹ để đến với Diễm nhiều khi anh thấy mình bất hiếu, có lỗi với bố mẹ, nhưng anh lại không nỡ rời xa vợ. |
‘Cô ấy như vậy mới cần sự giúp đỡ của tôi’, Trí nói. Cuối năm 2018, Trí đưa Diễm đi đăng ký kết hôn. Sau đó, cả hai đưa nhau đến Đồng Nai thuê phòng trọ sống.
Để có nhiều thời gian chăm vợ, Trí nghỉ công việc thợ hàn thu nhập cao xin làm ở cửa hàng xe đạp điện gần chỗ ở. ‘Làm thợ hàn lương cao, nhưng phải đi nhiều nơi, giờ giấc không ổn định. Cô ấy ở nhà một mình, tôi không đành’, anh chồng quê Long An nói. Còn Diễm, hằng ngày đi bán vé số kiếm thêm thu nhập, phụ tiền ăn với chồng.
‘Đám cưới hồi tháng 8/2019, tôi gọi điện mời nhưng bố mẹ từ chối. Bố mẹ nói, tôi chọn Diễm thì mất gia đình. Tôi cũng buồn lắm, nhưng không thể bỏ Diễm được’, anh Trí tâm sự.
Chị Diễm cho biết, chị thấy may mắn và biết ơn chồng. Nhiều khi thấy chồng làm việc vất vả, chị muốn ngồi dậy phụ nhặt mớ rau, vo gạo, quét cái nhà mà không thể tự ngồi dậy được. |
Người đàn ông sinh năm 1993 cho biết, trước khi quyết định đưa vợ về nhà mình đón Tết Nguyên đán Canh Tý, anh đã viết thư tay cho mẹ, nói hết tâm sự, ý định của mình.
‘Nhà tôi có hai anh em trai. Anh trai tôi có gia đình nhưng chưa có con. Mẹ tôi phản đối chắc cũng vì lý do Diễm khó sinh con. Đọc thư tôi viết, mẹ cũng xuôi. Bây giờ, tôi chỉ mong bố mẹ chấp nhận Diễm, tôi nhất định sẽ sống hạnh phúc. Chuyện con cái là duyên. Nếu Diễm không sinh em bé được thì xin con nuôi’, anh Trí tâm sự.
Khác với những năm trước, đêm giao thừa năm nay, chị Hà sẽ được chúc Tết mẹ, em trai, em gái và các cháu.
" alt=""/>Tình yêu của anh chồng Long An với người ngồi xe lăn, hơn 5 tuổiChồng tôi là người thành đạt, sống gương mẫu. Anh rất chiều chuộng, chăm sóc con cái tỉ mỉ. Sau lần sinh thứ 2, bác sĩ khuyên tôi nên dừng lại, không nên sinh tiếp vì sợ ảnh hưởng sức khỏe.
![]() |
Tuy nhiên, con gái út 2 tuổi, chồng tôi ngọt nhạt, bảo vợ cố thêm thằng con trai. Ở quê anh, có thằng cu nối dõi mới được tôn trọng, ăn cỗ sẽ được ngồi mâm trên.
Anh đường đường là giám đốc doanh nghiệp lớn, kiếm tiền giỏi mà về quê lần nào cũng lép vế với mấy đứa cháu họ vì chỉ sinh được ‘vịt trời’.
Thương chồng, tôi đồng ý có thêm em bé. Thế nhưng, chờ suốt 2 năm, tin vui vẫn chưa đến với vợ chồng tôi. Hai vợ chồng đi bệnh viện thăm khám, kết quả hoàn toàn bình thường.
Tôi quyết định nghe theo lời khuyên của một bác sĩ quen, thử can thiệp bằng biện pháp y khoa, tiêm kích trứng và bơm tinh trùng.
Sau nửa tháng chờ đợi, kết quả vẫn không như ý muốn. Mệt mỏi, tôi không theo đuổi kế hoạch sinh con trai cho chồng nữa. Tôi khuyên chồng, mình có hai đứa con gái, dành thời gian chăm sóc, nuôi dạy chúng thật tốt là đủ.
Chồng tôi không phản hồi mà chỉ im lặng. Sau đó, tôi cũng không thấy anh nhắc lại chuyện sinh con trai một lần nào nữa.
Tháng 6 vừa rồi, tôi nhận quyết định đề bạt làm trưởng phòng tài chính. Công việc bận rộn hơn nhưng tôi vẫn sắp xếp được thời gian cho các con. Những ngày vắng nhà, tôi nhờ bà ngoại sang cơm nước, đưa đón cháu đi học giúp.
Cách đây 3 tháng, chồng tôi đề nghị tìm giúp việc, đỡ đần việc nhà cho vợ. Như vậy, tôi vừa có thời gian cho sự nghiệp, vừa có thời gian nghỉ ngơi.
Tôi còn đang cân nhắc thì chồng gọi đến nhà cô gái tên Thoa, mới 23 tuổi nhưng đã có 3 đứa con. Chồng Thoa làm thợ xây ở công ty của anh, còn Thoa nấu cơm cho công nhân.
Hai vợ chồng làm trên Hà Nội, gửi tiền về cho ông bà nội nuôi con. Thấy Thoa nhanh nhẹn, chồng tôi thuê Thoa về làm giúp việc cho gia đình.
Trước tình thế đó, tôi nhận lời cho Thoa ở lại làm việc.
Phải công nhận, Thoa sạch sẽ, nấu nướng hợp khẩu vị, chịu khó lau dọn nhà cửa. Hôm nào tôi về nhà cũng cảm thấy thư thái, dễ chịu.
Thi thoảng cuối tuần, Thoa xin phép về quê thăm con. Tôi đều chuẩn bị quà cáp, bánh kẹo chocô mang về. Lần nào Thoa cũng tỏ thái độ cảm kích, rối rít cảm ơn.
Tuần trước, tôi vào nhà tắm, phát hiện que thử thai hiện rõ 2 vạch. Tôi đoán của Thoa nên gọi em vào hỏi han.
Thoa thừa nhận đã có bầu, đang trong giai đoạn ốm nghén. Thấy em xanh xao, tôi đề cập việc cho em nghỉ việc, về quê giữ thai. Tôi sẽ hỗ trợ thêm 2 tháng lương.
Chẳng ngờ, chồng tôi nghe được, gạt phắt đi. Anh nói việc Thoa nghỉ hay không, để em ấy tự quyết. Cuối cùng, Thoa xin tôi ở lại làm đến khi sinh con. Em khẩn khoản, bố bị ốm nặng, cần phẫu thuật gấp nên phải vay số tiền lớn, giờ em nghỉ, không có tiền trả nợ.
Cũng từ hôm đó, tôi thấy thái độ của chồng mình thay đổi, anh vui hơn mọi khi, chịu khó mua hoa quả, sữa chua và đồ ăn chất đầy tủ lạnh. Anh bảo Thoa thèm gì cứ lấy ăn. Sáng sớm, trước khi đi làm, chồng tôi còn tranh thủ lau nhà, giặt giũ quần áo.
Tôi ngạc nhiên, chồng liền giải thích: ‘Đợt này rảnh rỗi, anh làm cho tay chân đỡ trống trải. Hơn nữa, cô Thoa đang có em bé, cơ thể cần nghỉ ngơi, coi như vợ chồng mình giúp đỡ, làm phúc’.
Nghe chồng nói, tôi chẳng bận tâm đến nữa. Cho đến hôm qua, tôi rụng rời tay chân khi vô tình nghe cuộc trao đổi của Thoa với chồng tôi.
Hóa ra, vì khao khát đứa con trai mà chồng tôi nhẫn tâm lừa dối vợ, giao kèo với giúp việc, nhờ cô ta sinh 'giúp' cậu con trai. Đổi lại, anh sẽ trả cô 1 tỷ đồng.
Sau khi sinh con, nếu đứa trẻ là con gái, Thoa sẽ giữ lại nuôi. Trường hợp là con trai, chồng tôi sẽ hợp thức hóa đứa trẻ bằng mọi cách. Lúc đó, hợp đồng giữa hai bên sẽ chấm dứt.
Không muốn bị hai người qua mặt thêm nữa, tôi gọi chồng và Thoa ra nói chuyện. Mặc dù họ đều bao biện, cho rằng tôi hiểu lầm nhưng khi tôi đề nghị đưa Thoa đi chọc ối, xác định ADN đứa trẻ trong bụng, cả hai đều câm nín.
Lúc này, chồng tôi mới thú nhận mọi chuyện và xin tôi bỏ qua, ít nữa cho anh cơ hội đón đứa bé về nuôi. Về phần Thoa, cô cũng giấu chuyện này với chồng con. Nếu sự việc vỡ lở, vợ chồng cô chỉ còn cách ly hôn.
Tôi thực sự bế tắc, không biết phải làm sao đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Vào nhà nghỉ đánh ghen, tôi đau lòng phát hiện nhân tình của chồng là Duyên - người ông ấy nhận là con nuôi.
" alt=""/>Tâm sự của người vợ có chồng ngoại tình với giúp việcCách đây 2 năm, tôi chuyển về làm cho một công trình cách nhà 15 km. Dù được gần vợ con, nhưng tính trăng hoa của tôi không mất đi được. Tôi quen với một em gái 19 tuổi, làm thợ hồ ở công trình.
Em cao, xinh đẹp, nói chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào. Là con gái nhưng em không ngại làm việc gì cả, từ trộn bê tông, cắt sắt thép, bê gạch... Đặc biệt, em rất vui tính, thường pha trò cho mọi người quên đi những mệt mỏi khi làm việc trong môi trường nắng nóng, khói bụi, đầy bê tông, sắt thép.
Tôi chủ động xin số điện thoại của em để liên lạc. Làm chung với nhau hai tháng, chúng tôi vào khách sạn.
Tôi luôn lấy cớ tăng ca, phải đổ bê tông qua đêm, công trình đang gấp nên phải làm cả Chủ nhật để có thời gian hẹn hò với em. Rồi em yêu tôi thật lòng. Em muốn tôi phải là của em.
Nhưng tôi thì khác. Tôi còn có gia đình, vợ con. Tôi chỉ muốn qua đường và thỏa tính trăng hoa của mình.
Vừa rồi, vợ kể cho tôi nghe chuyện gia đình bạn đổ vỡ vì người chồng ngoại tình. Tôi nghe và thấy sao giống chuyện nhà mình, chỉ khác là tôi chưa bị bại lộ. Tôi suy nghĩ và nhận ra, có lẽ vợ đã nghe ngóng được điều gì đó nên mới bóng gió với tôi như vậy.
Vợ chồng tôi đã kết hôn gần 20 năm. Cô bồ của tôi chỉ hơn con gái tôi hai tuổi. Nghĩ về câu chuyện vợ kể, tôi muốn dứt hẳn với em mà sao khó quá. Ở trong khách sạn, em như một vũ nữ chuyên nghiệp. Ở chỗ làm, em thùy mị, làm việc chăm chỉ, cẩn thận và biết nghe lời.
Bây giờ, tôi muốn thú nhận mọi chuyện với vợ, nhưng liệu làm việc đó có mất đi gia đình, người vợ hết lòng yêu thương, thay tôi chăm sóc gia đình bấy lâu. Rất mong nhận được ý kiến đóng góp của mọi người.
Sau lần bắt gặp nhau ở khách sạn, mỗi người đều đi với nhân tình, hạnh phúc của gia đình tôi thực sự tan vỡ.
" alt=""/>Tâm sự mối tình vụng trộm của anh kỹ sư xây dựng và cô thợ hồ