Pat Gelsinger đã bất ngờ từ chức khỏi chiếc ghế CEO của hãng chip Intel vào ngày 1/12 vừa qua. Tuy nhiên, hãng tin Bloomberg dẫn lời các nguồn tin thân cận cho biết Gelsinger không hề tự nguyện đưa ra quyết định này.
Nguồn tin cho biết quyết định của Pat Gelsinger được đưa ra sau một cuộc họp căng thẳng của hội đồng quản trị Intel vào tuần trước. Tại cuộc họp này, Gelsinger đã trình bày một kế hoạch nhằm giúp Intel giành lại thị phần và cạnh tranh với các đối thủ trên thị trường chip như Nvidia và TSMC.
Pat Gelsinger được cho là không hề tự nguyện rời khỏi ghế CEO của Intel, mà ra đi dưới áp lực của ban lãnh đạo (Ảnh: Getty).
Tuy nhiên, hội đồng quản trị của Intel đã mất niềm tin vào chiến lược của Gelsinger trong việc tái thiết hãng chip đang gặp nhiều khó khăn này. Nguồn tin cho biết hội đồng quản trị Intel đã đưa ra cho Gelsinger 2 sự lựa chọn: Tuyên bố nghỉ hưu hoặc đối mặt với việc bị sa thải. Cuối cùng, Gelsinger chọn nghỉ hưu, rời khỏi vị trí CEO Intel sau chưa đầy 4 năm nắm quyền.
Việc Gelsinger bị ban lãnh đạo Intel ép phải từ chức được xem là động thái nhằm lấy lại niềm tin của các nhà đầu tư và tìm một hướng đi mới cho công ty.
Pat Gelsinger đã đưa ra một thông báo với cảm xúc lẫn lộn sau khi rời khỏi ghế CEO của Intel: "Hôm nay, tất nhiên là một ngày buồn vui lẫn lộn vì công ty này đã là một phần lớn trong sự nghiệp của cả cuộc đời tôi.
Tôi có thể tự hào nhìn lại tất cả những gì chúng ta đã cùng nhau đạt được. Đây là một năm đầy thử thách đối với tất cả chúng ta khi phải đưa ra những quyết định khó khăn nhưng cần thiết để đưa Intel tiến lên".
Pat Gelsinger bắt đầu sự nghiệp tại Intel từ năm 1979 nhưng rời đi vào năm 2005. Ông quay trở lại làm CEO Intel từ tháng 2/2021 đến khi nghỉ hưu vào tháng 12/2024.
Sau khi Pat Gelsinger từ chức, quyền điều hành Intel sẽ tạm trao lại cho Giám đốc tài chính (CFO) David Zinsner và Giám đốc điều hành (COO) Michelle Johnston Holthaus. Intel đang tích cực tìm kiếm một người có thể gắn bó lâu dài để nắm quyền điều hành và vượt qua các khó khăn hiện tại của công ty.
Giám đốc tài chính David Zinsner (trái) và Giám đốc điều hành Michelle Johnston Holthaus sẽ đảm nhiệm vai trò lãnh đạo Intel trong thời gian tìm kiếm CEO mới (Ảnh: Intel).
Pat Gelsinger rời đi trong bối cảnh Intel đang gặp khó khăn chồng chất về tài chính. Hãng chip này đã công bố khoản lỗ 16,6 tỷ USD và phải dừng trả cổ tức cho các nhà đầu tư trong quý gần đây nhất.
Cổ phiếu của Intel đã mất hơn một nửa giá trị trong năm 2024 và vào tháng trước, Intel đã bị đưa ra khỏi danh sách 30 công ty lớn và ổn định nhất trên thị trường chứng khoán Mỹ. Cổ phiếu của Intel ước tính đã giảm 60% giá trị kể từ thời điểm Gelsinger mới đảm nhiệm vị trí CEO.
Intel đầu tư 20 tỷ USD để xây dựng nhà máy tại bang Ohio, một số tiền được đánh giá là "chi tiêu quá mức" (Ảnh: Paul Vernon).
Giá cổ phiếu của Intel đã tăng nhẹ sau khi Gelsinger thông báo từ chức, nhưng sau đó lại tiếp tục đà sụt giảm.
Sau khi đảm nhiệm vị trí CEO tại Intel vào năm 2021, Gelsinger đã công bố kế hoạch xây dựng một nhà máy sản xuất chip trị giá 20 tỷ USD ở bang Ohio và đổ thêm hàng tỷ USD để mở rộng nhà máy tại châu Âu.
Intel cũng đã được hưởng lợi khi nhận tài trợ hàng tỷ USD từ chính quyền Joe Biden để xây dựng các nhà máy sản xuất chip tại Mỹ nhằm giảm sự phụ thuộc vào các hãng sản xuất chip tại châu Á, điều mà Nhà Trắng lo ngại là một điểm yếu về an ninh.
Khác với các đối thủ cạnh tranh trên thị trường chip như AMD hay Nvidia, Intel không chỉ thiết kế mà còn sản xuất chip. Dưới thời Gelsinger, công ty đã nỗ lực phát triển mảng kinh doanh nhà máy đúc, chuyên sản xuất chip theo đơn đặt hàng của công ty khác, nhằm cạnh tranh với hãng sản xuất chip TSMC của Đài Loan (Trung Quốc).
Tuy nhiên, quá trình chi tiêu mạnh mẽ của Gelsinger diễn ra trong bối cảnh thị trường laptop và máy tính cá nhân sụp đổ sau đại dịch, đồng thời Apple cũng phát triển chip máy tính riêng thay vì tiếp tục sử dụng chip của Intel, điều này khiến doanh thu của Intel sụt giảm mạnh và giá cổ phiếu của công ty liên tục lao dốc.
Việc chi tiêu mạnh đã buộc Gelsinger phải đưa ra kế hoạch cắt giảm nhân sự. Vào tháng 8, Gelsinger đã công bố kế hoạch cắt giảm 15% lực lượng lao động của Intel, tương đương với 15.000 việc làm, như một phần trong nỗ lực cắt giảm chi phí hoạt động để tiết kiệm 10 tỷ USD vào năm 2025.
Gelsinger cũng đã thất bại trong việc tạo ra chip trí tuệ nhân tạo (AI) hiệu suất cao để cạnh tranh với Nvidia. Trong khi chip Nvidia liên tục "cháy hàng" vì nhu cầu sử dụng cho các hệ thống máy chủ xử lý AI, Intel lại đang chật vật "tìm chỗ đứng" trên thị trường máy tính AI.
"Bạn cần phải có một sản phẩm tiên tiến, thực sự đổi mới để tạo được đột phát trên thị trường. Không có bất kỳ sản phẩm nào như vậy của Intel được ra mắt trong giai đoạn Pat Gelsinger cầm quyền", Hans Mosesmann, chuyên gia phân tích thị trường, nhận xét.
Intel đã chậm chân và không thể bắt kịp Nvidia trong cuộc đua phát triển chip AI (Ảnh: AI).
Dường như việc chi tiêu quá mạnh tay nhưng không mang về doanh thu đủ lớn đã khiến ban quản trị Intel mất kiên nhẫn và đưa ra quyết định ép Pat Gelsinger phải từ chức.
"Cổ phiếu của Intel đã mất giá hơn 60% trong thời kỳ Pat Gelsinger điều hành, vì vậy việc ông ấy rời khỏi ghế CEO không phải là điều gây ngạc nhiên", Ryan Detrick, chuyên gia phân tích thị trường tại công ty tư vấn đầu tư Carson Group, nhận xét.
"Intel cần một sự lãnh đạo mới mẻ để xoay chuyển tình thế. Dưới quyền lãnh đạo mới, bất kỳ quyết định chiến lược nào của Gelsinger trước đây đều có thể bị cắt bỏ, bao gồm cả chiến lược chuyển hướng đưa Intel trở thành hãng sản xuất chip theo hợp đồng", Ryan Detrick cho biết thêm.
" alt=""/>Tiết lộ bất ngờ về quyết định nghỉ hưu của CEO IntelGần 3 tháng nay, tôi lần lượt chứng kiến các bệnh viện từ phong tỏa, đến ngăn đôi, rồi dần dần chuyển sang chuyên trị Covid-19, chứng kiến xe cấp cứu xếp hàng ở cổng bệnh viện, có hôm thấy cả bệnh nhân thở khó nhọc trên xe. Giờ thì trước cổng bệnh viện không chỉ có xe cấp cứu, mà có cả một xe của trại hòm chờ sẵn.
Nói chuyện nhà gần bệnh viện, tôi phải cảm ơn bác trưởng ban tuyên giáo Thành phố Hồ Chí Minh lắm. Cách đây mấy hôm bác cho ý kiến các xe cấp cứu chỉ nháy đèn không nên hú còi nữa nếu đường không có ai, bởi tiếng xe liên tục hú trong không gian yên tĩnh đến lặng người thực sự là nỗi ám ảnh đối với dân Sài Gòn.
![]() |
Cung đường bình thường chỉ 10 phút rộn ràng, nhưng giờ với tôi là rất căng thẳng. |
Ngày nào tôi cũng tập yoga trên tầng, nhưng đến đoạn tọa thiền tập thở thì lâu lắm rồi tôi không làm được, vì đếm nhịp thở cũng là đếm tiếng còi xe, thấy tần suất mà lòng nặng trĩu. Mấy nay nhờ bớt tiếng còi xe nên có hôm tôi được nghe tiếng gió, tiếng chim hót lanh lảnh giữa lúc 11h, gọi là “trưa trầy trưa trật”, hót gì nữa không biết, cứ làm như mới sáng ban mai.
Hôm nọ cô bạn thân tôi hỏi thăm và nói "Thôi giờ cứ cầu mong không dính bệnh mày ạ". Tôi trả lời “Mày ơi, giờ mong ước của dân Sài Gòn “cụ thể” hơn nhiều lắm: mong không bị F0, bị thì nhẹ, nặng thì được hỗ trợ, nặng hơn thì được nằm viện, nằm viện thì có phương tiện cấp cứu, và lỡ có sao thì mọi việc được chu toàn, không phải chờ đợi lạnh lẽo ở container…, đau lòng cả người đi và người ở lại.
Mọi người nghe một ngày mấy ngàn ca nhiễm, mấy trăm ca tử vong đều thấy sợ phải không, nhưng với người Sài Gòn bây giờ, đó không chỉ là các con số nữa mà là người thân, đồng nghiệp, bạn bè, sinh viên, những cái tên, những con người cụ thể, những ký ức rất rõ ràng.
Tết này, đã có hàng ngàn người lớn tuổi ở Sài Gòn không thể cùng con cháu đón Tết sang, cũng có nhiều bạn trẻ không còn được tiếp tục những ước mơ hay chỉ đơn giản là không được uống cà phê vỉa hè và ăn cơm tấm bánh mì nữa.
Tôi cảm nhận rõ ràng Covid-19 ngày càng siết chặt thành phố. Cách đây hơn một tháng, thành phố “băng bó” thấy thương, giờ thì rào kẽm gai chia vùng, đỏ thì lo lắng và xanh cũng bất an, màu có thể đổi bất kỳ lúc nào nếu chủ quan. Mình có ở vùng xanh mà người thân ở vùng đỏ thì cũng làm sao yên lòng được.
![]() |
Cách đây hơn một tháng, thành phố “băng bó” thấy thương, giờ thì rào kẽm gai chia vùng, đỏ thì lo lắng và xanh cũng bất an. |
Những ngày đầu nỗi lo âu cũng trọng đại lắm, lo dự án giảm tốc độ triển khai, lo giảm thu nhập, lo biết bao giờ mới được tung tăng đi lại như xưa. Giờ đây nỗi lo trở nên “nhỏ mọn” hơn nhiều, lo tuần tới có đủ đồ ăn không, máy giặt máy bơm máy lạnh trong nhà lỡ hỏng làm sao sửa. Thậm chí, chị em còn lo… đến tháng không có gì mà dùng khi không đi siêu thị và cửa hàng tiện ích được nữa.
Tôi nhớ có hôm hai đứa con tôi đang nô đùa, chạy ầm ầm ở cầu thang thì bị tôi quát ầm ĩ, bắt ngồi im, chơi ipad cũng được nhưng không được chạy nhảy, đơn giản lúc đó có ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi “Lỡ ngã gãy tay chân sao đi bệnh viện được?". Thấy chúng ngơ ngác tôi biết mình vô lý, nhưng đó là thực tế chúng tôi đang phải đối mặt.
Nhớ lại năm ngoái cũng thời điểm này tôi bị bệnh, chần chừ tự chữa mãi rồi đi mới đi khám và chữa trị khá lâu, tôi rùng mình chợt nghĩ nếu là năm nay, chắc tôi đã không dám đi bệnh viện và có thể bị nặng hơn rất nhiều.
Tâm trạng tôi những ngày này thất thường, nhiều khi mới vui lên được chút thì lại chùng xuống vì những tin nhắn buồn. Nhiều hôm nấu được món ngon, nồi phở bò giữa mùa khan hiếm, chưa kịp khoe trên Facebook thì nhận tin nhắn “em ơi, chị ơi,… đã F0 rồi, nhà em phong tỏa rồi, em trai chị ý, mẹ bạn ấy đã mất rồi”, thế là chả còn muốn viết gì nữa, nói gì nữa. Im lặng hình như là sự nể trọng đối với nỗi buồn, nỗi đau trong thời điểm này.
![]() |
Sài Gòn, những ngày này đường phố vắng lặng, đìu hiu. |
Lâu lắm không thấy mình viết gì, nhiều người thân, bạn bè ở Hà Nội, ở cả châu Âu cũng lo lắng. Chị tôi cứ len lén xem có “dấu xanh” Facebook biểu hiện nó đang "online" không, thấy xanh thì đoán nó chắc còn ổn. Có bạn sốt ruột quá hỏi chị ơi, không thấy chị viết gì, chị có ổn không? Bé ơi, em sao rồi?
Thực lòng là mình chẳng biết phải trả lời sao, cũng không dám nói rằng “Em ổn”.
Em còn là người may mắn so với bao người cơ cực ngoài kia, em đã được tiêm vắc xin, em vẫn đang có việc làm, thậm chí rất bận, em còn đủ tiền và thạo việc đi chợ online nên chưa thiếu ăn, nhưng em ổn sao được khi thành phố của em, trường của em, công ty đối tác, bạn bè, người thân quen, đang đối mặt với dịch bệnh với vô vàn khó khăn hiện tại và cả tương lai.
Nhưng, ngoài lúc “vừa đi vừa nín khóc”, người Sài Gòn vẫn phải sống, phải làm việc nhiều hơn để thích nghi với nhiều thay đổi, thậm chí cũng bắt đầu phải nghĩ đến những việc cần làm khi dịch bệnh thuyên giảm.
Than vãn, sợ hãi, trách móc chắc chắn không phải là giải pháp, thậm chí còn gây tổn thương thêm, đặc biệt việc chỉ trích khi chưa có thông tin đầy đủ và khách quan là điều tối kỵ.
Nếu không ở tuyến đầu, việc mình cần làm lúc này là cố gắng trở thành một trong những tuyến sau bình tĩnh và yên ổn nhất. Ít nhất là tự lo cho mình thật tốt để không ai phải giúp mình, khỏe hơn thì có thể tham gia các hoạt động thiện nguyện có tổ chức tốt, giúp người khó khăn hơn, yếu hơn, thậm chí ngồi nhà và gửi chút đóng góp cho tuyến đầu cũng là việc nhỏ có thể làm.
![]() |
Nếu không ở tuyến đầu, việc mình cần làm lúc này là cố gắng trở thành một trong những tuyến sau bình tĩnh và yên ổn nhất. |
Y tế thực sự quá tải, cố gắng đừng để phải gặp họ lúc này, cố gắng tự học, tự đọc những thông tin chuẩn xác và tin cậy để không hoảng loạn. Cứ nói rằng số liệu không đúng đâu, nhưng tôi theo dõi bản đồ Covid TP.HCM hàng ngày, tôi thấy số F0 được cập nhật kỹ tới từng khu phố, có thể hơi chậm, nhưng có đấy, nhờ đó mà tôi biết hẻm nhà tôi có bao nhiêu ca và phát hiện ngày nào.
Công việc nhiều khó khăn, nhiều thứ không như ý, nhưng cứ cố làm, cố giúp nhau và hỗ trợ nhau, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn.
Cuộc sống cũng cần sự đổi thay mạnh mẽ, những việc xưa mình làm bị coi là “hâm”, bị mắng “sạch cho lắm vào nên hay ốm”, giờ cũng thành cẩm nang tự bảo vệ mình mà các bác sỹ chia sẻ. Đấy là phải “rửa tiền mặt” bằng xà phòng, rửa trứng trước khi bỏ vào tủ lạnh, xịt khuẩn bao bọc rau trước khi cất, phơi đồ vật dưới nắng 15-20 phút trước khi mang vào nhà.
Tôi thậm chí còn ưu tiên ăn trái cây có vỏ và rửa sạch vỏ trước khi gọt, bởi các ca nhiễm từ siêu thị, từ thức ăn trực tiếp là điều đã được ghi nhận. Có hôm tôi thèm ổi, mà rửa đến sờn cái vỏ cũng chưa dám ăn, cuối cùng tôi lại trụng nước sôi rồi gọt vỏ, tự thấy mình kỹ quá, mà biết làm sao được.
![]() |
Cuộc sống cũng cần sự đổi thay mạnh mẽ... |
Với số ca nhiễm của Sài Gòn bây giờ và của nhiều nơi nữa, còn lâu lâu lắm mới “hết dịch” nếu chúng ta chỉ chăm chăm đếm số F0.
Chúng ta cần tiêm vắc xin nhiều nhất có thể, đặc biệt cho người già và người bệnh nền. Các F0 bị nhẹ hoặc không triệu chứng, hạn chế nhập viện, trang bị cho người dân hiểu biết chính xác nhất và các hỗ trợ y tế tốt nhất để có thể vượt qua nếu không may mắc bệnh. "F0 không hoang mang" - chia sẻ của bác sỹ Trương Hữu Khanh là khẩu hiệu tôi rất thích lúc này!
Nói đến không hoang mang, nhiều khi tôi “giận” báo chí lắm. Vẫn biết rằng mùa này “mắt thấy tai nghe”, đôi khi là thấy qua máy tính, nghe qua điện thoại, nhưng thay vì chăm chăm đếm F0, lo đánh vào nỗi hoảng sợ “toang” của dân chúng, báo chí cần có những bài phân tích kỹ, các graphic dễ thương và có tư vấn chuyên môn để hướng dẫn những việc người dân cần, như hướng dẫn đi chợ online chẳng hạn, chắc chắn sẽ khiến người dân yên tâm hơn.
Giống như tuần trước người thân người đọc báo rồi lo sợ hoảng hốt hỏi thăm tôi khi nghe tin ký túc xá trường tôi có F0. Người thân của tôi đâu có đọc được thông tin trên báo là các F0 của trường tôi sức khỏe ổn định, các em ráng sức bảo vệ luận văn, thi cử rất nghiêm túc từ bệnh viện dã chiến, từ khu cách ly. Cô giáo hỏi thăm còn dặn lại “cô giữ sức khỏe ý, tụi em tuổi 20 lo gì cô ơi”.
Nói thật lòng, những người trong vùng dịch như tôi, đang mong manh lắm đấy! Nghe người ta nói “toang như Sài Gòn” mà buồn, thấy người ta thư thái cắm hoa bày tiệc mà cũng tủi cho thành phố sầm uất của mình, đang phải cấp đông từ cọng hành trở đi để yên tâm ở nhà.
![]() |
Dù sao thì, cuộc sống vẫn tiếp diễn và tái sinh! |
Thế cho nên lời nhắn bất ngờ của người thầy từ xa “Mai Hương ơi Hà Nội vẫn chờ em đó” cũng làm khóe mắt mình cay cay, làm mình có thêm niềm tin rằng trong cuộc chiến mỏi mệt này, mình và thành phố của mình không cô đơn.
Tôi không thiếu thốn và cũng chưa cần đi chợ giúp, nhưng như bao “cô gái” khác của Sài Gòn, tôi cũng chờ mấy “chú bộ đội” đến phát quà, thứ thiết yếu chúng tôi cần, đôi khi không phải mớ rau bao gạo đâu, là nụ cười của họ, là cảm giác được nhận sự quan tâm đấy.
Dù căng thẳng khi thấy khẩu AK của chú bộ đội trực chốt, nhưng tôi cũng bật cười khi dân phòng, bộ đội nghiêm túc yêu cầu tôi trình giấy đi đường mà rồi lại nói “ xin lỗi chị nghe, tụi em đang làm nhiệm vụ”.
Tôi hi vọng, Sài Gòn đang ổn hơn, số người dân kêu cứu trên nhóm “Giúp nhau mùa dịch” khoảng một tuần nay có vẻ giảm đi, thông tin về việc người dân kịp thời được kiểm tra, hỗ trợ cũng nhiều hơn. Học kỳ mới online của trường đại học chúng tôi đã bắt đầu từ giữa tháng 8, và bọn trẻ phổ thông cũng sắp học online rồi, có cả sách giáo khoa điện tử hỗ trợ.
Chắc sẽ nhiều chuyện hài hước xảy ra với cô trò tụi nó, có nhiều em gặp khó khăn khi học online, nhưng rõ ràng đó là lựa chọn không tồi trong thời điểm này rồi, cố gắng giúp nhau để cùng vượt qua.
Dù sao thì, cuộc sống vẫn tiếp diễn và tái sinh!
Sài Gòn, ngày…tháng… năm không quên !
Độc giảMai Hương
Mong muốn được chung tay cùng cả nước chiến đấu với đại dịch, Báo VietNamNet tổ chức chương trình “Tiếp sức đẩy lùi đại dịch cùng VietNamNet”.
" alt=""/>Sài Gòn, những ngày vừa đi vừa khóc![]() |
Thế giới của chúng em 5 do NSƯT Đức Hùng đạo diễn và viết kịch bản. |
Thế giới của chúng em số 5 cũng là một chương trình đặc biệt hướng tới lễ kỷ niệm 1010 năm Thăng long - Hà nội và chào đón năm mới 2020. Với chủ đề hướng đến lễ Noel và đón chào năm mới, thông qua các các tiết mục múa rối tạp kỹ và tiểu phẩm kịch vui, chương trình vừa có tính giải trí cao lại vừa có ý nghĩa giáo dục nhẹ nhàng với trẻ em, giúp các em biết yêu thương giúp đỡ mọi người, chăm chỉ lao động và trung thực trong cuộc sống.
Thế giới của chúng em 5 do NSƯT Đức Hùng đạo diễn và viết kịch bản cùng với sự tham gia diễn xuất của NSƯT Thanh Hương, NSƯT Bích Thủy, NSƯT Quốc Khanh và tập thể nghệ sĩ đoàn nghệ thuật 1 sẽ xoay quanh đề tài Giáng sinh.
![]() |
Chương trình được dàn dựng theo phong cách hiện đại, chú trọng tới khả năng tương tác giữa khán giả. |
Đến với Thế giới của chúng em số 5, khán giả trẻ sẽ được tham gia vào cuộc hội ngộ độc đáo giữa ông Bụt, nhân vật cổ tích trong văn hóa Việt Nam, và các ông già Noel đến từ nhiều đất nước khác nhau nhưng đều có chung một mục đích là luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn, luôn biến ước mơ của trẻ em thành sự thật.
Trong chương trình, ông Bụt sẽ dành tặng cho khán giả những giai điệu dân ca truyền thống của Việt Nam, những bài hát với chất liệu dân ca độc đáo và ông già Noel sẽ mang đến những bài ca cùng vũ điệu đặc sắc đang được giới trẻ khắp nơi trên thế giới yêu thích.
![]() |
Các nhân vật trên sân khấu, trang phục bắt mắt cùng âm nhạc hấp dẫn, tất cả sẽ tạo nên một bữa tiệc Giáng sinh sôi động, đáng nhớ. |
Chương trình đặc biệt chú trọng đến phong cách dàn dựng mới mẻ nhằm tạo nên sự tương tác giữa các nhân vật cổ tích thật sống động gần gũi với thiếu nhi như những người bạn thân thuộc. Thế giới của các em trở nên lung linh rực rỡ qua trang phục, qua tạo hình của các nhân vật và con rối.
Các em được hòa mình vào với cuộc sống của các nhân vật cổ tích mà mình yêu thích. Đó là các nhân vật siêu anh hùng với nhiệm vụ bảo vệ người tốt, giải cứu thế giới, những ông già Noel vui nhộn hài hước, những chú chim thú nhỏ đáng yêu, những Hoàng tử Công chúa xinh đẹp lộng lẫy..
Cô bé bán diêm, tác giả và đạo diễn NSƯT Lê Thu Huyền. |
Với Cô bé bán diêm, tác giả và đạo diễn NSƯT Lê Thu Huyền và các nghệ sĩ đoàn diễn viên 2 sẽ giới thiệu với khán giả nhí câu chuyện dựa trên các câu chuyện cổ tích nổi tiếng của nhà văn Đan Mạch Andersen.
Các bạn nhỏ sẽ cùng đồng hành với cô bé nghèo phải đi bán diêm kiếm sống trong đêm Giáng sinh giá buốt. Những que diêm nhiệm màu đã biến những ước mơ của cô thành hiện thực trong chốc lát: cô được ăn ngon, mặc đẹp, được tham gia vào cuộc phiêu lưu kỳ thú nơi đại dương bao la.
Các bạn nhỏ sẽ cùng đồng hành với cô bé nghèo phải đi bán diêm kiếm sống trong đêm Giáng sinh giá buốt. |
Nhưng cuối cùng điều cô bé cần nhất chính là tình yêu thương của mẹ. Và giấc mơ của cô bé đã trở thành hiện thực, mẹ đã đến đón cô tới một nơi mà ở đó cô sẽ được sống hạnh phúc mãi mãi.
Câu chuyện quen thuộc được nhào nặn dưới bàn tay tài hoa của các nghệ sĩ trở nên mới mẻ. |
Câu chuyện quen thuộc được nhào nặn dưới bàn tay tài hoa của các nghệ sĩ trở nên mới mẻ, hấp dẫn, chứa đựng nhiều thông điệp nhẹ nhàng, ý nghĩa. Câu chuyện đã mang đến một thông điệp hết sức nhân văn , tình yêu thương cộng đồng một cách chân thành nhất.
Tình Lê
"Mơ Rồng" sẽ tham dự Liên hoan Sân khấu Thử nghiệm Quốc tế Hà Nội 2019 do Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam tổ chức.
" alt=""/>2 vở rối đặc biệt dành tặng thiếu nhi nhân dịp Giáng sinh