Mục đích của app này nhằm ngăn trẻ vị thành niên gửi ảnh nhạy cảm cho người lạ trên mạng xã hội. Ảnh: iStock.
Năm ngoái, Sở cảnh sát tỉnh Aichi đã mời ĐH Y tế Fujita cùng tham gia nghiên cứu giải pháp chống lạm dụng tình dục trẻ em ở địa phương và cả nước.
Thực tế, tình trạng bạo lực và lạm dụng tình dục trẻ em đã trở thành vấn đề lo ngại trong đại dịch Covid-19.
Quỹ Nhi đồng Liên hợp quốc và Tổ chức Y tế Thế giới nhận định khi dành phần lớn thời gian giãn cách xã hội tại nhà, trẻ em đối diện nguy cơ cao bị bóc lột tình dục từ Internet.
VICE đưa tin một số quốc gia đã siết chặt các quy định để chống lại những hành vi lạm dụng. Các nhà lập pháp Nhật Bản cũng dành sự quan tâm đến vấn đề này.
Hồi tháng 9/2021, Bộ Tư pháp Nhật Bản đã kiến nghị ban hành luật cấm người lớn dụ dỗ trẻ vị thành niên.
Dữ liệu của cảnh sát chỉ ra có 1.811 trẻ em là nạn nhân của các vụ lạm dụng, quấy rối tình dục qua mạng xã hội vào năm 2021 - con số kỷ lục được ghi nhận.
Trong đó, khoảng 1/3 trường hợp trên đã vi phạm luật pháp Nhật Bản về "tàng trữ, phát tán nội dung khiêu dâm trẻ em", gồm những tấm ảnh selfie khỏa thân của các nạn nhân.
Naoto Tomita, nhà đồng sáng lập Smartbooks, nói với VICE rằng sáng kiến của họ có thể đóng góp tích cực vào việc ngăn trẻ vị thành niên gửi hình ảnh nhạy cảm tới người lạ.
Ngoài ra, công ty của anh cũng đang nghiên cứu tính năng ngăn trẻ em tự xóa app và buộc phải có quyền truy cập của phụ huynh để đảm bảo tính bảo mật.
Anh Tomita hy vọng ứng dụng sẽ được cấp quyền và phát hành miễn phí vào cuối năm nay. Dù chưa có tên gọi chính thức, Smartbooks hiện gọi ứng dụng này bằng tên "Kodomamo", được ghép bởi từ "trẻ em" và "bảo vệ" trong tiếng Nhật.
(Theo Zing)
Từ nay, hãng công nghệ sẽ chỉ trang bị công nghệ mới nhất trên dòng iPhone cao cấp.
" alt=""/>App ngăn trẻ em Nhật Bản gửi ảnh nóng cho người lạHồi đáp quê hương
Đã hơn 3 thập kỷ từ khi người đàn ông 58 tuổi rời Ấn Độ để theo đuổi việc học tại Mỹ, dù vậy, tầm ảnh hưởng của ông chưa lúc nào sụt giảm. Ông là một trong những lãnh đạo thành công và đáng kính nhất thế hệ, đưa Adobe trở thành một trong 40 công ty lớn nhất thế giới. Ông thường xuyên xuất hiện trong danh sách các CEO và doanh nhân xuất sắc nhất hành tinh của các tạp chí như Forbes hay Fortune. Năm 2018, Thời báo Ấn Độ vinh danh ông là “Người Ấn Độ của năm”.
![]() |
Với di sản đồ sộ, bản thân ông Narayen có tầm ảnh hưởng đến hàng triệu người dân ở quê hương. Adobe cũng rót hàng tỷ USD vào nền kinh tế Ấn Độ và cung cấp phần mềm miễn phí cho học sinh, sinh viên. Ông muốn dùng công nghệ để giải thoát phần lớn dân số khỏi đói nghèo. Tuy nhiên, lòng vị tha không phải lý do duy nhất để Adobe đầu tư. Ông hiểu Ấn Độ đủ rõ để nhận ra tiềm năng to lớn của các công dân nước mình đối với việc kinh doanh và đổi mới. Ông mô tả nó là cơ hội lớn nhất của Adobe.
“Kiến thức số sẽ mang đến cho mọi người cơ hội dồi dào và giúp cuộc sống của họ tốt đẹp hơn. Với chúng tôi, mục tiêu là để mọi người dân Ấn Độ được tiếp cận kiến thức số. Đó là một cách để đáp đền cộng đồng”, ông trả lời trang Indo-Asian News Service năm 2019.
Lực lượng lao động của Adobe tại Ấn Độ tăng lên gần 6.000 trong suốt nhiệm kỳ 14 năm của ông Narayen. 1/3 hoạt động nghiên cứu diễn ra tại đây, trong đó có phòng thí nghiệm trí tuệ nhân tạo cách không xa ngôi nhà ông từng sinh ra và lớn lên.
Trên Thời báo Ấn Độ, ông cho biết thế giới đang dõi theo tiến trình chuyển đổi số của Ấn Độ. “Mỗi lần trở về Ấn Độ, tôi lại ấn tượng khi nhìn thấy những tiến bộ trong môi trường kinh doanh và công nghệ”, ông chia sẻ.
Một trong các khoảnh khắc tự hào nhất của CEO Adobe là khi nhân viên nam và nữ có mức lương như nhau, một điều mà ít công ty đa quốc gia nào làm được.
Chàng trai Ấn Độ trở thành CEO Adobe
Chính cha mẹ là người truyền cho ông động lực và tham vọng để lên tới đỉnh vinh quang. Cha của ông điều hành một nhà máy sản xuất nhựa, còn mẹ ông dạy môn văn học Mỹ. Khi Narayen nói muốn trở thành nhà báo, họ đã khuyên ông nên theo đuổi nghề kỹ sư. Ông cũng từng muốn làm bác sỹ nhưng chứng sợ máu ngăn cản ông thực hiện ước mơ của mình.
Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành Kỹ thuật điện tử, ông chuyển tới Mỹ để học Thạc sỹ Khoa học máy tính tại Đại học bang Bowling Green, sau đó học tiếp Tiến sỹ Quản trị Kinh doanh tại Trường Kinh doanh Haas thuộc Đại học California. 15 năm sau, ngôi trường này vinh danh ông là “Lãnh đạo kinh doanh của năm”.
Ông hồi tưởng, Ohio là một nơi đặc biệt khi ông bắt đầu cuộc sống ở Mỹ tại đây. Không chỉ sống ở một đất nước xa lạ, đó cũng là lần đầu ông sống xa vòng tay cha mẹ. Vì vậy, ông phải tìm cách cân bằng và học các kỹ năng như dọn dẹp, nấu ăn và trên hết là xử lý mọi rắc rối khi bị quăng vào một nền văn hóa hoàn toàn khác. “Tôi có nhiều kỷ niệm vui khi sống tại Ohio, và tất nhiên, đứng đầu danh sách đó là gặp được vợ mình”, ông chia sẻ trên Thời báo Ấn Độ.
Hầu hết các bạn học của ông thời ấy đều đi theo tiếng gọi của các gã khổng lồ Silicon Valley. Ông Narayen cũng nhận được những lời mời như vậy song lại gây ngạc nhiên cho các thầy khi gia nhập startup công nghệ xe hơi, Measurex Automation Systems. Không lâu sau, Apple đưa ông về trong giai đoạn đầy biến động. Đó là vào năm 1989, Steve Jobs bị đuổi khỏi công ty mình sáng lập, bỏ lại một Apple đang vật lộn để làm mới chính mình. Ông Narayen đóng vai trò quan trọng trong việc xoay chuyển vận may của “táo khuyết”.
“Tại Apple, bạn thực sự tin rằng bạn có thể thay đổi thế giới. Hành trình ấy giống như một phần thưởng. Tôi mang phần mềm đến cho hàng triệu người và thật khó để không phấn khích vì điều ấy”, ông nói.
Sau 6 năm, ông rời Apple để đồng sáng lập một doanh nghiệp chia sẻ ảnh kỹ thuật số có tên Pictra. “Bạn học được nhiều thứ khi ở trong một startup”. Dù vậy, sau 12 – 14 tháng, mô hình kinh doanh và gọi vốn của Pictra vẫn không hoàn thiện. Ông quyết định quay lại cuộc sống văn phòng và tham gia Adobe năm 1998, phụ trách phát triển sản phẩm toàn cầu. Sau khi được bổ nhiệm làm Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành (COO) năm 2005, ông tiếp tục giữ vị trí Tổng Giám đốc (CEO) vào năm 2007 với sứ mệnh dẫn dắt cuộc di cư của các phần mềm Photoshop, Acrobat và Premiere Pro lên đám mây.
Tuy nhiên, ông Narayen làm được nhiều hơn thế. Ông thực hiện nhiều vụ thâu tóm, đa dạng hóa Adobe, đáp ứng cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 và giữ Adobe ở tuyến đầu của cuộc cách mạng trí tuệ nhân tạo. Từ giá trị 11 tỷ USD năm 2008, Adobe nay là doanh nghiệp trị giá hơn 292 tỷ USD và không có dấu hiệu dừng lại.
Uy tín của ông không chỉ dừng lại ở thế giới kinh doanh. Trên chính trường, ông được cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama mời vào Ban cố vấn quản trị. Ông được Hiệp hội thương mại Ấn Độ xướng tên “Nhà cách tân của năm”. 21.000 nhân viên Adobe rõ ràng cũng yêu quý ông chủ của họ khi Adobe liên tục có mặt trong danh sách các nơi làm việc tốt nhất nước Mỹ.
Dù vậy, 35 năm bôn ba nơi đất khách quê người ít nhất đã làm cho ông cảm thấy chút bất tiện khi trở về quê hương. “Giao thông tệ hơn chục lần và kháng thể của tôi không được như trước, vì vậy tôi không thể ăn ở các hàng quán vỉa hè như trước đây nữa”, ông đùa trên trang tin Mint.
Du Lam
" alt=""/>Shantanu Narayen, nhà lãnh đạo toàn diện của Silicon ValleyCuộc sống "chăn gối" của chúng tôi cũng lạnh nhạt hơn rất nhiều. Chuyện công việc, chăm sóc hai con trai rất vất vả. Hai con tôi đang ở độ tuổi ương bướng, nên cần theo sát để uốn nắn. Vì thế, tôi chẳng mặn mà gì với chồng khi phải lo lắng quá nhiều thứ.
Hồi cuối năm vừa rồi, tôi không đứng vững khi có một người bạn nhắn cho tôi tin: "Huyền ơi, tớ nhìn thấy Nam đi với một cô gái trẻ tình cảm lắm!". Tôi vẫn có chút tin tưởng chồng, vì dù sao chúng tôi đã có thời gian gắn bó lâu dài. Anh cũng không phải người có thú trăng hoa.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy trong lòng không yên. Tôi bắt đầu để ý đến những cử chỉ của chồng. Chồng tôi thường cầm điện thoại vào nhà vệ sinh rất lâu. Tối chồng tôi cũng cầm điện thoại muộn.
Tôi quyết tâm theo dõi chồng. Để chồng không phát hiện, tôi mượn xe máy và rủ em họ đi cùng. Tôi bắt gặp chồng tôi đón một cô gái ngoài cổng trường đại học. Anh ta đúng là đang ngoại tình, tôi ngay lập tức chặn đầu ô tô. Tôi dùng mũ bảo hiểm đập kính xe trong sự bao vây của những người hiếu kỳ.
Tôi không còn làm chủ được cảm xúc. Mọi người xung quanh càng cổ vũ, hò hét, tôi càng đập kính thật mạnh. Gây ồn ào được khoảng 5 phút, công an giao thông đến dẹp đường vì gây cản trở giao thông.
Ngay tối hôm đó, rất nhiều bạn thân gọi điện đến. Tôi biết việc mình làm đã đẩy câu chuyện riêng của gia đình đi quá xa. Những người đứng đó xem tôi đánh ghen và chia sẻ trên các nền tảng mạng xã hội. Tôi đeo khẩu trang nhưng hình ảnh chồng tôi và bồ nhí đã bị phát tán.
Tôi bắt đầu thấy mình cư xử không suy nghĩ. Tôi không lường hết được hậu quả của việc đánh ghen. Chồng tôi bẽ bàng một trận, đương nhiên dứt khoát nói lời chia tay tôi. Công việc kinh doanh của gia đình tôi bị ảnh hưởng nghiêm trọng vì làm mất hình ảnh và niềm tin của khách hàng.
Hai con trai của tôi đi học bị bạn bè trêu, nên đều đòi nghỉ học. Tôi thật sự mất tất cả chỉ vì hành động không suy nghĩ của bản thân.
Gần 5 tháng trôi qua sau ngày tôi khiến gia đình lao đao, cuộc sống của chúng tôi vẫn chưa thể bình thường. Tâm trạng của tôi vừa cay đắng khi bị phản bội, vừa hối hận vì hành động đánh ghen. Tài sản tôi được 2/3, tôi cũng được nuôi hai con nhưng thực sự, tôi cảm thấy trống vắng và mất phương hướng.
Tôi vẫn cảm thấy xấu hổ không yên khi chuyện của tôi bị bàn tán. Tôi không ngờ video tôi đánh ghen lại bị chia sẻ và bình luận nhiều đến vậy. Nhưng điều khiến tôi đau lòng nhất là hai con gặp vấn đề về tâm lý. Chúng trở nên thất thường và khó bảo, mắc chứng biếng ăn. Bác sĩ kết luận, con trai lớn của tôi có dấu hiệu trầm cảm.
Tôi thật sự rất ân hận về chuyện mình đã làm. Chồng tôi dĩ nhiên rất sai khi ngoại tình, nhưng tôi cũng cư xử không đúng. Lẽ ra, tôi nên bình tĩnh hơn để gia đình tôi không bị rơi vào đường cùng như thế này.
Theo Dân trí